2,062 Truyện
Rhycap | Góc Nhỏ Có Cậu

Rhycap | Góc Nhỏ Có Cậu

0 0 1

❗Đó giờ mình chỉ đọc tiểu thuyết ngôn tình thôi, ít đọc boy love, nên nếu mình tả Captain giống con gái quá thì thông cảm nha❗Anh là Quang Anh – học sinh lớp chọn, người luôn đứng đầu toàn trường với bảng điểm gần như hoàn hảo. Gương mặt điển trai lạnh lùng, ánh mắt vô cảm và lời nói hiếm hoi khiến cậu trở thành hình mẫu của mọi cô gái. Nhưng Quang Anh chưa từng quan tâm đến ai.Cậu là Đức Duy – học sinh lớp thường, không học giỏi, không nổi bật, nhưng có nụ cười khiến người khác cảm thấy nhẹ lòng. Cậu sống bình dị, lặng lẽ giữa một ngôi trường có quá nhiều người giỏi hơn mình.Một lần vô tình chạm mặt ở thư viện đã mở ra những buổi gặp gỡ không tên, những lần ánh mắt lặng thầm tìm nhau giữa sân trường đông đúc. Khi hai thế giới tưởng như không liên quan bắt đầu va vào nhau, liệu một người bình thường có đủ can đảm bước vào ánh sáng rực rỡ của anh?Thanh xuân ấy, có cậu bước ngang qua cuộc đời tôi — dù chẳng ồn ào, nhưng là điều dịu dàng nhất tôi từng có.…

/DuyAnh/ Dạo chơi

/DuyAnh/ Dạo chơi

50 8 2

- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…