Quang Anh và Đức Duy là anh em hàng xóm.Đức Duy thích anh từ lúc còn bé, nhưng em chỉ dám đơn phương thôi. Em luôn giữ cho mình cái suy nghĩ rằng Quang Anh không thích em, anh chỉ xem em là bạn hoặc đứa em hàng xóm thôi. Hơn hết em sợ rằng nếu nói ra thì sẽ bị kì thị, tệ hơn là em và Quang Anh sẽ chẳng còn liên quan gì đến nhau.Nhưng rồi, em không thể ngờ rằng, ngày hôm ấy Quang Anh lại đứng trước mặt em mà bày tỏ."Duy cho phép anh bước sâu vào cuộc đời Duy hơn nhé? ý anh là... không phải chỉ trên danh nghĩa bạn thân gì đâu, mà là làm bạn trai Duy á..."…
ATSH đang quay livestages 2 thì lại có chuyện xảy ra.Một số anh trai gặp vấn đề khó nói.Những người còn lại trở thành người chăm trẻ bất đắc dĩ.Rồi chương trình sẽ đi đâu về đâu đây.• Lưu ý :- Thể loại : Ngọt, BL.- Chủ yếu là văn xuôi.- CP đã được xác định, không thay đổi…
textfic'' nhân viên quán tôi complain về cách làm việc của quán cậu , làm ơn cho nhỏ tiếng nhạc cho quán người ta còn làm ăn . '''' xin lỗi nhé . quán tôi là tiệm cà phê , không phải thư viện quốc gia .''…
Một đêm mưa gió, con mơ tái mặt thét lên:- Mợ Duy... hiện về rồi má ơi... đang đứng ở gốc cau...Má hai không tin. Nhưng đến lần thứ ba nhìn lại, bóng người ấy vẫn ở đó-gầy gò, trắng bệch, mắt mở trừng.Khi cả nhà còn chưa kịp hoàn hồn, bóng đen ướt sũng đột ngột hiện ra, giọng vang như xoáy vào óc:"Máu ta chẳng rơi oan... kẻ khiến ta đoạn mệnh, đừng mong toàn mạng."…
ở đây giải trí, tẽn tẽn, giao dịch miếng hài, bán mảng hề cho thiên hạ (hoặc không). về yếu tố tình cảm em ơi lâu đài hồi giáo, thì cũm cũm có cho đủ tụ đồ đi.*tags = main cast…
Trong một ngôi làng nhỏ ven biển, nơi sương mù phủ trắng mỗi sáng và sóng gầm như tiếng người than khóc, người ta vẫn truyền tai nhau về một gã săn cá trẻ tuổi, đẹp đến kỳ dị sống một mình giữa căn nhà hoang chênh vênh bên ghềnh đá.Hắn không ai thân thích, không ai biết tên thật... Người ta gọi hắn là Quang Anh - gã săn cá.Đôi mắt hắn sâu hút như đáy biển đêm, bàn tay lúc nào cũng vương mùi tanh nồng, còn khóe môi... Luôn giữ một nụ cười nửa miệng như thể đã biết trước cái chết của người đối diện.Một ngày, Duy - một chàng trai trẻ từ thành thị, trở về ngôi làng nơi mẹ cậu từng sinh ra để tìm lại một phần quá khứ đã bị chôn vùi, và trốn chạy khỏi mối tình cũ đầy phản bội.Nhưng Duy không hề biết, trong hơi muối mặn và màn sương bạc đầu ấy, cậu sẽ sa vào một tình yêu nguyền rủa... Với chính gã săn cá mang ánh mắt của oan hồn.Gã nói:- "Đừng yêu anh. Vì anh đã chết từ lâu rồi.Chỉ còn lại một lời nguyền trôi lềnh bềnh trên mặt biển."Duy bật cười, nhưng trong ánh mắt cậu có gì đó vừa cam chịu, vừa quyết tuyệt:- "Vậy thì em sẽ là đại dương, chôn vùi nỗi chết của anh."Nhưng tình yêu ấy không phải chuyện cổ tích.Đằng sau ánh mắt dịu dàng của Quang Anh là những oan hồn trôi dạt, là tiếng gào rú của những người yêu hắn rồi chết trong đêm trăng đỏ.Sau mỗi kỳ trăng, lại có một "người tình" biến mất, để lại vệt máu loang từ cửa biển lên tận bờ cát trắng.Duy bắt đầu nghi ngờ. Và rồi một đêm mưa, cậu phát hiện ra một bức tranh cũ giấu trong căn nhà hoang, phủ đầy bụi và mạng nh…