yujinie bé nhỏ đòi học võ cho bằng được nhưng khi học được vài hôm thì em lại nằng nặc đòi nghỉ. kim gyuvin cũng đành chịu thua với nhóc thỏ cả thèm chóng chán này.warning vẫn là về chú già đầu ba gyuvin và em bé mười bảy bẻ gãy sừng trâu yujin của chú ta.- oneshot -…
❝ Na Jaemin nghĩ rằng bản thân hôm nay cũng sẽ trải qua một ngày bình thường như những ngày bình thường khác: một đống công việc phải làm, deadline dí đến tận mông, những cuộc họp dài đằng đẵng và một cậu thư ký giang hồ luôn sẵn sàng nạt vào mặt sếp Tổng. Tuy nhiên, đặc biệt hôm nay, số phận lại sắp xếp cho Na Jaemin một kế hoạch khác.❞ •Pairing: CEO Na Jaemin x Single dad Huang Renjun•Author: @etherealhyxckie•Link to the original: https://archiveofourown.org/works/19034170Có em péeeee và không có pỏnnnn…
Tên truyện: To my Dearest Angel AziraphaleAuthor: jae_does_writing Source: https://archiveofourown.org/works/49038409Permission: Bản dịch không có sự đồng ý của tác giả…
Năm mười sáu tuổi, Jeno tin rằng chỉ cần anh đã sống và yêu bằng cả trái tim và lòng chân thành, vậy thì bản thân đã tìm được sự cứu rỗi ở cuộc đời dài tăm tối này. Vì tình yêu có thể khiến anh nhìn thấy niềm vui trong nỗi đau, hạnh phúc trong nỗi buồn. Tất cả những điều này soi sáng tâm hồn anh, kể cả khi người trao hết dấu yêu ấy đã chẳng thể cùng anh chung bước.Năm mười sáu tuổi, Jeno tin rằng bản thân anh khi đã quyết tâm làm việc gì thì nhất định về sau sẽ không hối hận với lựa chọn của mình. Anh chán ghét cảm giác hối hận, thứ nảy sinh từ việc so sánh hai lựa chọn: kết cục của hiện tại và lựa chọn tốt hơn mà bản thân đã bỏ qua. Năm mười sáu tuổi, Jeno chưa bao giờ hiểu được thế nào là cô đơn bởi vì anh là con người của những trải nghiệm mà cô đơn dường như là một khái niệm quá trừu tượng và xa vời. Thế nào là cô đơn ? Là những buổi tối anh vùi mình trong chăn giữa kí túc xá không người ? Là những ngày anh một mình băng qua phố xá sầm uất ở Seoul ? Hay phải chăng là những thoáng qua chua xót trong lòng khi anh nhận ra khi kí túc vắng tanh và nào có ai chờ anh về mỗi đêm ? Đối với anh, ranh giới giữa cô đơn và cuộc sống tự lập thật ra rất mờ mịt. Dường như cảnh sớm sớm chiều chiều đi về một mình đã không còn xa lạ. Thế nên anh của thuở mười tám chưa từng nghĩ đến sự tồn tại của cô đơn…
Cậu không muốn tên mình bị lãng quên.Cậu không muốn hèn nhát nữa.Để rồi mất đi dũng khí yêu thương.[Lyrics: Lilian]Title: NGƯỜI THẤT LẠCAuthor: SuPairing: KiHyuk (Kihyun - Minhyuk)Fic được lấy cảm hứng từ hai bài hát: Lilian, Vùng Đất Thất Lạc (trình bày: Từ Giai Oánh. Vietsub: 2 Cái Bánh Bao)Mọi người đọc fic vui vẻ ♡Không chỉnh sửa, đăng lại khi chưa có sự đồng ý của người viết ♡…