682 Truyện
ĐỨA CON BẤT HIẾU

ĐỨA CON BẤT HIẾU

2 0 1

khi ba và mẹ của Linh ly dị thì Linh lại thành một con người khác bất hiếu,vô lễ với người lớn.Mặc dù người thân trong nhà ns mà vẫn ko nghe .Một hôm,Mẹ Linh đi làm ko đem đồ ăn theo đt về cho hàg xóm kêu Linh đem đồ ăn trưa vào cho mẹ Linh nói.-Linh:tr ơi trễ h của con r s,hôm nay con có tiết kiểm tra ở lớp trễ h r uk đó. Rồi Linh còn wán trách Mè s đi đồng ko mang cơm theo mà ăn.Vào nhà Linh tức giận ko mang cơm cho mẹ làm j cx ko xong 1 tiếng s.Làm cơm xong đem vào cho Mẹ thì thấy mẹ ăn cơm nhà ngta mà ăn cơm với nước mắm nx.-Mẹ:s nãy h ko đem cơm sớm ,đem bh ăn cơm với nước mẳm luôn r nè.-Linh:thôi bà nói nhiều wá đem cho bà ăn bà con ns nx thôi cho tiền tui đi học đi.Bà mà ko cho tui giết Bà luôn đó. Mẹ thì làm đồng cực khổ đội một cây rơm bự vào đồng rất mệt về nhà Linh ko rót được cho Mẹ mộ ly nước nx.mà linh chỉ bt đi chơi ko bt phụ giúp một cái j hết. Mộ ngày kia thấy Mẹ lặt 200 kg Hành lá mà nó ko bt giúp nó còn đi chơi nx. ba mẹ ly dị nó lại ngủ với ba.Còn Mẹ nó ngủ một mk,đêm nào cx mắc kêu mấy đứa trong xóm lại kêu nó về.Ba thì có vợ nhỏ,Mẹ thì thức 1 2 h giờ ság đi cắt đồ,có tiền đóng học phí cho con . Mà nó ko bt thươg mẹ mà còn đi nói xấu mẹ nx.Ba thì mỗi lần cho nó rẩt ít tiền mà lại ko có tình thương .…

(Longfic)___JunSeo        ---- Vì Yêu----

(Longfic)___JunSeo ---- Vì Yêu----

2,130 59 10

Lần đầu Au tập tành viết Fic...mấy Red có đọc thì cmt góp ý nhé...Fic này viết trong tâm trạng ngẫu hứg...nên lời văn chắc sẽ còn lủn củn..nham nham nhở nhở...tự dưng trời mưa...nghe mấy bản ballad của B6 chúng nó mÀ ngẫu hứng...Hề hề...^^!Nhân vật không thuôc về Au...nhưng trong Fic nay thi chúng nó thuộc về AuRating : Vui nhộn, hài hước , tình cảm ,Yaoi gọi là nữa..khựa khựa...CP: JunSeo---DoSeung---KiWoon---Vài lời miêu tả cốt truyện....Con tim này...thuộc về anh hay em...do e bướg bỉnh hay là lo sợ tình yêu này..Vì đâu nên nỗi...vì sao lại khó với tới e thế hả?!?!tại sao lại không chấp nhận rằng em đã yêu anh...Thế giới này bao lớn để ta không lạc mất nhau...Để ta có thể chung đôi...E như giọt cà phê...làm anh say mê...Anh như viên đường...hoà vào giọt cà phê đắng..ngọt ngào và đam mê...Em yêu anh...Anh yêu emDưới ánh nắng chói chang...Đôi trẻ trao nhau nụ hồng nồng nàng...thêm chút vị đắng,ngọt...hoà làm 1...Hạnh phúc chỉ đơn giản thế thôi....…