những ngày rung động
Từ ngưỡng mộ chuyển sang yêu. e chẳng biết khoảng cách đó nó ngắn đến mức nào. Và đúng hơn e chẳng thể biết dc cảm giác của e hiện tại n là gì. "Trương Tuấn Duy" cái tên hiện tại xuất hiện trong tâm trí e ngày ngày 24/24, liệu a có cảm nhận dc điều đó không.E lật xem face book của a từ những năm 2009 , việc đó thật điên rồ đối vs e và tr kia e đã từng nghĩ e sẽ k bao giờ làm thế. Nhưng cuối cùng e cũng chẳng hiểu thêm dc gì về a cả. E muốn buết mọi thứ. Mọi cảm xúc e đã cố kìm nén lại cho đến lúc này, sau khi nt cho a xong, 1h32'. Đau mội lần cũng đáng để nhận dc sự quan tâm của a. E đã ước đêm nay sẽ có một tin nhắn đến từ a, nhưng cuối cùng chả có tn nào đến cả, e thực sự buồn vì điều đó, thực sự buồn vì phải tin vào sự thật rằng a chẳng bao giờ quan tâm đến e đâu, rằng a chẳng bao giờ thích e. Cí thể e đang tự ti về bản thân mình, hoặc là linh cảm nói cho e biết điều đó. Nhưng cũng đủ hạnh phúc rồi khi chính tay a băng giúp e vết thương, và thật xấu hổ khi bị thương ng đầu tiên e nghĩ đến lúc đó là a, e không hiểu sao mình lại trở nên như thế. Và e cũng rất xấu hổ khi để a thấy bộ dạng yếu đuối đó của e, e ghét điều đó. Hai ngày trước e đã tự nố với bản thân mk rằng, e sẽ dấp tắt thứ tình cảm này, e srx không bao hiowf nhắn tin cho a nữa. E đã tắt âm cuộc trò truyện trên mesenger vs a, e đã xóa cuộc trò truyện với a để k nhìn thấy a nữa, e đã làm mọi việc để quên a đi và trú tâm vào học nhưng hình như e đã thất bại r. Nhưng thứ duy nhất e k bỏ ra được là hình ảnh a trong tâm trí. …