Pairing: Nguyễn Huỳnh Sơn top X Phạm Duy Thuận bot x Nguyễn Hoàng Sơn top, AU, OOCTất cả đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, không áp đặt lên người thật. Phạm Duy Thuận nghĩ rằng ngay từ đầu cuộc gặp gỡ này đã là nghiệt duyên. Bọn họ sớm đã ở trong bùn lầy tội lỗi, không một ai trốn thoát cũng chẳng một ai trong sạch. Warning: Một xô máu cún, ngược chắc cũng kha khá (?). Viết ngược quen tay quá rồi nên không biết mình đang viết ngược nhiều hay ngược ít.…
Jungkook chính là ghét cay ghét đắng cái con người tên Kim Taehyung. Từ học hành đến gia thế, cái gì cũng hơn hẳn cậu. Cho đến cái ngày định mệnh Jungkook đã bước vào Kim Thị." Cái tên Taehyung, hóa ra cũng không xấu tính như mình nghĩ"--------------------TH: Đi mua nước!JK: Tại sao thiếu gia không đi mua!TH: To gan, dám cãi lời đại thiếu gia à?JK: Dạ không dámTH: Ừ tốt, lui điJK.....----------------------TH: Cho cậu này!JK: Cái này là cái gì vậy?TH: Mở ra xem đi!JK: Không phải rác chứ? TH: Đồ ngốc! Là thư tình đóJK: *đỏ mặt* Cậu tỏ tình với tôi à?TH: Không phải là người khác tỏ tình với tôi, chỉ là cho cậu đem đốt chơiJK....-----------------JK: Tôi thích cậuTH:....JK: Cậu có thích tôi không?TH:....Tôi không thích cậuJK:....TH: Tôi yêu cậuJK: Hả?TH: Thiếu gia không tỏ tình lần hai đâu, nếu cậu to gan dám từ chối thì đừng tráchJK: Vâng*phụng phịu*…
Viết hơn một nửa thì tôi nghe được bản First Love của Suga. Nhờ vậy mà phần còn lại của fic đã hoàn toàn thay đổi.Tôi đã trông đợi vào một cái kết đẹp hơn, nhưng định mệnh của họ, dường như là quá ngắn.…
*Tác giả:Thác Bạt Thụy Thụy*Số chương: 276 chương*Văn án: Tình một đêm không có kết quả, người phụ nữ to gan len lén rời đi,thậm chí ở trên ga giường hạ dấu "chiến thư" khiêu khích.Tần Tấn Dương nhìn ấn kí chói mắt đỏ mọng này, trong đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.Anh thề,dù có đi khắp cả Đài Loan,hắn cũng phải tìm ra nữ nhân to gan dám chạy trốn hắn này!Ngày thứ hai, trên trang nhất của các tờ báo lớn ở Đài Loan đồng loạt đăng "lệnh truy nã"Cả trang báo chỉ có hình một nữ nhân xinh đẹp lộ ra tấm lưng trần, làm cho người ta không thể tò mò muốn biết dung mạo của nàng.Trên chiếc giường đơn trắng muốt, dấu môi son đỏ hồng nghênh ngang khiến người ta không khỏi mơ màng.Bên cạnh chỉ có một hàng chữ nhỏ - "Là ai, tự động xuất hiện trước mặt ta. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả"Cùng lúc đó, Đồng Thiên Ái cầm lấy tờ báo bước đi trên đường, gương mặt tức giận đỏ bừng bừng.Hai mắt ngây thơ vô tội, hồi tưởng lại trò đùa dai ngày hôm qua trong phòng khách san...Trời ơi! Nàng chọc tới ác ma sao!Ảo não nhìn đi nhìn lại, đem cái tên của nam nhân niệm tám trăm lần, không, phải nói nguyền rủa tám trăm lần!"Tần Tấn Dương... tổng giám đốc tập đoàn tài chín Tần thị..."Đồng Thiên Ái bóp nát tờ báo trong tay, đi tới tổng công ty của tập đoàn Tần thị.Đồng Thiên Ái, một đứa trẻ không nơi nương tựa, sáng sủa thẳng thắn, tuy còn ngây thơ trẻ con.Cuộc đời này lỗi lầm lớn nhất mà nàng phạm phải, chính là trêu chọc tên tổng giám đốc Tần Tấn Dương.Tần Tấn Dương, tổng giám đốc tập đoàn tài chính…