BTS ONESHOT
Mở Request ahihi. Lần đầu tui viết oneshot đó, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua…
Mở Request ahihi. Lần đầu tui viết oneshot đó, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua…
Hinata Shouyou - một cậu học sinh năm nhất cao trung Karasuno. Cậu thích chàng trai tên Kageyama Tobio, anh là đồng đội của cậu. Cậu thích anh..nhưng chẳng dám nói, chỉ giấu mãi trong lòng. Đến một ngày nọ, cậu quyết định tỏ tình anh nhưng câu trả lời lại là KHÔNG. Cậu biết sẽ như vậy..nhưng không hiểu sao nước mắt vẫn cứ tuôn trào. Những người khác cũng thích cậu..nhưng cũng ngốc như cậu mà cứ giấu trong lòng. Họ luôn động viên, an ủi cậu. Đến một ngày, tin cậu thích Kageyama đều đã bị toàn trường biết, Hinata bị tất cả xa lánh..chán ghét thâm chí là xỉ nhục. Nhưng cậu chỉ ngậm ngùi nhận lấy nhưng lời xỉ nhục ấy, dù những thành viên trong câu lạc bộ đã giúp cậu nhưng cũng chẳng được bao nhiêu. "Trông cậu thật kinh tởm, biến đi" lời nói ấy của Kageyama đã khiến cậu thật sự tổn thương, cậu cứ chạy mãi, chạy mãi..chẳng để ý xung quanh. Chiếc xe tải từ xa đâm thẳng vào cậu, máu cậu không ngừng chảy ra. Hinata được đưa đến bệnh viện cấp cứu, mặc dù đã qua cơn nguy kịch nhưng cậu lại bị mất trí nhớ. Ngoài Kageyama ra thì cậu chẳng nhớ một ai...--------------------------------------------------------------------------Haii, tôi là tác giả đây! Truyện cũng không hẳn là ngược, chỉ là có vài chi tiết ngược thoii à:))Hina nhà ta sẽ từ một người năng động, hoạt bát trở nên trầm lặng, ít nói. Nhưng sau này cũng trở lại như cũ thôi đừng lo.CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ ><…
I actively invite message me fe drink coffee, and I also agree the appointment ... called him a cup of coffee I had in mind to hide her embarrassment and arrhythmia of the heart ...I split the bill demanding payment for my coffee, I thought, "well I really like what you going to charge him." Also bear's it!Then time passed our little family together, but also because they must meet college preparation, two consecutive message at this time. stories go deep down into the personal life of life of our own, very good to me but I have a hunch that I do know how much I love you ...Fool me too! I must find a way to make you think differently than our love is not the brotherhood that is the other emotional ... Starting today I try to charge my coffee and my wife says that " He was charged cafe and cafe will pay for my life ...". But I will not even notice!I told them about the dream of my little family in the future of women I like them as casting, so that strangers they told me that dream home without me ... you made me have missed cantilever ...My efforts in many ways still struggling within failed, I began to fatigue, but all their attacks. But I still do not stop dreaming, longing to be ... you pay for cafe life. That's what really made me feel very lonely. I do not know if I should continue doing? By this I do not speak to me that "I love you ...". My love just down the lapse of time that forever... over time…