ola 28/5
…
B…
Truyện nhằm khuyến khích mấy bạn có dấu hiệu nhiễm bệnh khai báo cách ly theo quy trình y tế hẳn hoi ạ 🙆♀️🙆♀️🙆♀️Truyện nhằm giải trí cho vui là chính, hy vọng mọi người đừng nghiêm túc quá nhé, yêu mọi người.…
Tác giả: 庆天知书Đại kim mao Trương Hân.ooc warning -------------------------------------------------fic được edit khi chưa có sự cho phép của tác giả, nhưng vì đáng yêu quá nên tớ muốn edit ra để lan tỏa sự đáng yêu này đến với mọi người.vui lòng không đem đi nơi khác.…
Tiêu đề nói lên tất cả =))Bìa des by @shalroller…
"Tuấn này.""Sao thế?"Đôi mắt anh sáng rực lên mà nhìn lấy tôi trong khi đáp lại tiếng gọi ấy. Tôi thích nó, cực kỳ thích."Em thích mưa lắm."Tôi bỗng buột miệng mà nói ra câu vu vơ ấy. Vốn đang định hỏi anh về kế hoạch cho ngày mai nhưng ánh mắt ấy, làm tôi sao nhãng mà quên béng cả câu hỏi. "Còn anh thì thích nắng hơn""Vì nắng luôn mang lại sự tích cực, anh nhỉ?""Không phải, vì nắng buồn lắm.""... Anh lạ thật đấy.""Anh bảo thật mà. Em nghĩ xem. Một cơn mưa rào sẽ cuốn trôi hết nỗi buồn của con người ra bên ngoài và gột rửa mọi tăm tối của tâm hồn. Còn ánh nắng lại đâm xuyên qua niềm vui của em, đốt nóng nó bằng hơi ấm của ban mai...Vấn đề là, khi ánh nắng tắt rồi, khi niềm vui đó cũng vơi mất, rồi khi tia sáng đó để cái niềm vui nguội lạnh ở lại, người ta sẽ hụt hẫng lắm. Nó còn tệ hơn cả một nỗi buồn vào chiều mưa nữa, vì khi đó ta nhận ra rằng mọi điều ta những tưởng trở thành điều hạnh phúc nhất, lại bỗng trở thành điều xa xỉ nhất.Cảm giác đó, còn gì buồn hơn, còn gì hụt hẫng hơn sao?"....…
>>Là Team dành cho những ai muốn viết hoặc đọc về thể loại kinh dị, creepypasta, có thể có đam mỹ, nhưng chỉ thỉnh thoảng thôi.>>Không thích vui lòng clickback, đừng gây war>>Đang cần tuyển member >>Vào đọc sẽ rõ…