Anh thảo nở muộn
Anh thảo à Anh thảoRực rỡ thuần khiết biết bao nhiêuEm nở vào mùa xuânNhưng bóng tối là nơi em chọn lựaCớ sao cứ thầm lặng đến thếÁnh trăng bạc...Liệu em có hối hận không ?Tiếc thay một tình yêu thuần khiết trong sáng vừa chớm nở đã lụi tànTiếc thay cho phận anh thảo nở muộn, một tình yêu thầm lặng thoi đưaTiếc thay cho người ở lại, ôm mộng tương tư ngày qua ngàyYêu một người câm ?Ổn chứ ?Không sao, chỉ cần hai trái tim luôn hướng về nhau, bất kể điều gì đi nữa cũng chẳng thể xóa nhòa…