AllHyun/oneshotỞ đây có những câu chuyện buồn... buồn cười của Hoàng-dramatic ngã cây-Huyễn Thần. Bạn Chin có thể là bot, là top, nằm trong, nằm ngoài, nằm trên, nằm dưới tùy thuộc vào sự hỏn lọn của mình 😘 và quan trọng hơn chúng mình không tình dục hóa idol đâu nhé!! Mỗi chap là một chuyện hài khác nhau Đây là oneshot nhưng viết trong nhiều ngày 🥲 tại mình lười :) Không biết ngày nào sẽ hoàn thành đâu ^^ tại mình lườiiii 17/08/22 - 29/1/23…
Trong tiếng Hàn, số 9 phát âm giống với họ Koo của Koo BonHyuk.Vậy nên cậu ta nhanh trí đặt biệt danh cho Hanbin là 309, nghĩa là 'của Hyuk của Hyuk của Hyuk'điều gì quan trọng thì nhắc lại 3 lần.[OCC, fic có yếu tố bạo lực máu me]…
Nếu như hạnh phúc cũng có thể để dành giống như chiếc bánh mẹ cho ngày bé, để những lúc buồn đói lấy ra nhăm nhi thì nhất định anh sẽ để dành lại những ngày bên em.…
moon hyeonjun vốn chẳng hề quan tâm đến thân phận của đối phương, anh ấy chỉ đơn giản là thích cậu nhóc má phúng phính đó thôi.tác giả: mialilodịch: j97bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. vui lòng không reup ở nơi khác…
Koo Bonhyuk năm 5 tuổi, muốn Oh Hanbin ở bên cạnh dỗ dành lúc mình khóc. Koo Bonhyuk năm 28 tuổi, muốn đè Oh Hanbin ở trên giường, làm anh đến khóc. all credits and ideas belongs to the author Nguyet, please don't take it out…
Xin chào mọi người, như tiêu đề trên thì mọi người cũng đã biết tớ không phải là tác giả của bộ truyện này mà một chị ngày trước tên là Phương Na viết về Couple SuMin. Chị ấy là bộ truyện đầu tiên tớ đọc và cũng là nguồn cảm hứng rất lớn cho tớ để tớ được như bây giờ và hiện tại tớ cũng muốn lan toả bộ truyện khắp nơi cho mọi người dưới một bản thể khác. Vì tớ không còn tìm ra được FB của chị ấy nữa nhưng vì tôn trọng tác giả, dưới mỗi chap tớ đều sẽ ghi nguồn đầy đủ và gắn đường link youtube gốc cho mọi người biết nha tớ cảm ơn mọi người rất nhiều 💕…
thanh xuân là thứ ta luôn muốn nắm giữ và âu yếm cả đờithanh xuân sẽ còn tuyệt hơn khi có đôi ta...... ..câu chuyện về một học sinh cá biệt và cậu trai điều dưỡng viên thực tập tại một trường học nhỏ…
Em là mặt trời nhỏ của anh. Anh là ánh trăng của cuộc đời em. Thế sao hai ta lại chẳng thể chung bước? Moon Hyeonjoon x Choi Wooje HLV thể thao điện tử x Sinh viên ngành mỹ thuậtLưu ý: Nhân vật và câu chuyện đều là trí tưởng tượng! ° Hột…
Minhyung nói với tôi:"Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau."Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy.Tôi cười."Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời."Đừng yêu em."Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi.Buông lơi anh, bỏ mặc mình.…
Vương Sở Khâm có một cái đuôi, cái đuôi ấy theo anh từ sáng tới tối, ở bên anh từ khi mặt trời mọc đến mãi khi lặn sau chân núi. Hai người bọn họ cứ thế ở bên nhau, rõ ràng giống như người yêu, ngay cả sống chung cũng đã làm, nhưng hai tiếng "danh phận", anh chưa từng có cơ hội chạm tới.…