Shortfic thuộc project 12h |Huyễn|Phiên số 3 - 17h00Couple: On2eus Tác giả: Clementine_Dyroseus (Quýt)Thế loại: Slice of life, Tình cảm Prologue:...Warning:Out of charactersTừ ngữ không chuẩn mực.Sẽ có một số yếu tố được thêm thắt ngoài thường thức (R18)Tác phẩm hoàn toàn thuộc quyền sở hữu của Clementine_Dyroseus và chỉ được đăng tải tại wattpad cũng như blog "Vườn Quýt tháng 12" vui lòng không re-up hoặc chuyển ver dưới mọi hình thức.…
"Ta là mèo, không làm mai. Nhưng ta ngồi chính giữa hai người, mỗi ngày, cho tới khi họ tự hiểu lòng nhau."⸻Giữa một vùng biển yên ả nơi nắng không gắt và gió không vội, có một căn nhà gỗ nằm nép dưới bóng dừa.Có một con mèo mang tên Công Chúa - mập ú, gầm gừ, và rất biết cách khiến người ta bước chậm lại.Có hai người đàn ông sống cạnh nhau - không ai nói ra trước, cũng không ai rời đi.Và những buổi sáng dịu dàng, những buổi chiều ngồi cạnh nhau mà chẳng cần lý do, đã dần vá lại những chỗ rách trong lòng họ.⸻Một câu chuyện dịu dàng đáng yêu giữa Công Chúa Mèo và hai quan xúc cát 😂…
Một người đàn ông tưởng chừng như lạnh lùng, vô tâm nhưng thật ra lại vô cùng ấm áp, ngọt ngào. Anh giúp cô xoa dịu những nỗi đau trong quá khứ, là ánh Mặt trời rực rỡ, xua tan màn đêm u tối, là người bạn cũng là người thân cùng nắm tay cô bước tiếp đoạn đường chông gai phía trước.Cô- một người phụ nữ đã chịu quá nhiều bất hạnh, tổn thương trong quá khứ, tất cả chỉ vì cô đã yêu người khác nhiều hơn chính mình, cô sẵn sàng hy sinh mọi thứ vì người mình yêu, nhưng cuối cùng thứ mà cô nhận lại chỉ là một trái tim tan vỡ. Từ đó cô quyết định, phải "yêu thương chính mình" trước, những tưởng cô sẽ mãi mãi khóa chặt trái tim mình, sống một cuộc sống vô ưu vô lo, không còn vướng bận, thế nhưng lại có người chầm chậm đi vào cuộc sống của cô, khiến trái tim cô một lần nữa rung động. Liệu cô có dũng khí mở cánh cửa trái tim để đón nhận tình yêu của anh hay cô sẽ đóng chặt nó để bảo vệ mình không phải chịu tổn thương thêm lần nào nữa?…
Hermes tuyên bố, với tư cách một vị thần gian trá, y tuyệt đối sẽ không để bị tình yêu che mắt. Thế nên, thần Ái Tình đã trộm bắn ra một mũi tên, xui Hermes say đắm tuyệt tác của chư thần.Hermes trong suy nghĩ: Trò vặt vãnh, ta có thể đối phóHermes trên thực tế: Thoắt cái, đã cam tâm tình nguyệnY ban cho nàng giọng nói, đích thân dạy nàng cách lừa dối và ngụy biện, cũng chính y vì nàng xướng lên cái tên Pandora, ngụ ý "Hết thảy ân sủng từ thần".Nhưng ngọn lửa tình hừng hực cháy, vừa ngây ngất vừa bỏng rát y. Ban phước thôi là không đủ, y muốn chiếm lấy nàng làm của riêng.Khi Prometheus cắp mất ngọn lửa, Zeus để trừng phạt nhân loại, đã lệnh chư thần đỉnh Olympus đắp nặn một sinh mệnh mới.Mĩ mạo, mị lực, trí tuệ, tuổi xuân, tài ăn nói... Mang theo mọi lời chúc phúc, Pandora đặt chân xuống trần thế. Noi lời Hermes căn dặn, nàng mở ra chiếc hộp cấm, tai ương tràn lan khắp cõi.Lễ vật thần ban trở thành nguồn cơn vạn ác, nàng vùi mình dưới tấn thảm kịch, chẳng kẻ đoái người hoài.Lần thứ hai mở mắt, Pandora đã trở lại quá khứ. Lần này, nàng không chờ đợi.Ngay giữa thánh điện của chư thần, nàng tự tay mở hộp."Ta tò mò quá, lỡ tay mở món quà ngài tặng mất rồi," Pandora mỉm cười với sứ giả của thần, "Nếu ngay cả thần linh cũng bị cái chết và bệnh tật ăn mòn, thế gian này sẽ ra sao đây? Hermes, thưa thầy thân yêu, ngài có vẻ đã quên dạy ta điều này."-------------------------Một câu tóm tắt: Pandora ở Olympus mở hộp cấm.Lập ý: Không khuất phục trước vận mệnh an bài.…
Back to Konoha 12 years agoTeam 7 sẽ có những màn hợp tác siêu mãn nhãn mà trước đó họ chỉ có cơ hội hợp tác trong Đại chiến nhẫn giả lần 4Team 7 sẽ làm gì để quay trở về tương lai? Hãy đón chờ xem( Xin lũi, đây là tùy ngẫu hứng viết nên đừng cho 'stone' 👀👀)Phần ngoại truyện bao gồm 7 chươngChương I: Hành trình đến Nguyệt Quốc(Movie Naruto Dattebayo: Hành trình đến Nguyệt Quốc)Chương II : Cái chết tiên đoán(Movie Naruto Shippuden: Cái chết tiên đoán)Chương III : Nhiệm vụ bí mật(Movie Naruto Shippuden: Nhiệm vụ bí mật)Chương IV : Người kế thừa ngọn lửa ý chí( Movie Naruto Shippuden: Người kế thừa ngọn lửa ý chí)Chương V : Toà tháp bị mất(Movie Naruto Shippuden: Toà tháp bị mất)Chương VI : Huyết ngục(Movie Naruto Shippuden: Huyết ngục)Chương VII : Đường tới ninja(Movie Naruto Shippuden : Đường tới ninja)Ngoài ra sẽ có những chương chính liên quan đến Naruto Dattebayo và Naruto ShippudenHãy cùng đón chờ nhaaaaa💋💋💋( Tôi viết văn vở thế này thôi chứ các bạn đừng tin là tôi đã sắp hoàn thànhThat's cú lừa cả đấy👀👀)(Tưởng vậy mà không phải vậy nha🤦)(Nhìn tag trước khi đọc truyện 👇👇👇👇)…
[NOT EVERYDAY IS A GOOD DAY, LIVE ANYWAY]TẠM DỊCH: KHÔNG PHẢI NGÀY NÀO CŨNG LÀ NGÀY TỐT, HÃY CỨ TIẾP TỤC SỐNGTác giả: Cand13Beta: Navigator101Dịch: Crystal (@yhn501)Nguồn: Fanfiction.nethttps://m.fanfiction.net/s/12043635/1/Warning: Cốt truyện không giống nguyên tác, OOC (Đặc biệt là nhân vật chính của chúng ta Luffy).Nội dung: Ace, Sabo, Luffy bị bắt trở thành nô lệ và cũng là sát thủ. Nhờ sự giúp đỡ của Marco, ba cậu bé đã được giải thoát và sống trên tàu của Băng Hải Tặc Râu Trắng. Một cuộc sống mới của ASL đã được mở ra.- BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ NÊN ĐỪNG ĐEM RA NGOÀI NHÉ -…
Minhyung nói với tôi:"Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau."Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy.Tôi cười."Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời."Đừng yêu em."Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi.Buông lơi anh, bỏ mặc mình.…