Thanh xuân của chúng ta, nay chỉ còn là những mảnh vụn vỡ. Người đã đi qua rồi, không thể níu lại được. Hà cớ gì mà phải nhớ nhung đến đau khổ, đến dằn vặt bản thân mình vì những chuyện không đáng?Thanh xuân năm ấy, đúng thật là có quá nhiều tiếc nuối đã xảy ra. Và lần đầu tiên trong cuộc đời tôi, tôi biết bản thân sống giả tạo thế nào. Mãi núp mình trong vỏ bọc mà quên đi thực tại. Chính vì thế, tôi và cậu đã lướt qua nhau như hai kẻ lạ mặt. Written by Bội.…
- xoạc nhau không nàng??- dâm tặc! lão tử là con trai !có một người dù là chưa từng gặp mặt nhưng lại cho ta thật nhiều khuân bậc cảm xúc.có lẽ trong cuộc đời của nhiều ngườicũng đã từng vì một ai đó mà khóc thật nhiều!đã từng vì một ai đó mà điên cuồng níu giữ.đã từng vì một ai đó mà bỏ mặc thế giới nhộn nhịp ngoài kia.đã từng vì một ai đó mà bất chấp tất cảđã từng một ai đó mà không màng cả tính mạng!nhưng suy cho cùng cũng chỉ là ĐÃ TỪNG liệu sau này mình có thể là của nhau nữa không ?…
Chàng 1 thái tử mang khí chất thế vương nhưng lại rất thích du ngoạn. Lạnh lùng như băng khí thế bức người đó chính là Hoàng Anh Thiên Yết hoàng đế tương laiNàng 1 cô nương xinh đẹp, dịu dàng như ánh sao sáng. Nàng cũng lạnh lùng không kém Thiên Yết . Một ngày không ai hỏi nàng cũng không có nói chuyện a. Đó là thiên kim nhà họ Trịnh . Trịnh Xử NữHai tảng băng níu gặp nhau. Va phải nhau!! Liệu nó sẽ rời khỏi nhau?? Hay dính lấy nha không rời đây !!??…
-Tại sao chị lại lừa dối tôi!-hyojin nổi giận cô thật không dám tin mà,cô bỏ đi mặc kệ những lới níu kéo van nài của Solji,tất cả đã hết rồi.-Le!Nghe chị nói đã tất cả không như em nghĩ đâu!le!LE!!!.......-chị đã thất bại trong ván cờ của thần chết và cũng thua cả trong trò chơi tình ái,tất cả đã kết thúc và chỉ một lúc nữa thôi pamsa sẽ đưa linh hồn của Solji cho Hỷein.…
Truyện mang trong mình nội dung về chàng bác sĩ thú y tên Mix, anh học tại đại học Bangkok và tốt nghiệp, làm việc tại một bệnh viện thú y tầm cỡ của xứ chùa vàng. Một ngày nọ, chàng trai ấy bỗng gặp được một người khách" trông lạ mà quen " , anh cứ cảm giác như đã từng gặp người này ở đâu rồi. Nhưng dường như trí nhớ của anh bị cái gì đó chặn lại. Từ đó cả 2 có những cuộc gặp gỡ đầy định mệnh, họ sẽ làm gì với nhau? họ sẽ để nó trôi qua hay níu giữ những kỉ niệm đẹp ở lại?....…
gương vỡ có thể lành tình tan có thể níu....-------------------------------------------------------------------------------------------------------Thua trong game người ta gọi là game over,thua trong cuộc tình của em người ta gọi anh là he's loverlorn…
Mùa hè đã qua mà chúng ta chưa thể nói lời tạm biệt là một câu chuyện về tuổi thanh xuân được xuất bản từ năm 2007, và được chuyển thể thành phim điện ảnh vào năm 2014."Chừng nào kí ức về mùa hè ấy vẫn còn, thì chừng ấy, chúng tôi vẫn sẽ không hề cô độc""Sống mà cứ để quá khứ níu lấy chân thì hiện tại còn gì là ngọt ngào""Tương lai là của người lớn. Tương lai của trẻ con là người lớn. Nhưng còn tương lai của người lớn thì sao?"…
Ai đi qua thanh xuân mà chẳng say đắm một người rồi cho rằng, cả đời nhất định phải là người ấy! Nhưng khi thanh xuân qua đi rồi, người cũng cứ thế mà vụt mất, chỉ còn lại mình ta lạc lõng giữa nơi mang đầy kỉ niệm của kẻ cũ người xưa ấy, chơi vơi đưa tay níu lấy từng giọt hạnh phúc đã từng vơi đầy mà mỉm cười an yên.Thì ra, cũng có lúc bản thân lại yêu một cách trân thành và cuồng nhiệt đến thế, để đến tận bây giờ, vẫn chưa dám lại một lần nữa nghoảnh lại nơi tình yêu vun đầy ấy !…
Cách thức yêu đương của học sinh ưu tú khác người thường đến thế nào? Học bá lạnh nhạt, nghiêm túc, lý tưởng cao cả là học, học, học. Về cảm xúc, ngây ngô như tờ giấy trắng. Về dỗi hờn nũng nịu, là cao thủ trong cao thủ.Học tra tinh thần xán lạn, tính cách vui vẻ, có tác dụng nhiều nhất khi tấu hài. Ưu điểm là khiến người khác thoải mái vui vẻ, khuyết điểm duy nhất là học không vào. Học bá x học tra, mỗi ngày chuyện cười không hồi kết.…
truyện lấy bối cảnh của hàn quốc vào những năm 1990thành phố trong truyện là một thành phố biển hư cấu. có nhiều chi tiết không sát với thực tế.nhân vật trong truyện không thuộc về tôi.giới hạn độ tuổi: 13+ cảnh báo: lowercase (cân nhắc trước khi đọc. vì tôi sử dụng chữ thường, nghĩa là tôi sẽ không viết hoa đầu dòng, kể cả sau dấu chấm và danh từ riêng)bất cứ ai đã đọc tác phẩm này và để lại cảm nhận thì tôi đều rất vui.…
Tôi có sở thích sưu tầm đồ cổ. Hôm nay tôi đến cửa hàng đồ cổ ở cuối phố đi dạo một vòng như thói quen hằng tuần. Lần này có thu hoạch. Một chiếc rương làm từ gỗ tuyết tùng màu đỏ nâu được chạm khắc tinh xảo nhuốm màu thời gian. Ông chủ bảo tôi rằng rương được khoá cẩn thận và có vẻ người chủ cũ rất nâng niu nó, cũng không hiểu sao lại bán đi. Tôi bỏ 1 triệu won mua nó từ tay ông chủ đi kèm theo chiếc chìa khoá phần đuôi được khắc hình hai con cá đuôi dài vờn nhau.…
Khi chấp miện về một thứ gì quá lớn sẽ kiến con người không thể buông bỏ mà níu giữ nó hơn cả tính mạng và cứ luôn bất công với chính cuộc sống của mình.Họ bám víu vào cái chấp niệm khờ khạo đấy mà sốngtrong vô định, từ bỏ hết mọi thứ kể cả cuộc đời của họ chỉ vì một thứ gọi là chấp niệm mà quên rằng, người ra đi chỉ thanh thản khi người sống chấp nhận mất mát của người ở lại một cách nhẹ nhàng....Nhưng khi chấp miện quá sâu thì họ chọn cách buông bỏ như thế nào ?…
"Cổ tích nói em vì tình yêu mà cam tâm chịu cạnAnh cũng có thể vì em trầm mình vào biển sâu" >Rate: MSơ lược:Lúc trước rất thích "Mỹ Nhân Ngư" của Lâm Tuấn Kiệt nên cứ thế viết ra....Câu chuyện này là hồi ức về tình yêu của một chàng tiên cá.Có những thứ, chỉ khi mất đi, mới biết thế nào là trân trọng.Có những điều, một khi đã vụt qua, vĩnh viễn sẽ không thể níu lại được.Tình cảm chẳng qua là một ván cượcCó kẻ thắng, người thuaCó người đặt cược tuổi xuânCũng có người đặt cược một đời…
Cậu và hắn, hai mảng trời khác nhau, hai đẳng cấp khác nhau, duyên tới họ gặp nhau, yêu nhau, khiến thân thể cả hai hòa làm một, dù sóng gió ra sao nếu có duyên nhất định sẽ quay trở về bên nhau !Không quan trọng níu giữ nhau ra sao, quan trọng là nếu trong lòng có nhau vốn dĩ có thể coi như cả đời nằm trong tim nhau.........Có H, happy ending, ngược Kyung :v .......…
Khi Lâm Liên kết hôn với Trạm Liêm là một người giàu có, lúc ấy anh ta lấy thân phận là một người bình thường, ai cũng nói rằng chắc hẳn kiếp trước cô ấy đã đốt cao hương nên kiếp này mới được gã cho một chàng trai ưu tú như vậy, đến cả cô ấy cũng nghĩ như vậy. Sau một năm chung sống, anh ta rất yêu cô, chiều chuộng và nâng niu cô. Cuối cùng cô cũng đã yêu anh ta.…
Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…
Ice không phải người bạn đời định mệnh của Blaze, nhưng trái tim Ice lại ấn định Blaze là một nửa hoàn hảo của cậu. Tình cảm họ dành cho nhau, dẫu mạnh mẽ, nhưng lại khiến Ice phải cực khổ để níu giữ. Cho đến ngày người bạn đời thực sự của Blaze xuất hiện.Giây phút ánh mắt hai người họ gặp nhau, có lẽ cũng là khoảnh khắc Ice nhận ra, lựa chọn của bản thân thật sai lầm và mọi nỗ lực đều quá thừa thãi.❝Trên thế gian này có thể có nhiều điều khiến tôi hạnh phúc, nhưng tôi chỉ muốn, chỉ khao khát duy nhất một mình em.❞✾✾✾✾✾❁ Truyện thuộc thể loại Omegaverse.❈ Vì có yếu tố trên nên truyện sẽ có rating R16. (Vì có các cảnh động chạm thể xác trong truyện)❁ Truyện mang các yếu tố liên quan đến văn hóa Nhật Bản (trang phục, ẩm thực và các Đạo). Xin lưu ý đây là fanfiction, được viết với tình yêu (:v) và trí tưởng tượng, không quá đặt nặng các quy tắc truyền thống hay lịch sử. ❈ Hãy click back nếu điều này khiến bạn thấy không thoải mái.❁ Truyện KHÔNG HỀ hủy hoại, bôi nhọ, hạ thấp hay có bất kì thái độ không tôn trọng nào đối với văn hóa truyền thống Nhật Bản (và tất cả các quốc gia có thể được nhắc đến trong truyện).❁ Các nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôi. Họ thuộc về Monsta.…
Trong trường Cao chuyên Chú thuật đô thị Tokyo, ai ai cũng biết Gojo Satoru có một anh người yêu lớn hơn hắn 1 tuổi, là người hắn hết mực yêu thương và chiều chuộng. Gojo Satoru dành mọi thứ mà hắn có cho anh người yêu ấy, hắn nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, chưa bao giờ nặng lời hay quát mắng người ấy. Cả giới chú thuật Nhật Bản này đều biết Eisuko Yoikeshi là báu vật vô giá của Gojo Satoru, đồng thời là ngoại lệ duy nhất của hắn [...] Bỗng một ngày nọ, cả giới chú thuật Nhật Bản nhận được tin chấn động, hơn cả tin bà Trương Mỹ Lan vào tù hay Akutagami Gege cho thầy giáo quốc dân sống lại. Gojo Satoru, Thần Tử toàn năng, kẻ được ca tụng là Chú thuật sư mạnh nhất đã bị đá! Bởi chính báu vật mà hắn luôn nâng niu! Cái tin này đã khiến giới chú thuật Nhật Bản phải thất kinh và hoang mang tột độ, bởi không ai biết Thần Tử sẽ làm gì khi thất tình!...8 năm sau, trong một cuộc chiến với nguyền hồn đặc cấp, Gojo Satoru đã gặp lại chàng thơ của đời hắn....📌 WARING: Có chứa yếu tố BOYLOVE, vui lòng cân nhắc!OOC cực nặng! 📌Couple: Eisuko Yoikeshi x Gojo Satoru.…
em là mặt trời, là hạnh phúc của tôi...Đây là truyện của mình cho nên:⭐ KHÔNG CHẤP NHẬN CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC, KHÔNG REUP LẠI Ở BẤT KỲ ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. CẢM ƠN!⭐ MỌI TÌNH TIẾT TRONG TRUYỆN ĐỀU LÀ GIẢ TƯỞNG, NHÂN VẬT TRONG FIC KHÔNG THUỘC VỀ TÁC GIẢ.⭐ KHÔNG BÌNH LUẬN TIÊU CỰC VỀ CÁC NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN.I'm a member of @genius1809…
Thích một người chính là...không phân biệt trước sau, không có thời gian giới hạn, vì thích mà toàn tâm toàn ý dõi theo, toàn tâm toàn ý quan tâm, vì họ mà cố chấp, vì họ mà buồn, vì họ mà đau lòng, vì họ mà hạnh phúc, vì họ mà biết yêu thương. Vì thích họ nên ta ngày càng hoàn thiện hơn, dù những hiểu lầm vu vơ có xảy đến, dù những khó khăn có ngăn cách tình yêu, thì dù sao vẫn một lòng một dạ với đối phương, kiên nhẫn và...chờ đợi!!! Nếu thật sự là của nhau, nhất định sẽ quay về!!!…