
Triều Tiên gia nô ký...
A a a ···· đau quá ······ đi ra ngoài a ···· rút ra đi ······ tiểu xử nam khuất nhục kêu, chính là hắn liền phản kháng ta sức lực đều không có. Mềm oặt quỳ rạp trên mặt đất, chỉ có hắn mông vểnh gắt gao dán ta hạ thể. Ta bắt đầu làm lơ hắn kêu gọi một chút một chút bắt đầu va chạm. Thấy phản kháng không có hiệu quả thắng long cũng nhận mệnh, trừ bỏ bị động tiếp thu ta thô lỗ, hắn cũng không có thể ra sức.…

Nhật ký của mèo - inurhurt
" Đừng cảm kích vì ai đó rời đi và quay trở lại, hãy cảm kích vì ai đó sẽ không bao giờ rời đi "Con người là một loại sinh vật sợ cô đơn , họ sợ kể cả khi đang trong cảm giác hạnh phúc tràn ngập. Cô đơn như một loại axit gặm nhắm từng tế bào cho tới khi con người ta trần trụi nhất. Và bạn , chính bạn đấy , bạn đang thật sự sợ điều gì ? Là nỗi cô đơn ăn mòn tận xương tủy? Hay là sự lạc lõng trong cuộc trò chuyện với bạn bè ? Hay chỉ là, khi bạn buồn nhất lại chẳng có 1 ai bên cạnh bạn ?Đó là cảm nhận của tôi về nỗi cô đơn , tôi từng có bạn nhưng khi tôi gặp khó khăn lại chẳng người nào ở lại. Đến tận bây giờ, khi buồn tôi cũng chỉ có thể nằm trên giường chờ thời gian trôi qua, đôi khi lại khóc, đôi lúc lại buồn . Cảm xúc đến nhanh mà đi cũng nhanh, thứ còn tồn đọng lại chỉ là những giọt nước mắt chưa khô , hay những vết thương lòng chưa lành. Từ khi anh ấy xuất hiện, căn phòng trống dường như bớt lạnh hơn hẳn, trái tim ngoài những vết thương chưa lành cũng dần dần biết vui vẻ, nhưng cảm giác thiếu an toàn thì luôn ở đó , ngay cả khi anh ôm tôi trong vòng tay rộng lớn ấm áp ấy...Ở nơi đó thời gian như ngừng trôi - by "inurhurt"…

I Want To Live
Thể loại Spank, ai không biết hoặc không thích vui lòng click back!…

bla
ok…

Nhóm bạn thân thiết.
Chuyện ngắn…