Cùng Nhau Tới Cuối Đời
lần đầu tiên viết,không hay xin đừng nặng lời🫶…
lần đầu tiên viết,không hay xin đừng nặng lời🫶…
Yeo Eunji - Han Haeuntình mẹ tồy con ghẻ của nhóm diễn xiếc ma nơ canh❤️…
khi nào ta nói tiếng yêu.tiếng yêu dịu ngọt chân thành ta cất khi nàobạn luôn tự hỏi chính mìnhnhưng không hề biết đã có câu trả lời từ lâuTag: Reader; xReader; Reader Insert; Chia Tay; Sad/Angst; Fluff; An Ủi; Tình yêu không được đền đáp/Unrequited Love; lower case**Theo dự định đầu là sẽ viết theo ngôi thứ hai nhưng quá khó và 'bạn' không được hay nên ngôi xưng 'em'. Giới tính và độ tuổi của Reader không bị ảnh hưởng bởi ngôi kể, có thể lớn hơn hay nhỏ hơn người kia. Và tương tự, người kia có thể tùy giới và độ tuổi*****Cái bìa không có ý nghĩa gì đâu :") chỉ là mình lười des 1 bức đàng quàng nên lấy đại***…
cây piano lúc nhỏ - vật chứng kiến tuổi thơ, thanh xuân...và cả chuyện tình của anh và nó@Eadloy : nói sao nhỉ ? có vẻ hơi ngược ?…
Originally just a voting game created by someone maliciously, but unexpectedly the tragedy happened non-stop, classmates in the class died one by one. Which I know, the next person, probably me... --- The Classroom of Despair is an urban series mixed with fantasy and fantasy, with a lot of brain-hacking and detective battles, the author's wide, complex layout, dramatic and lengthy battle scenes, especially there are goosebumps creepy scenes, not recommended to read at night...…
"Chỉ là mình phê cần một chút thôi."**********************************Cái tình cảm vớ vẩn, lăng nhăng, trẻ con đến từ một phía - tao, dành cho mày.…
#Sadlove…
vđenđhhd…
Chuyện HÔNG CÓ THẬT, HÔNG CÓ THẬT, HÔNG CÓ THẬT (quan trọng nhắc lại 3 lần nè)Nên mấy mấy bạn vui vẻ đọc truyện nhóMình cảm ơn ạ😽😽😽 [Góp ý cho mình nhé]…
Là cô! Dù cô có hóa ra tro, tan thành máu, anh cũng nhận ra! Lúc ấy, anh còn trẻ, cuồng nhiệt không ai bì nổi. Chỉ cần ôm đàn guitar, đứng trên sân khấu, bày ra vẻ mặt lạnh lùng, nữ sinh toàn trường nhất định sẽ điên cuồng thét chói tai. Thế nhưng, anh chỉ xem những cô gái đó như đống rơm rạ, khinh thường không muốn quay đầu nhìn. Cho đến khi gặp cô, Quan Thanh Nhu. Anh rộng mở trái tim để yêu, không ngờ cô lại phản bội, anh đành ôm lấy vết thương mà tốt nghiệp. Hôm nay, hai người gặp lại trong Pub. Tim anh vẫn chỉ có duy nhất một mình cô, nhưng cô thì đã có chồng sắp cưới. Bị đau thêm lần nữa, anh sắp phát điên. Anh bất chấp tất cả, cướp cô về. Đêm đó, dưới sự oán hận dành cho cô, anh dùng từng nụ hôn cùng sự nhiệt tình của mình giày vò cô. Để mỗi một phút ánh mắt cô chỉ có thể nhìn anh, để mỗi một giây đầu óc cô chỉ có thể nghĩ đến anh. Bởi đó là do cô nợ anh. . .…