first sống trong 1 khu ổ chuột , chật hẹp, hôi thối, là 1 trong những nơi tận cùng của sự đói khát khaotung (tung) là 1 tên cờ bạt, gái gú, con cưng hàng đầu gia tộc thanawat , sự ăn chơi của hắn ta giống như bản chất của người giàu vậy chỉ vì muốn có first, không những khiến first mất người thân mà là người duy nhất cậu có thể nương tựa *sẽ có cảnh 18+ các bạn nên né khi ko thích*…
Văn án:Vị giáo chủ chỉ lo luyện công mà không chú ý tới việc lập gia thất khiến cho các hộ pháp lo lắng tìm tới chủ nhân của Hồng Môn Loan nhờ người se duyên giúp.Nguyễn Mạc là đệ tử của chủ nhân Hồng Môn Loan lại bị chính sư phụ của mình đưa vào tràng mộng để giúp vị giáo chủ se duyên. Liệu mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào?Nguyễn Mặc: "Trại chủ, ngài đừng chạy, chờ ta một chút!"Đan Dật Trần: "Phiền toái. "Tướng quân, đừng ngủ nữa, mau tỉnh lại!" "Thật ồn ào." "Vương gia, ngài đừng hôn, nô tỳ không cần." "Ngoan, nghe lời." "Sát thủ, chàng đừng chết, ta tới cứu chàng." "Nhiều chuyện." "Hoàng thượng, Người đừng khóc, nô tỳ sẽ không chết." "Nói dối."Tỉnh lại sau tám tràng mộng. "Giáo chủ đại nhân ........ còn nhớ rõ chuyện trong mộng sao?" "Nhớ rõ.""Ngài nhớ rõ cái gì?" "Yêu nàng."---------Editor: Đàm Nhật ViBeta: ChanhTruyện chỉ được đăng tại wattpad tiemnhakeo…
Đây là một câu truyện ảo tưởng vì tác giả là một fan girl nghèo mong muốn được một lần gặp thần tượng đến phát điên nên muốn gửi gắm niềm tin và mơ ước của mình vào câu truyện này. Ai đọc truyện cảm thấy tôi biến thái cũng được, nhưng xin đừng chà đạp hay bôi nhọ mơ ước của tôi.…
Nhân vật chínhKant (First) Bison (Khaotung)Fadel (Joong) Style (Dunk)Hông tin được chỉ tập 1 của phim thôi mà phải lê lết tấm thân tàn tạ vì bị tư bản bào mòn của bản thân lên dịch truyện...Cám ơn tính dại trai không thuốc chữa của bản thân, hy vọng cái đam mêm mù quáng này sẽ thắng được con sâu lười ngàn năm trong con người của bản thân để có thể đặt dấu viết chữ "end" cho truyện…
Genre: Thanh xuân, gương vỡ lại lành, SEAuthor: Amour Co-author: wenzexi Được chuyển thể từ fic 《 Nắng Ôn Châu 》của Amour và wenzexi dưới sự đồng ý của tác giả. Vui lòng ghi rõ nguồn khi mang đi nơi khác. Các hành vi đạo văn, sao chép hoặc ăn cắp chất xám đều sẽ bị lên án.…
Tác phẩm: Ngọt Không Ngừng NghỉTác giả: Nhập Miên TửuThể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, trúc mã trúc mã, hiện đại, ngọt sủng, HECouple: Phó Chỉ An - Trì DụBản gốc: 59 chương + 2 phiên ngoạiBản edit: on-goingNội dung: Câu chuyện tình yêu của học bá và giáo bá. Phó Chỉ An và Trì Dụ là trúc mã, ngày bé sống đối diện nhà nhau. Ngày còn bé, Trì Dụ sẽ tuỳ hứng mà trêu chọc Phó Chỉ An nhưng đến trường hễ có ai bắt nạt anh thì cậu liền vung nắm đấm với đứa đó. Sau này vì biến cố mà Trì Dụ chuyển nhà đi, sau đó hai người học cùng trường cấp 2 và cấp 3 nhưng không nói chuyện gì với nhau. Cho đến một ngày, Trì Dụ và Phó Chỉ An được phân vào cùng một lớp, ngồi cùng một bàn. Nguồn convert: Hố TruyệnEditor: strawbana_melpeach - Dâu Chuối Dưa Đào 🍓🍌🍉🍑…
Tao sửa cái tóm tắt truyện 1 chút: Sau cuộc chiến với Trigon. Damian và Raven đã thực sự trở nên gần gũi hơn. [Damian đã bước sang tuổi 16, Raven đã bước sang tuổi 15] Damian đã bắt đầu yêu Raven. P/s: Trong fic mọi thứ sẽ hoàn toàn khác nhá, các fic tui đang viết cũng có nội dung hoàn toàn khác với trong phim. Chỉ là vài cảnh có trong phim nhưng nó được lái đi thôi. Lưu ý: Robin này là Damian Wayne nha.…
" nanon đấm con "" ohm bắt nạt con huhu "" ơ kìa sao lại giành đồ chơi của love... "" xem khaongtung trèo tường này! "" má ơi phuwin nhát ma con huhu "" chú jack ơi dunk ăn cắp đồ chơi của em... "..." ê không mấy bê chúng nó về hết được không? lũ này là quỷ ma chứ trẻ con hồi nào? "bởi : lnniqunlliea_…
Ngôn tình hiện đạiTác giả Nguyệt Khải Tuệ"Bảo trọng!"Tạm biệt anh! Cảm ơn hạnh phúc anh đã từng mang lại cho em! Những tháng ngày vui vẻ đó, cả đời này em cũng không bao giờ quên, bởi vì đó là lý do duy nhất khiến em có thể tiếp tục sống trên cuộc đời này. Cô nắm chặt mặt dây chuyền hình ngôi sao đang đeo trên cổ, trong lòng không ngừng gọi tên anh, Khánh Thiên...Cô xoay người bước đi, lần này không quay lại nữa, cô không khóc, trái tim dường như đã tê tái nhưng vẫn cảm thấy đau, đau đớn lan tràn khắp cơ thể. Cô biết anh vẫn cô đơn đứng lặng ở nơi đó không hề nhúc nhích, chỉ đứng yên lặng nhìn từng bước chân đang cố gắng để không phải chênh vênh của cô.Cô còn nghe được lời khẽ vọng theo của anh đang gửi vào làn gió hướng về phía cô:"Hạ Vy, dù rằng hôm nay chúng ta để lạc mất nhau, không biết phải bao lâu, không biết qua bao nhiêu đoạn đường, ngã rẽ, nhưng chỉ cần em quay lại, chỉ cần em trở về, anh vẫn luôn đợi em. Anh yêu em!"Cô không thể khóc, không phải nước mắt cô đã cạn thật rồi ư? Tại sao trong lòng đau như bị cào cấu xé rách, mà nước mắt lại không hề rơi?Khánh Thiên, em cũng yêu anh! Rất yêu!…