3,660 Truyện
[ CHs - Vie ] Cuộc Sống Hiện Tại

[ CHs - Vie ] Cuộc Sống Hiện Tại

141 12 1

_ Ánh sáng bình minh lấp lóe từ đường chân trời, mở đầu cho một ngày mới. Hãy để tôi dẫn bạn hòa nhập vào cuộc sống hiện tại của chúng tôi nhé ?_Tên : [ CHs - Vie ] Cuộc Sống Hiện Tại_Ngày Viết : 03.07.2023_ Ngày Hoàn Thành : Chưa rõ !__ Thể Loại :_ Viễn tưởng ; cuộc sống ; ngọt ; hiện đại hóa ; Planethumans ; Cityhumans ; hài hướcLưu ý : - Boylove _ - AllVietnam [ Không cp phụ ] _ - Nhất Thụ Đa Công _ - Loạn luân [ ? ] _--------------------__ CÂN NHẮC - LƯU Ý __--------------------CountryhumansIn My AU_Cityhuman x Cityhuman ✅ CHs x Vietnam ( AllViet ) ✅Có thể sai chính tả. Không liên quan tới lịch sử/ chính trị [ ? ]_Không có ý xúc phạm bất kỳ quốc gia hoặc tổ chức nào ! _Có những vài cặp anh em tôi tự ghép mặc dù quốc gia đó có quan hệ không tốt về nhau !_Không Được Mang Truyện Đi Đâu Khi Chưa Có Sự Cho Phép Của Tác Giả - Đăng duy nhất tại Wattpad…

Kí ức còn lại

Kí ức còn lại

1,079 76 1

~_~_~_~_~_~_~_~_~_~_~_~_~_~_~_~_Truyện kể về thời hiện đại. Trong đó, tại một trường Đại Học lớn ở Tokyo đã xảy ra một vài chuyện, về giáo viên và học sinh. Cụ thể là về Levi Ackerman, một giáo viên có khuôn mặt cau có, cuồng sạch, là giáo viên dạy giỏi nhất nhì trường và về Eren Yeager, cậu học trò khá ngoan, đã được Levi "đặc biệt" để ý tới. Thông tin chi tiết thêm thì... đọc truyện đã nhé :>------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Đây là thể loại truyện BL/Yaoi. Nên ai mẫn cảm với thành phần này, thì click back vì chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm về chuyện mất đi sự trong sáng :v Character main: ErenxLevi (Ereri)Type: Yaoi.…

Bỗng dưng một ngày tôi thấy mình tồi tệ

Bỗng dưng một ngày tôi thấy mình tồi tệ

16 0 3

đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…

MÁY BAY GIẤY

MÁY BAY GIẤY

3 0 1

Truyện này tui viết ra cho vui thôi, nên mọi người đừng trông chờ gì nhiều quá kẻo hụt hẫng nữa. Đây cũng là lần đầu tui viết truyện nên văn vở còn lủng củng lắm.Truyện được lấy bối cảnh học đường với vô vàng câu chuyện dở khóc dở cười của lứa tuổi học sinh. Câu chuyện xoay quanh về một nhóm bạn gồm 11 người bạn sống chung một khu phố, lớn lên cùng nhau, lần lượt làNhật HạTú VyThanh TuệNhất TâmTử DiệpAnh TrúcMẫn NhiGia Kỳ Hoàng KhánhThiên Vũ Tuấn Khải.Mở đầu câu chuyện là sự trở lại của một người bạn nhiều năm đã xa cách vì biến cố gia đình nên phải tạm đi nơi xa kể từ đó cả nhóm trẻ 11 đưa chỉ còn lại 10. Nhưng chắc vì đã lâu đã không gặp nhau nên việc đối phương có nhiều sự thay đổi nên cả hai phía chẳng ai nhận ra nhau. Từ đó mở ra 1001 câu chuyện gà bay chó sủa những câu chuyện khơi lại nhiều kỉ niệm đẹp của cả nhóm liệu rằng 10 người họ và người kia có nhận ra nhau không?. Cùng đón xem diễn biến của câu chuyện nhaNgoài ra truyện còn có yêu tố tình cảm tuổi học trò nhẹ nhàng với các cặp đôi siêu đáng yêu muốn biết đó là những cặp đôi nào thì hãy đọc truyện nhé.…

Bầu trời mùa hạ xanh mãi xanh như tình cảm tôi dành cho cậu mãi không phai

Bầu trời mùa hạ xanh mãi xanh như tình cảm tôi dành cho cậu mãi không phai

3 0 1

Năm ấy mọi người bảo rằng Lãnh Dương thích Hạ An. Năm ấy mọi người bảo Hạ An là kẻ độc ác. Năm ấy hai người họ đã từng là bạn bè thân thiết. Cả hai đã từng nói với nhau rất nhiều rồi bỗng nhưng mỗi ngày càng thưa dần và dừng hẳn. Nhưng tất cả đều là năm ấy. Lãnh Dương chưa một lần tỏ tình, chưa một lần nào nói rằng thích Hạ An..Người đã từng làm rất nhiều việc vì Hạ An, sẵn sàng đạp xe mấy cây số chỉ vì muốn mua loại bánh ngọt mà Hạ An thích. Đã từng cùng trốn học vì hôm ấy Hạ An bị mẹ mắng vì làm bài kiểm tra không tốt. Người sẵn sàng chịu thiệt, luôn quan tâm chăm sóc cho cô bạn cùng bàn của mình. Suýt chút nữa, cả hai đã có một kết thúc đẹp. Ấy vậy mà biến cố năm lớp 12 đã chia lìa tất cả. Không biết Lãnh Dương có còn nhớ lời hứa dưới gốc hoa đào vào một buổi mùa đông năm ấy hay không? Không biết Hạ An còn nhớ chàng trai đã liều mạng cứu mình để rồi bị chấn thương ở cổ tay suýt chút nữa không thể thi đấu bóng rổ cho thành phố nữa hay không?Và liệu cả hai có còn nhớ bầu trời mùa hạ, nơi lưu giữ tất cả kĩ niệm đẹp của họ không?…

Lạc Lối

Lạc Lối

7 0 2

Liệu cô sẽ tiếp tục bước tiếp ở thế giới mới, hay cô sẽ tìm cách quay về?Không ai có thể hiểu được tâm trạng của cô gái ấy, kể cả người bạn từ nhỏ kia, anh chỉ nghĩ rằng cô có nhiều thứ ở trong đầu như là bài học, phép thuật nên mới lo lắng như vậy.Cô là một cô gái hoạt bát, lười biếng nhưng lại có tâm hồn phiêu lưu, lạc quan nhưng bên trong lại là một biển sâu chờ đợi ánh mặt trời chiếu rọi, là ánh sáng của người khác nhưng lại không có ánh sáng của mình...Rốt cuộc mọi thứ là như thế nào?----Mình là Cái Con Lười bên mangatoon đấy, nên nếu có thấy bên manga toon hay thấy quen quen thì đừng lo nha.Đây là bộ truyện do chính mình tự làm, nên nếu có na ná với ai thì cho mình xin lỗi trước, có lẽ là một sự trùng hợp thôi.Vì mình lười thật nên truyện cũng sẽ ra khá lâu, và cũng vì mình là người mới nên các bạn có thể bình luận cho vài nhận xét cho mình có kinh nghiệm lần sau.Mong các bạn đọc truyện vui vẻ ^^---Bắt đầu: 13/8/2023Kết thúc: ???…

Tiệm nhỏ của Saya 🐰🔮 - Nơi tổng hợp trao đổi request

Tiệm nhỏ của Saya 🐰🔮 - Nơi tổng hợp trao đổi request

26 2 1

Ổ nhỏ dễ thương nơi các bạn trao đổi những món hàng siu siu kawaii với Saya nè (',,•ω•,,)♡Tiệm mình nhận req fic (lâu lâu sẽ mở req art) của mọi người và ngược lại mọi người có thể cùng trao đổi với mình. Saya nhận viết đủ loại fic của các fandom miễn là khách hàng có yêu cầu. CharOC, OCChar, CharChar, OCOC mình đều ăn tạp được nha, ngoài OCs các cậu cũng có thể yêu cầu với Mascot hoặc Personal.Bước chân vào tiệm của mình cũng như vào động nhí nhố zậy (っ˘ω˘ς ) Ngoài đến để ứng fic, mọi người còn có thể bắt chuyện và chia sẻ với nhau về couple OTP/OCTP mà mọi người thích nà. Mình cũng share OTP và con đến mọi người (nếu ai đó chủ động hỏi chủ thớt) nghen. Rất yêu những ai vinh quang OTP và cùng mình sìn ngày sìn đêm (つ≧▽≦)つ♡Hoan nghênh mọi người đến tiệm của mình, cùng nhau làm quen nhaaaa (つˆДˆ)つ。☆…

Cậu bàn bên mang mặt nạ

Cậu bàn bên mang mặt nạ

26 0 2

Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…

Bỉ ngạn trắng thấm trong vô vàn sắc đỏ

Bỉ ngạn trắng thấm trong vô vàn sắc đỏ

6 0 2

ノ*:・゚✧Pov: Bạn là một đứa trẻ tầm thường, cho đến khi bạn được chuyển sinh vào thế giới bsd. Bạn sẽ làm gì? Ác quỷ? tội phạm? hay bạn sẽ làm kẻ tốt? hay bạn sẽ chết như cái cách kẻ yếu chết để nhường đường cho kẻ mạnh?___________________________________________________________________Mình mới vào fandom không lâu và nay mình nổi hứng viết truyện sìn OC. Hy vọng mn có thể để ra một chút thời gian đọc truyện của mình và mình sẽ cố cập nhật sớm nhất có thể :3Please do not steal or repostCre: Jin SaitoCảm ơn mn đã đọc___________________________________________________________________…

Thanh mai trúc mã, vô yêu không vui (HĐ, TMTM, Ngược tâm)

Thanh mai trúc mã, vô yêu không vui (HĐ, TMTM, Ngược tâm)

1,030 2 1

"Ngươi có biết ta mặc B cup nội y, ta biết ngươi mặc tiểu tân đồ án tứ giác khố;Ngươi có biết ta có cửu khỏa đền bù trở xỉ, ta biết ngươi chân trái có một đạo tứ chỉ trưởng vết sẹo;Ngươi có biết ta mới trước đây đái dầm khứu sự, ta biết ngươi mới trước đây trần truồng gièm pha;Ngươi có biết ta yêu nhất ăn là mứt táo, ta biết ngươi không thích nhất ăn là bạch thủy nấu đản;Ngươi có biết của ta tiểu tính tình, ta biết đến của ngươi ý xấu mắt...Ngươi, có thể bảo ta mơ; ta, có thể gọi ngươi ngựa tre.Nhưng là...Ta tựa hồ càng muốn được xưng là quý phu nhân, ta càng muốn kêu ngươi trần tiên sinh."—— hái tự Trần Tiểu Mạt nhật kíThay tên thông cáoNguyên danh: 《 chính là yêu , làm sao bây giờ 》 vẫn cùng văn cô lạnh nhóm, chớ quên ta a ~~~Hiện thay tên: 《 thanh mai trúc mã, vô yêu không vui 》Cũng không biết sửa lại có phải hay không hảo điểm, dù sao ta là đặt tên vô năng.Nội dung nhãn:Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Trần Tiểu Mạt Quý Xuyên Thượng ┃ phối hợp diễn: Trần gia cùng Trần Tiểu Đóa Tào Thao từ chí ma Giang Lưu Uyển từ đễ Tương Dật ┃ cái khác: trường học tình yêu đô thị thuần yêu…

Ai dành cho em

Ai dành cho em

255 14 7

"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…

Cuộc sống đại học của tôi (Cầm thú lão sư )  - convert --  STEIN

Cuộc sống đại học của tôi (Cầm thú lão sư ) - convert -- STEIN

19 1 2

Ngươi có từng thấy có thể đem danh nhân danh ngôn nghiêm trọng vặn vẹo thành già như vậy sư sao? Ngươi có từng thấy dụ khiến khả ái : đáng yêu học sinh mới nhảy vào trong hồ vì mình mò giầy lão sư sao? Theo các sư huynh sư tỷ nói: "Người này không thể nói lý, lời nói không thể tưởng tượng nổi, cho cuộc đời của chúng ta tạo thành liễu lớn lao ảnh hưởng! !" Người từng trải lời của quả thật lời nói thấm thía, trọng yếu vạn phần. Ta nghe mãnh liệt gật đầu, sư huynh sư tỷ, Bão Bão ~ ta quá có thể hiểu được các ngươi! Các ngươi phóng tâm mà đi thôi, các ngươi trước ngã, tự nhiên có chúng ta nối nghiệp. Của ta bốn năm đại học, nhất định chính là muốn hủy ở này cầm thú lão sư trên tay. Mẹ ta nói với ta, đại học không thể so với trung học, để cho ta mọi chuyện đê điều Nhưng là... ta đê điều đứng lên sao? Ngày thứ nhất cùng đạo sư khiêng thượng, ngày thứ hai cùng đại tiểu lớp trưởng chống lại Ngày thứ ba... chao ôi, không nói Nếu như trời cao cho thêm ta một lần cơ hội, ta chỉ hy vọng nói "Xin đem của ta "Đê điều" đại học kiếp sống trả lại cho ta!"…

Bệnh trầm cảm cười

Bệnh trầm cảm cười

6 1 2

" Nụ cười.... là cụm từ duy nhất mà mọi người dùng để liên tưởng tới nó... một "con người" lạc quan,tựa như không hề dính dáng gì đến 2 từ 'tiêu cực'. Nhưng đâu ai có ngờ, nụ cười ấy lại chỉ là cái mặt nạ mà nó dùng để che đi cái thứ kinh tởm trong tâm hồn của nó.... một tâm hồn méo mó và trống rỗng.Mỗi khi tâm hồn nó trở nên méo mó và đáng sợ hơn, nó cười. Khi được khen ngợi , nó cười. Khi bị trách mắng,nó cười ,....Nó bị trầm cảm ư? Không,cái "căn bệnh" mà nó mắc phải so với "bệnh" trầm cảm còn đáng sợ hơn....TRẦM CẢM CƯỜI" Đây chỉ là một cuốn tiểu thuyết viễn tưởng mà tác giả thêu dệt lên , có khoảng 70-80% là lấy từ cuộc đời thật của tác giả vậy nên nếu thấy nó không hợp gu bạn thì cứ việc bỏ qua, cảm ơn . __________________________________________________________________ehe... thì truyện này tôi có đăng ở Mangatoon và Noveltoon ó , ở trên đấy có nhiều chap hơn nên nàng/chàng nào muốn biết tình tiết tiếp theo thì lên đấy tra đúng tên truyện như này để đọc nhó =)))…

Chờ mùa xuân

Chờ mùa xuân

1 1 1

"Anh này?""Có thể nói."Người đàn ông phía trước tựa vào cánh cửa ra vào ở phòng khách, tiện thể đưa miếng táo được gọt hình con thỏ nhét vào tay tôi."Em hỏi thử anh nhé? Anh nghĩ em sống còn bao lâu nữa?"Anh không nói gì nữa, bàn tay đang cầm điều khiển Tivi bỗng dưng để xuống, dùng cây gậy chỉ đường mò mẫm về phía giọng nói tôi. Tôi chớp chớp mắt, hai tay dang ra đợi anh đến ôm cái. Như đụng trúng cạnh sofa, anh từ từ ngả người xuống, vừa đúng cánh tay tôi chờ anh. Anh để tôi nằm dài ra gối lên hai chân của anh, vừa chải tóc cho tôi vừa nói nhẹ nhàng."Anh không biết, nhưng chắc chắn nhiều hơn anh."Tôi quay người lại, nhìn chăm chăm đôi mắt của anh, chúng vẫn thế, vẫn xám đục nhìn về hướng khác. Như thấy sự im lặng khá lâu của tôi, anh mới hỏi."Em lại nhìn anh đấy à?" Anh cười nói."Nào có!" Tôi lém lỉnh đáp lại, tay đút cho anh miếng táo ngon ngọt, tiện nhìn chiếc cằm chẻ dễ ghét quá nên hôn "chụt" cái.Đôi lúc đầu tôi lại nghĩ suy kì lạ, chúng nghĩ rằng "Anh không nhìn thấy cũng tốt, nếu mà anh ấy nhìn thấy dáng vẻ mình khi lén thơm ảnh, chắc anh sẽ cười đến chết mất!"…

|Mỹ thực| Chủ tiệm cơm hộp là đầu bếp năm sao

|Mỹ thực| Chủ tiệm cơm hộp là đầu bếp năm sao

68 11 1

Chi tiết trong phần Văn ánTên truyện: Chủ tiệm cơm hộp là đầu bếp năm saoTác giả: No_name2k aka Linh NguyệtThể loại: Nocp, mỹ thực, hài hước, nhẹ nhàng, nữ cường, hiện đại,....Tình trạng: On goingWarning: - Đây là truyện tự viết, không phải truyện dịch, không phải truyện reup, càng không phải truyện đạo, tác giả là người Việt, xincamon.Từng cái comment và vote của các bạn đều là động lực to lớn cho tác giả. Xin cảm ơn.Truyện chỉ đăng trên VV./\.T.T.P.A.DEdit cover by: _NguyetThanhLau_Tổng văn án:Đang yên đang lành, bỗng một ngày nọ ở đâu nhảy ra đâu một cửa hàng cơm hộp rất dở người, thích thì bán, không thích thì thôi, hôm nào vui vẻ thì sẽ làm nhiều hơn một chút, còn hôm nào tụt hứng thì dẹp tiệm.Đồ ăn cũng cực kỳ độc đáo, nếu không nói là kỳ dị.Ấy vậy mà vẫn rất đông khách đến, một ngày làm đến mười hai giờ đêm vẫn chưa chốt hết đơn, cô chủ tiệm từ một thiếu nữ ngây thơ vui vẻ hoạt bát yêu đời trở thành một kẻ bị deadline đè gãy sống lưng, đến một ngày nghỉ thôi cũng thấy phí."Sớm biết có ngày này, tôi thề sẽ không bao giờ bán cơm hộp nữa!!!"…

Ánh dương của anh là em

Ánh dương của anh là em

5 0 1

văn án Câu chuyện kể về tình yêu của 2 chàng trai vốn chẳng có quan hệ gì với nhau, nhưng vận mệnh lại để họ gặp nhau, để họ biết thì ra hạnh phúc chính là như vậy. Hứa Thịnh An là con cả nhà họ Hứa nhưng mẹ cậu mất sớm, cha không thương mẹ kế lại không yêu. Chính vì ít nhận được tình yêu của cha mẹ nên cậu trải qua những tháng ngày sống trong cô đơn và buồn tẻ. cho đến một ngày cậu gặp được anh người con trai mà cậu vừa gặp đã yêu. Anh đối xử ấm áp và dịu dàng với cậu. Cho cậu biết thế nào là yêu và được yêu. Tống Minh vừa học trung học đã phải đi làm để kiếm tiền giúp đỡ cha mẹ chang trải phần nào cuộc sống. Mẹ anh mắc bệnh tim cha anh luôn phải chạy chữa kiếm tiền mua thuốc men và nuôi cả gia đình, chính vì vậy anh đã phải tự lập từ sớm. Luôn sống máy móc giữa học tập và công việc khiến cho anh cảm thấy cuộc sống này thật áp lực. Rồi anh gặp cậu người thiếu niên trong sáng và ấm áp là ánh dương của đời anh. Để cậu cảm thấy hạnh phúc hơn anh muốn mình trở nên thật mạnh mẽ.Có những người họ sống là để dành cho nhau, anh và cậu chính là như vậy.Họ đến với nhau bằng cách nào mời mọi người cùng theo dõi nhé!…

Tiệm hoa nhỏ ở Linkon | Zayne x Lunaire

Tiệm hoa nhỏ ở Linkon | Zayne x Lunaire

30 2 2

Ở khu phố tĩnh lặng giữa trung tâm thành phố Linkon có một cửa tiệm nhỏ, nơi hoa, trà và bánh kể câu chuyện về những vị khách, chủ tiệm cùng người mà cô ấy thương mến.────୨ৎ────Truyện nhiều chương xoay quanh Zayne và Lunaire (OC của tác giả).Mỗi chương là những khoảnh khắc đời thường của hai người, lồng ghép vào những câu chuyện riêng lẻ của các nhân vật khác, bao gồm các MLs, OCs,...────୨ৎ────Thể loại: Lãng mạn, đời thường, hurt/comfort, bạn thơ ấu, xa cách & gặp lại...────୨ৎ────Ảnh bìa: commission được thực hiện bởi Thiếu I-ốt.------------------------------© kykyonthemoonVui lòng không copy, không repost, không chuyển thể/chuyển ver, dịch sang thứ tiếng khác khi chưa có sự đồng thuận của tác giả.…

Cho Phép Tớ Làm Ánh Dương Nhỏ Của Cậu Nhé?!

Cho Phép Tớ Làm Ánh Dương Nhỏ Của Cậu Nhé?!

1 0 1

Cho Phép Tớ Làm Ánh Dương Nhỏ Của Cậu Nhé?! Nghe tên truyện là thấy "gà bông" ròi, truyện được viết dưới góc nhìn của cô em tên Hạ Dương (vụng về và đần độn) đã cảm nắng cậu bạn cùng bàn tên Minh Vũ (đẹp trai và ngầu lòi) Dù sao thì câu chuyện cũng xoay quanh hai cô cậu học trò lần đầu tiên học cách để ý bạn nào đó. Tí tởn, trẻ trâu và ngốc nghếch, nhưng lại siêu siêu dễ thương. Những câu chuyện nhỏ, cảm xúc say đắm, ngất ngây đầu đời mà trong sáng, đáng nhớ biết bao. Qua câu chuyện nhỏ này, bạn đọc phải chăng sẽ tìm thấy mình thời xưa cũ (nếu bạn đã qua tuổi "cảm nắng") hoặc cũng có thể nhận ra hoàn cảnh mình ( nếu bạn đang ở tuổi "cảm nắng") và cũng có thể là khám phá ra bản thân trong tương lai (nếu bạn chưa từng "cảm nắng") Vậy đó, biết đâu tình cảm khó gọi tên mà Minh Vũ và Hạ Dương dành cho nhau lại vẽ nên một chuyện tình tươi sáng và tràn đầy nắng ấm thì sao?! Liệu bạn đọc có hứng thú? Tác giả rất lười biếng, lịch ra chương không cố định, nhưng thường là 2-3 ngày sẽ có một chương, mong cả nhà ủng hộ \\\-\\\…

Hẹn Gặp Em Vào Ngày Hạ Chí

Hẹn Gặp Em Vào Ngày Hạ Chí

61 14 3

Nếu để mà nói khoảng thời gian tôi phải chuyển từ thành phố về quê học còn thú vị hơn cả quá trình "cấy tạo và nghiên cứu tiến độ của mầm xanh công nghệ mới" của nội. Không những thế, "Hà Bá" Tùng tôi đây còn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải e ấp ngại ngùng nắm tay con nhỏ lớp trưởng "bà chằn" thứ dữ mà né tránh ánh mắt hừng hực khói lửa của đám loi choi kia.-o0o-Tàn nắng ướp mật vàng óng bao phủ cả tán cây lộc vừng, chiếu rọi từng chiếc lá màu xanh biếc mát mắt, kể cả gió cũng đung đưa những nhánh hoa sắc đỏ rực rủ xuống như đang nghỉ ngơi giữa ban trưa.Nắng hôm nay gắt hơn mọi khi, cảm giác như từng tấc da tấc thịt đang được nung chảy dưới nóng hầm hậm dưới sân trường tràn ngập tiếng ve râm ran."Tùng, Tùng, Tùng! Coi tui nè!""Tao đang bận ngủ trưa, bạn lớp trưởng bay đi chỗ khác đi ạ!"Nhỏ Tâm lay người tôi dậy, mãi sau mí mắt tôi mới chịu mở ra thì lại nghe nhỏ hào hứng khoe hành trình tìm được mấy chậu hoa mười giờ mới nở sau sân trường. Nhỏ ríu rít nói liên hồi, lâu lâu lại lấy cuốn sổ cô nhờ nó mang giúp mà đem ra quạt cho tôi cho đỡ nóng.Hóa ra, từ lúc nhỏ Tâm đến cạnh bên, ngày hạ chí cũng không gắt gao đến mức khủng khiếp như tôi nghĩ.…

Chia tay mà .... vẫn iêu <3

Chia tay mà .... vẫn iêu <3

12 1 1

" reng reng reng ... " cái chuông đồng hồ chết tiệt nó lòm còm ngồi dậy , khuôn mặt xinh xắn tự nhiên mà cau mày lại , nhăn nhó nhìn đồng hồ chỉ đúng 6h sáng " trời ơi , 6h 6h sáng òi ak trời " miệng chữ A mắt chữ O của nó hắ hóc ra , nó cuống cuồng nhảy ra khỏi cái tổ ấm của nó , chạy lăng xăng như gà mắc dây thun , vệ sinh cá nhân , thay đồ , trang điểm nhẹ , đeo trang sức ( đồ hay đeo đi học ) chảy tóc ,, bla bla mất 15 phút , lật đật chạy xuống nhà mà k thèm để ý đến phần ăn sáng của mik , vội vàng cầm tiền ăn vặt đc để sẵn trên bàn , miệng lấp la " con chào bố con đi học " òi 3 chân 4 cẳng phi thẳng ra cửa . Anh 2 nó đang đứng chờ sẵn ở ngoài , " lẹ lên , chậm hơn rùa " giọng ns lạnh băng đó lm nó ngước nhìn , mỉm cười nhẹ òi phi thẳng lên xe , ôm chặt ah nó " hì hì chỉ có 2 hỉu e nè , thun thun " ah nó mỉm cười nhẹ trong vòng 2 giây òi trở lại bình thường . Cũng may hôm nay là ngày đầu tiên nên k trễ , ae nhà nó mới buwocs ra khỏi chỗ giữ xe thì cả đống đứa bu vào như kiến thấy mỡ , haizzz đẹp cũng khổ ghê ta , khó khăn lắm mới thoát đc đó , cực khổ lắm . Ah 2 giúp nó tìm đc lớp mới òi mới ik tìm lớp cho mik , vào lớp ai cũng ngớ người nhìn nó nhất là bọn con troai ak , nó đảo mắt nhìn 1 lượt , miệng cười tươi , " á bồ ây òi , nãy jo tìm hoài " nó la lên khi thấy con nhỏ bạn thân nó ngồi ở dưới lớp , " đi âu mà trễ vậy , lm ngta lo cho bồ quá tr lun nè " cái giọng ấm áp đó phát lên nghe ấm lòng bít bao , " thôi thôi tí nữa sẽ bù cho bồ 1 bữa thật no nê nha , chịu k bảo bối iêu ? " nó tỏ vẻ đáng iu trc mặt cô bn thân .…