Đoạn duyên này vốn nghịch thiên trái đạo. Vốn dĩ bị nhân gian tiếu ngạo. Cớ sao còn níu giữ?... Chỉ vì một đoạn nghiệt duyên của hai ngươi khiến cho nhân gian loạn thế, tam giới náo loạn, chúng sinh lầm than...Có đáng hay không?...…
Ryoma chết, cậu buông xuôi mọi thứ, cha mẹ cậu chết rồi, không còn gì níu kéo. Nhưng cứ tưởng sẽ gặp Diêm Vương, thế quái nào lại quay lại năm nhất Seigaku? Em trai đâu ra vậy?? Đời trước đâu có em, sao đời này lại có rồi??! Quan trọng nhất là nó làm đảo lộn cuộc sống của cậu rồi!!??…
"Giấy dễ cháy, rơm càng dễ cháy, đều phải nếm lấy đau khổ, khác chăng giấy từng được người thi sĩ nâng niu trên đôi tay gầy, rơm chỉ có thể ở dưới chân nhìn lên mắt rơm rớm nước.."là hạnh phúc hay đớn đau còn tuỳ chính mình cảm nhận.…
"Đừng cãi nhau nữa" là sự nhún nhường lớn nhất của 1 người con trai "Okie, anh đúng em sai" là sự ngu ngốc cuối cùng của một đứa con gái. Và "Đừng cãi nhau nữa, okie anh đúng, em sai" chính là dấu chấm hết của một mối quan hệ. Nếu là yêu sao anh không níu giữ?…
"Kể từ lúc gặp em, anh bắt đầu thích mưa. Đặc biệt là cơn mưa rào mùa hạ. Dù rơi một chốc sẽ tạnh, cũng đủ làm anh xao xuyến." Hắn ta thay "áo" mỗi năm nhưng đâu ngờ có ngày phải níu kéo một ai đó. "Em vội vàng như cái tên của em vậy. Để ý anh một chút được không?" "Hồi nhỏ, em cầu hôn anh nên giờ em chỉ được kết hôn với anh thôi đấy."…
lưu ý: bản này chỉ là beta, mình chỉ viết lúc rảnh rỗi và public cho mọi người đọc thử. nếu mọi người ủng hộ thì mình sẽ viết nghiêm túc còn không thì mình chỉ update lúc mình có mood. và cũng vì là bản beta nên chưa có tên chính thức, mọi người thông cảm nha!…
Tôi nghĩ tôi yêu em rồi. Chúng ta là anh em, tình cảm điên lọan đó tôi có kìm nén. Ngày em rời đi tôi thực muốn nói em có thể ở lại. Lời ra đến môi cuối cùng lại im lặng. Hạnh phúc nghe em tôi một lòng cầu chúc. Đã đi rồi xin em đừng ngoảnh lại. Tôi không muốn em nhìn thấy tôi vật vã đau thương. Níu quay lại ngày đó tôi mạnh mẽ mở lời có đụpwc không "Em ơi, đừng đi!"…
Cuộc sống lắm thứ bộn bề lắm chứ, vì thế ta thường quên đi những thứ vốn dĩ ta cần trân trọng và bảo vệ, thay vào đó lại nâng niu những thứ mà ta không cần. Câu chuyện này không phải của riêng tôi, là của bạn, là của một ai đó, là của chúng ta.Cre pic: Người Đá…
Độc chiếm độc ác tàn nhẫn trà xanh công × đào hoa phong lưu thụ Một người vì muốn níu kéo người mình yêu mà chấp nhận hi sinh ,đánh đổi tất cả, dù là thân xác hay trái tim ... Còn một người lại vì muốn trói buộc được người mình yêu , vì được ở bên cạnh người đó , có thể làm tất cả mọi thứ , không trừ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được. Yêu đến quá mù quáng thì làm sao đây?…
Chuyện đời thường (hay ngôn?) cr 2 nhân vật là Hân & Hoan ấy mà. Níu thấy chán thì khỏi đọc, zì đây là lần đầu tớ viết. Đừng xúc phạm truyện hay tác giả nhe (coan tym tớ mỏng manh lém). Lời văn của tớ cực kì zở và tớ ko thể bỏ dc 1 số lỗi như sai chính tả, lặp từ ý khó hiểu,... và nhất là TEENCODE nên mong các cậu thông cảm…
Cha !!! Cha ... cha... Là những tiếng đầu tiên nàng nói sau khi thức dậy.Đôi mắt nàng mở to , đồng tử màu đen láy hiện rõ khuôn mặt hắn.Ánh mắt hắn có chút khó tin cũng có chút vui mừng nhưng trên khuôn mặt lại không có biểu hiện gì sâu sắc . "Cha, con muốn ngồi lên đùi cha" nàng nũng nĩu đôi tay cầm vạt áo hắn đưa qua đưa lại " nhé! Nhé nhé"... " Cha , con muốn ăn thịt"" Cha cài tóc cho con ""Cha thứ này rất chán "…
Một Đình Hữu ngốc nghếch, si tình nhưng nhân hậu, đáng yêuliệu có thể sưởi ấm cho trái tim băng lãnh của Hưng Thành, người đã chịu quá nhiều những khổ đau trong cuộc sống.Ai sẽ gục ngã, ai sẽ buông tay, níu giữ hay rời xa mới là quyết định đúng?…
Tuổi trẻ là những năm tháng vội vã mà chúng ta vô tình bỏ lỡ, là thanh xuân con người muốn níu lại. là tiếc nuối cho sự vội vàng của thời gian. và thanh xuân ấy tôi vô tình gặp cậu, người con trai tôi nắm tay cùng trải qua năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời...…
Tôi chờ đợi cậu, níu giữ cậu đã ngần ấy thời gian, đôi tay này mỏi rồi, tâm tôi cũng mệt rồi. Đã đến lúc buông bỏ những chấp niệm về cậu trong tôi rồi...…
giới thiệu: Những dòng nhật ký vụn vặt của một con nhóc có thể hơi khó ưa với một cái tên rất chi là lừa tềnh. Đây có thể là những gì đã diễn ra...có có thể là những tưởng tượng bay cao bay xa của chủ nhà. Ký ức....đó là niềm vui, là hạnh phúc, là hối tiếc.......là nơi ta cần nâng niu giữ gìn.…
"Cùng là ruột thịt, nhưng một bên được nâng niu, bên còn lại phải tự sinh tự diệt.""Cùng là sinh mạng, nhưng phải có một người phải hi sinh cho người kia.""Đến cùng, đứa trẻ đáng thương ấy chẳng còn lại gì ngoài trái tim đã chai sạn với đau thương."…