Chung một mái nhà
Truyện về Oc của mình hihi (Ảnh bìa của Thei)…
Lược sử loài người
Quá trình hình thành và phát triển của loài người…
Quotes (Sưu tầm)
Tổng hợp quotes hay và ý nghĩa…
Vẫn phải sống thôi!
Tôi đã sống được chính xác là mười hai năm, hai tháng và tám ngày (tính đến cái lúc tôi chuẩn bị viết cái thứ bạn chuẩn bị đọc đây). Đôi lúc tôi vẫn tự hỏi rằng tôi sống để làm gì cơ chứ? Đơn giản là chỉ để trải nghiệm mọi "cung bậc" và "mùi vị" của cuộc sống, xong rồi chết. Nhưng mà thôi, sao phải quan tâm tới những thứ xa vời mà người đời vẫn đang thắc mắc! Mệt não. Trời đã ban cho chúng ta cơ hội để sống, để cảm nhận thì sao ta không thử? Cơ mà sao mình viết cái này để làm gì nhỉ? Thôi lỡ gõ từng này chữ rồi thì cứ sáng tác vậy! Cố lên!…
Bước Ngoặt
Sự thay đổi của một thiên thần…
Tôi và cậu
cái này tôi viết câu chuyện giữa tôi và bác @Eri_sury nên mn muốn đọc hay ko cũng đc.…
Cái bóng
Chỉ là một câu chuyện tự nghĩ.Là một câu chuyện buồn , có lẽ là có một chút bách…
Giá như anh gặp em sớm hơn
"yêu em, anh có hối hận không?""có, hối hận vì tại sao lại không yêu em sớm hơn..!"#cuocsongcuachungta…
Những kênh youtube về kỹ năng sống
Những kênh youtube về kỹ năng sống…
(Xử - Yết) Có thể... yêu anh 1 lần nữa sao
Nếu thời gian vô cùng quý giá, thì 1 giây cũng có thể xem là vĩnh cửu?…
Misery Loves Company
"Đồng bệnh tương lân"-Khi người ta cùng ở một hoàn cảnh giống nhau thì người ta thông cảm với nhau.…
[ Ảnh Sope + BTS ]
Lụm lặt từ Pinterest, Wattpad, Twitter và Google, chủ yếu là Sope…
Thế giới ma pháp thuật
Mik ko bik phải vik mô tả sao nữa. Hoi thì m.n đọc rồi cho mik xin ý kiến nha.^~^!…
Life..
không biết nói sao nữa. nhưng chắc đây là của nhận của tôi về sự sống. Nếu mọi người cảm thấy hơi quá thì mong cảm thông giúp với ạ.…
Bỗng dưng một ngày tôi thấy mình tồi tệ
đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…
Mưa rào mùa hạ
Truyện ngắn về cuộc sống…
cuộc sống của tôi
về đời thường=)) ( em đăng hộ bạn em ạ)…