1611
2016 - 2018…
< tình em là đoá oải hương khoe sắc, hướng đến bông hồng xinh đẹp kia, nhưng lại vì anh mà lệch hướng. >XHATN : #2 - ngẫuhứng…
Phút ngẫu hứng cùng với sự tiêu cực ⚘…
Vào những lúc cảm xúc đến cũng là lúc lời từ trái tim được cất lên…
🍀Các nữ phụ xuyên không🍀Tui dở văn lắm, viết lại khô khan…
'Em nhớ tôi, 20 tuổi năm ấy hay là nhớ tôi, dưới nấm mồ đã xanh'…
Cậu - chàng trai xinh đẹp như hoa, nụ cười ngọt ngào như mật, đôi mắt to tròn ngây thơ đến chấn động lòng người, đường đường là một đại thiếu gia tài sắc hơn người, đứng trên vạn người nhưng lại chấp nhận đứng dưới một bà cô công sở khó tính, một tiếng "Chị", hai tiếng "Chị ơi", như một cái đuôi lớn đính chặt sau lưng làm cô phiền não vô tận.Cô - Tính tình trầm lặng, ôn nhu, một lòng với sự nghiệp, chăm chỉ kiếm tiền. Là một người theo chủ nghĩa không kết hôn, cô khá nghiêm khắc với chuyện yêu đương, luôn tâm niệm rằng thà yêu già mà đúng còn hơn yêu sớm mà sai. Vậy nên, đã sang tuổi 30, cô chưa có lấy một mối tình, và sự xuất hiện của cậu khiến cuộc sống của cô chuyển sang một trang mới."Oa, chị ấy ngầu quá" Đây là ấn tượng đầu tiên của cậu về cô."Ồ, cậu này giống thỏ thế" Còn đây là cậu trong suy nghĩ của cô.Mối tình chị em thì không quá lạ lẫm nữa rồi nhưng mà nếu ai đang cần một chút đường cho ngày mới nhẹ nhàng thì cứ tấp vào đây nhá.Lâu lâu mới có xíu drama hoy nên không sợ bị thổ cẩu huyếtP/S: Myaa lần đầu viết truyện dài sẽ có rất nhiều thiếu sót, nếu có ai đó đọc được mà cảm thấy không vừa lòng về tam quan, nội dung hay ngôn từ, xin hãy nhẹ nhàng góp ý nha~ Myaa mong manh lắm, không chịu được những ngôn từ thù ghét hay công kích đâu ><Cuối cùng, Myaa cảm ơn mọi người rất nhiều ❤…
Với những khoảnh khắc bạn cảm nhận được nét tươi đẹp trong từng năm tháng của thanh xuân, cũng đồng nghĩa với việc bạn đã từng trải qua những ngày tháng đau khổ nhất của đời người. Thanh xuân không gấp, không vội, nhưng chúng ta lại vội vã với những nỗi buồn đã đi qua, những con người đã xa (hay không), rồi quay đầu nhìn lại chỉ thấy một thân xác tự lâu đã mất đi vẻ đẹp ngày đầu....Rồi tất cả chỉ còn là hoài niệm. Hoài niệm về một tuổi thanh xuân trong một tuổi thanh xuân.***[Thơ tự viết]Phiền không đăng bất cứ đâu khi chưa cho phép, đó là một trong những việc tối thiểu của phép lịch sự. Xin cảm ơn!…
Ngẫu hứng . Dựa vào cảm xúc mà viết thôi, không gì cả, nên không hay hoặc không phù hợp với cảm xúc của các bạn thì tuỳ cảm nhận.~ Moon 's stories begin ~…
Cuộc sống trôi qua một cách xứng đáng…
cái mặt nó lạnh tanh.𝑫𝒐 𝒏𝒐𝒕 𝒓𝒆-𝒖𝒑 𝒘𝒊𝒕𝒉𝒐𝒖𝒕 𝒑𝒆𝒓𝒎𝒊𝒔𝒔𝒊𝒐𝒏…
a day of a girl who trying to move on→especially when it's |someone| who had so many affect to herbut she is not regretting.Disclaimer: 1 ý tưởng kì quặc của author giữa đêm khuya…
. #NgẫuHứng . #SE . #Đoản . #Nyongtory . #Gri" Dù thế nào...anh cũng chịu được Dù thế nào... anh cũng chống chọi được Em sẽ hạnh phúc nếu em ra đi... Ngày qua ngày, anh trở thành một kẻ ngốc.... "…
Sau khi học xong tác phẩm "Những Ngôi Sao Xa Xôi" của Lê Minh Khuê, tôi chợt ngẫu hứng viết lên tập truyện chữ này. Và tất nhiên là về phần chiến tranh sẽ nhiều hơn yếu tố Bách Hợp 1 chút nhưng này cũng là lần đầu viết truyện, mong mọi người ủng hộ mình!…
"Đừng hút thuốc nữa. Xin hãy chạm lên môi hôn. Hút lấy linh hồn còn đậm đặc hơn cả thứ nicotine ấy."…
Người thứ ba không nhất thiết phải là người đến sau , mà đôi khi đơn giản chỉ là người dư thừa trong chính cuộc tình đó mà thôi !…
Chỉ là một chút đăng đắng vươn lại trên môi của một tách trà chiều, cũng giống như nỗi nhớ cứ man mác , dằn vặt trái tim người từng yêu sâu đậm. Đi trên con phố cổ, cảnh sắc thật yên bình, tiếng chuông xe đạp cứ vang lên "reng reng" từng hồi thật vui tai, cô gái ôm bó hoa lưu ly ngồi phía sau xe đạp có một nụ cười thật đẹp, nụ cười của những kẻ biết yêu. Tôi lắc đầu, cười nhẹ, nhắm mắt tự nhủ "đã đến lúc quên đi cả thương nhớ một thời..."…
Viết lâu rồi giờ mới tìm ra, đăng lên cho mọi người đọc chơi.HE không tồn tại.....Bìa: @NhayLaMotXuThe…
"Đôi lúc tôi cứ ngỡ mình chính là mớ thịt đang đánh đều trong tô, chuẩn bị nhồi vào trái khổ qua đó. Giữa lúc đang hoang mang còn tự hỏi mình là ai, mình muốn gì, thì còn gì bằng khi có sẵn một trái khổ qua để chui vào, đỡ phải suy nghĩ. Nhưng ai biết được, tôi có thể biến thành một viên thịt được bao phủ lớp phô mai Mozzarella tan chảy thì sao. Giá như tôi có thêm thời gian để biết mình thật sự muốn thành một viên thịt như thế nào. Giá như tôi có thể biến giấc mơ mình thành một trái bóng bay không dây, để không một ai có thể chụp lại và cột vào một cái cây cố định nào cả".Tập tự truyện được viết trong thời kỳ cả thế giới đang chung tay tiêu diệt bé Cô Rô Ná. Dưới góc nhìn thú vị và cách ẩn dụ hài hước của một cô sinh viên Dược sẽ cho người đọc thấy một khía cạnh mới, lột tả thật sự về con người và cuộc sống hiện tại. Qua đó, một thế giới mới được mở ra - thế giới chỉ dành riêng cho tác giả và người đọc.…