Chúng ta Thuộc Về Nhau (Minyeon/jimin)
…
OI MẸ ÔI!!Là chuyện về Mẻ Bánh Bèo, Cha Sói Ca và Má Buê Đuê Cuteo Lạc LốiHoan nghênh mọi cmt. \(' v ')/…
vì quá đam mê cp này nên viết =)).Lưu ý*: viết kiểu tuỳ hứng , drop lúc nào không biết đâu =)) Ngược trước ngọt sau !!!!!…
có 21+ nha đọc đi…
Duyên đến rồi chợt đi, bỏ lại phía sau người con gái yếu đuối không ngày nào không mong nhớ.Chỉ ước:Giá như em đã không gặp anhGiá như anh đã không ở đóGiá như em không yếu đuối để giờ đây em không phải đâu khổ vì anh.Trái đất này nhỏ bé lắm chỉ cần quay lưng lại là không biết sẽ gặp được ai. Nhưng trái đất này to lớn lắm chỉ cần bước đi là sẽ chẳng bao giờ gặp lại. Thương nhớ một người lạ đau khổ như vậy đó, lý trí thì ngăn cản nhưng trái tim nào có chịu buông. Chỉ cứ mãi nhớ về hình bóng một người dưng :(P/s: dốt văn lắm, chỉ viết theo cảm xúc của bản thân thôi, nghĩ gì viết nấy, mình sẽ chú tâm phần nội dung, hi vọng mọi người sẽ thích và ủng hộ ❤❤…
Tên truyện: 我真的是渣受Edit từ chương 81 : Lieudao123 (Ta sẽ bắt đầu từ chương 81 nhá vì hình như 1-80 có bạn catkynhu2213 edit rồi, nếu bạn nào chưa biết cốt truyện thì mình khuyên là nên qua nhà bạn đó coi trước)Tác giả: Nhĩ Đích Vinh QuangTrạng thái: Hoàn thànhHán Việt: Ngã chân đích thị tra thụ [ khoái xuyên ]Trì Chiếu bị trói buộc với hệ thống đóng vai, chỉ cần đóng vai thành công, cậu có thể đạt được khen thưởng.Nhưng cuộc sống luôn vô cùng gian nanLão nam nhân hào môn bị ngược tra: "Tôi biết em yêu tôi, nỗi khổ của em tôi đã điều tra rõ ràng."Thượng tướng tinh tế bị phản bội: "Đừng miễn cưỡng nữa! Tôi vẫn luôn biết, em không phản bội tôi."Ông trùm giới giải trí bị đá : "Đừng làm quậy nữa. Thân ái, cùng anh về nhà được không?"Lính gác thâm trầm bị lừa dối: "Đến tận bây giờ, em vẫn định nói, kia không phải con của ta sao?"Nhiếp Chính Vương bị tra : "Giang sơn là của người, nhưng người là của ta."......Trì Chiếu khóc lớn: "Lão đại, tin tôi một chút thôi không được sao. Cho tôi lấy phần thưởng đi được không ?"【Tự cho là kỹ thuật diễn phi thường hảo thật mỗi ngày đều ở quay ngựa chịu X Có thể bắt ngựa chính xác mọi lúc công 】1v1, công là một ngườiTag: Ngọt vănMau xuyênTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trì Chiếu ┃ vai phụ: Rất nhiều rất nhiều ┃ cái khác: Mau xuyên, hệ thống, tra thụ,...Một câu tóm tắt: Tin ta a! Người tin ta a!===============================…
Trong bóng tối của một thành phố phồn hoa, nơi con người mải mê với những trách nhiệm thường ngày, tồn tại một kẻ mang danh Parkman - kẻ giết người hàng loạt mà không ai biết đến danh tính. Hắn không đơn thuần là một sát nhân, mà là người tự xưng mình là đứa con của thần thánh, được giao phó sức mạnh và trách nhiệm để bảo vệ những người yếu đuối khỏi sự tàn bạo của kẻ mạnh.Nhân vật chính - một giảng viên ngành y học xuất sắc, điềm tĩnh và đầy bí ẩn - che giấu một bản chất đen tối sau vỏ bọc hoàn hảo. Những kiến thức y khoa uyên thâm cùng kỹ năng đấu kiếm điêu luyện đã biến hắn thành một kẻ săn mồi không ai ngờ tới. Parkman chỉ chọn những người đàn ông tàn bạo, độc ác làm mục tiêu, những kẻ mà hắn tin rằng đáng phải chịu sự phán xét từ công lý thần thánh.Tiểu thuyết được viết dưới dạng nhật ký, qua góc nhìn sâu sắc và đầy méo mó của Parkman. Từng trang nhật ký hé lộ không chỉ những vụ giết người được lên kế hoạch tỉ mỉ mà còn là một tâm lý rối loạn, sự giằng xé giữa nguyên tắc và dục vọng trả thù, giữa ý niệm thần thánh và bóng tối nhân tính.Nhưng Parkman không chỉ là một kẻ giết người. Hắn mang trong mình một quá khứ đầy đau thương: tuổi thơ bị bạo hành, sự mất mát của người mẹ kính yêu, và lòng căm hận cháy bỏng đối với người cha vô tâm. Chính những mảnh vỡ ký ức ấy đã nhào nặn hắn thành một kẻ vừa là thẩm phán vừa là đao phủ."Nhật Ký Parkman" không chỉ là câu chuyện về những vụ án mạng ly kỳ và những bí mật chết người, mà còn là hành trình đi sâu vào t…
tản văn lấy cảm hứng từ "hôm qua, hôm nay và sau này"only for taekook…
mùa đông giá lạnh với sự chơi vơi, lạc lõng con ngta bắt đầu sợ hãi thứ gọi là tình yêu...Mới nghe cụm từ Tình Yêu thì thấy lòng ấm áp lắm thế nhưng khi bước vào nó và chứng kiến nó tan vỡ rồi mới biết nó còn đáng sợ và lạnh lẽo hơn cả mùa đông..…
" đời em tái tê và cứng nhắc như viên kem vô vị giữa ngày đông lạnh buốt. anh biết không anh, anh vô tình đến, mang tình nồng ấm của mình trao cho em."! : oneshot…
"Chocolate được yêu thích vì quá đỗi ngọt ngào, nhưng khi gần hoà tan trong miệng, em sẽ cảm nhận được hậu vị đắng của nó." "Ngụm đầu tiên của coffe sẽ khiến người ta nhăn mặt vì đắng, nhưng khi thứ nước đó xuống cổ họng sẽ là ngọt ngào." "Vậy em thấy sao, cái nào tốt hơn? Chocolate hay coffe?" "Hưm... Taehyungie là tốt nhất" "Nếu anh sợ cuộc tình ta đắng quá hay ngọt quá, vậy chẳng phải mấy quá dâu tây trong vườn anh là giải pháp tốt nhất sao? Và để thêm vị *chua đó vào đây thì cứ để Kookie giận anh ha*" "Nhưng dâu tây cũng khá ngọt ngào đó, chẳng phải chỉ cần Hyungie dỗ Kookie một tí thì bé sẽ hết giận anh hay sao?" "Hứ" *thêm vị chua ở đây theo cách hiểu của au là bé chảnh chảnh một tí, ý là dễ giận một tí* Bắt đầu: 25.4.2024Kết thúc:? 1x1 HENgược trước ngọt sau…
Khi cuộc sống quá tàn ác với em. Em chẳng còn ôm hi vọng gì nữa.Em cũng không còn biết mình sống để cái gì, khi mà không một ai thực sự quan tâm đến em.Em lạc lõng trong giữa dòng đời oan nghiệt. Cố gắng tìm kiếm người có thể cho em chút an toàn nhưng em không thể.Em hận bản thân mình hơn ai hết, nhưng em cũng yêu bản thân mình hơn ai hết.Dù càng ngày em càng trở nên tiêu cực và khó ở với mọi người xung quanh khiến họ ghét em. Nhưng mà em vẫn không thể sửa được tính cách ích kỷ, vị kỷ và trẻ con ngang ngạnh đó của em.Từ xưa đến nay em vẫn luôn chờ đợi và tìm kiếm.Tìm kiếm người có thể kiềm chế cái tính vô tâm với thế giới chỉ quan tâm mình mình còn người xung quanh ra sao thì kệ họ của em.Em muốn yêu một người có thể dạy em cách để quan tâm đến mọi người xung quanh hơn.Em chờ đợi ngày mà có một người như vậy đến với em.Chờ đợi ngày mà nắng mang hương về.…
?E Chuyện kể về anh bệnh nhân trầm cảm và ngài bác sĩ có chút năng động hơn người thường Viết theo cảm xúc, có thể drop bất cứ lúc nào…
đối thoại giữa các cp…
Tác giả: Chương hoa trước tiên sâm Giới thiệu tóm tắt: Bài này lại danh:《 ngô hoa quả 》-- Lư Chí Hoa có thể hỗn tới hôm nay, chính là vì báo thù, hắn báo thù chủ yếu đối thủ, chính là hại nhà hắn phá người vong, từ nhỏ quá không tốt nhất nhật tử, thậm chí suýt chút nữa bị người đánh chết Thẩm gia. Đáng tiếc trời cao có mắt, Thẩm gia chỉ còn dư lại cái lẻ loi hiu quạnh ma ốm, vậy thì, coi như hắn xui xẻo rồi... Biệt nữu nhưng siêu cấp săn sóc công X ốm yếu nhưng tâm tư sâu nặng chịu Dân quốc cường cường, yêu cùng hận băng hoả hai tầng, lý trí cùng tình cảm giao hòa, thời đại tàn khốc lòng người khó lường, duy không châm chọc là đến chết không đổi tình yêu.…
Giới thiệu tóm tắt: # hai cái đứa nhỏ xông tận thế # Nhan Bố Bố là người hầu con trai, từ sinh ra thời khắc đó liền đã định trước, hắn đến hầu hạ tiểu thiếu gia Phong Sâm cả đời. Tiểu thiếu gia Phong Sâm, lạnh lẽo cứng rắn đến giống một viên hết sức nhiệt độ thấp bên trong viên đạn, sắc bén sắc bén, bao bọc dày đặc một tầng băng cứng, không cho phép bất luận người nào tới gần. Nhan Bố Bố trong mắt lại chỉ có Phong Sâm, hắn đem chính mình duy nhất món đồ chơi đưa lên: "Ca ca, tặng cho ngươi." "Ai là ca ca ngươi?" Phong Sâm cụp mắt lạnh nhạt mà hỏi. Nhan Bố Bố mút bắt tay chỉ cười: "Ca ca ngu ngốc, ngươi chính là ca ca nha." Phong Sâm một chút cũng không thích cái này theo đuôi, dù cho Nhan Bố Bố dùng nhiệt liệt nhất ánh mắt nhìn hắn, dùng nhất mềm âm thanh hô ca ca, hắn cũng không thích. Nhưng ở tận thế đến khi, mười hai tuổi Phong Sâm, lại mang theo còn nhỏ Nhan Bố Bố bước lên đường chạy trốn. Địa chấn, hồng thuỷ, giá lạnh, nóng bức, dịch bệnh, cùng với biến dị động thực vật. Hai cái cô đơn hài tử, bảo vệ một toà trống rỗng thành, cộng đồng đối mặt cái này hoàn toàn thay đổi, nguy cơ tứ phía thế giới. Ở những cái đó giãy giụa cầu sinh năm tháng bên trong, Phong Sâm một lần cũng không nghĩ tới muốn đem Nhan Bố Bố vứt bỏ. Nhan Bố Bố chính là hắn toàn bộ. -- ngươi dùng hoa hồng giống như mồm mép ta, viên đạn liền rách ra hoa. # vách núi khe trong sinh ra hai cây tiểu manh mối, ở tận thế trong mưa gió lẫn nhau cấp chất dinh dưỡng, gắn bó lớn lên # 1V1 lính gác dẫn đường văn đựng một chút…