Ánh Sáng
Từ bạn thân thành người yêu thì có gì vui…
Từ bạn thân thành người yêu thì có gì vui…
Nghiệt súc vô đạo đức! Một con nhóc nhìn mặt như măng non mới nhú lại láo xược làm sao ép buộc, cưỡng bách cả nhân quốc phục mệnh dưới trướng mình, hoang đường, quá hoang đường! Ấy vậy mà hai chị em nhà Việt Nam lại thật sự phải theo ý nó mà bước vào "họa thư" tự mình truy mò đường sống.Cảm tưởng như trùng trùng hiểm nguy chốn xa lạ đã đủ khổ ải, nay lại còn thêm thứ nhiệm vụ bất khả và hình phạt hung tàn từ hệ thống, ây chà, họ làm sao mà có thể sống sót nhỉ? Ai biết chứ, chỉ cần thấu được rằng họ quật cường như thế nào thì cũng chẳng khó là bao để suy ra cách họ đương đầu hiểm họa, nhớ lấy, việc dù cũng có căn nguyên, cội nguồn, hãy diệt từ gốc rể! Bề nổi tảng băng trôi có dọn kiểu gì cũng vẫn còn là tảng băng, chính lẽ đó phàm làm chuyện chi cũng phải từ giản đơn mà suy tính. Vậy họ làm gì? Và "tận diệt" cái mối nguy của thế giới ngu muội ấy ra sao? Đón xem nhé~…
Mùa hè, mùa của nắng vàng rực rỡ, và cũng là mùa của những cơn mưa rào chẳng hề báo trước. Mùa hè năm ấy, Nắng đã gặp Mưa...Tia nắng tinh nghịch nhảy nhót trên từng tán cây ngày hạ. Nó không biết rằng, chỉ 1 lúc nữa, cơn mưa rào sẽ tới, mang theo vị nước mát mà Nắng chưa từng được nếm qua. Để rồi, tia nắng ấy sẽ muốn đắm mình mãi trong cơn mưa kia, không thể rời.Mưa cứ nghĩ , nó có thể dập tắt tất cả ánh nắng ở những nơi nó đi qua, nhưng đâu biết rằng, có 1 tia nắng nhỏ cứ nhảy nhót mãi bên cạnh nó. Mưa chẳng tắt được, cũng không muốn tắt. Bởi, dường như, Mưa say Nắng mất rồi. " - Tao vốn ghét mùa hè, ghét nắng vì nó khiến gương mặt đẹp trai của tao đen đi. Nhưng mà giờ, tao thích nắng lắm, thích ánh sáng mặt trời. - Ừ? Thì sao?- Ý tao là, tao thích mày, Thùy Dương. "…
Những bản hòa ca về thanh xuân và cuộc sống. Since: 2016…
" Hạ ấy, gặp anh. "…
hê lô cả nhà iu của kem 333Lời đầu tiên xin cảm ơn mọi người vì đã dành thời gian để đọc bộ truyện nì Lời thứ 2, do bộ này là bộ đầu tay của mình nên truyện sẽ có chút sai xót nên mn hãy mạnh dạn góp ý cho mình nhaaalớp diu sâu mớt-----------------------------Bắt đầu viết: 28/1/24…
Ái Nhi, cô gái duy nhất trong nhóm bạn thân HKDT, luôn là người điềm tĩnh, chín chắn và có phần trưởng thành hơn bạn bè cùng lứa. Lớn lên trong một gia đình khá giả ở Quận 2, Nhi sống trong một ngôi nhà không phô trương nhưng đầy đủ tiện nghi, có cả một hồ bơi nhỏ xinh, nơi nhóm bạn thường xuyên tụ tập. Mặc dù có mọi thứ mà nhiều người mơ ước, Nhi lại chọn cách sống giản dị, không bao giờ tự cao tự đại.Nhóm bạn thân của Nhi, dù mỗi người đều sống ở những khu vực khác nhau, nhưng luôn bên nhau mỗi khi cô cần. Đức, Kiên, Hào, Tùng - họ không chỉ là bạn bè, mà là những người thân thiết như anh em trong gia đình. Và dù không ai trong số họ ở gần Nhi, nhưng khi cô cần sự giúp đỡ, họ luôn có mặt mà không một chút do dự.Công Minh, anh chàng lớp trên với vẻ ngoài lạnh lùng và trí tuệ sắc sảo, dần dần trở thành người chiếm trọn sự chú ý của Nhi. Không phải là lần đầu tiên họ gặp nhau, nhưng có một điều gì đó đã thay đổi. Minh không chỉ là một người bạn bình thường nữa; anh là một sự hiện diện khiến trái tim Nhi đôi lúc đập nhanh hơn, khiến cô có những suy nghĩ mà trước đây chưa từng có.Dù giữa họ vẫn là tình bạn, nhưng cảm xúc ấy dường như đang dần vươn xa hơn. Mối quan hệ của Nhi và Minh không còn chỉ là những cuộc trò chuyện qua lại của hai người bạn. Liệu họ có thể bước qua giới hạn bạn bè để khám phá một điều gì đó mới mẻ hơn, hay sẽ chỉ là những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi học trò?…
- Written by: MIMOYA - Bìa truyện: by @ruemilia_/ legendary_village Thiên Yết và Song Ngư là bạn thuở nhỏ của nhau, tuy nhiên cũng chẳng ưa gì nhau là bao. Một ngày, Thiên Yết phải chuyển đi. Sau hơn mười năm xa cách, cuối cùng họ cũng gặp lại nhau. Song, mọi thứ đều thay đổi sau quãng thời gian dài đằng đẵng...…
Năm mười bảy tuổi, chúng ta là bạn thân.Chỉ là bạn thân - dù tớ đã thích cậu rất nhiều.Thích đến mức chỉ cần một cái ngoảnh đầu, một nụ cười của cậu... cũng đủ khiến tớ giữ mãi trong lòng suốt tuổi thanh xuân.Nhưng tớ im lặng.Cậu cũng im lặng.Và mùa chia tay trôi qua như một buổi chiều nhiều nắng, không lời hứa hẹn, không lời tạm biệt đủ sâu.Lần cuối gặp nhau là đầu năm lớp 12 . Tớ định nói:"Nếu đây là lần cuối... thì cậu có từng thích tớ không?"Nhưng rốt cuộc, tớ chỉ mỉm cười.Và quay đi.Chúng ta đã bỏ lỡ nhau, không phải vì không yêu - mà vì quá sợ mất đi tình bạn.Chín năm sau, khi gặp lại, tớ nhìn thấy cậu giữa phố đông mà tim bỗng thắt lại.Cậu không thay đổi nhiều, chỉ là đôi mắt buồn hơn.Lần này, tớ không còn im lặng nữa."Tớ đã từng đợi cậu, Huy à. Rất lâu. Nhưng tớ không biết... mình có quyền được đợi."Cậu nhìn tớ, giọng khàn đi:"Tớ biết...Ngôi sao xanh của tớ, năm mười bảy tuổi tớ đã để lạc mất.Nhưng lần này, tớ sẽ không để cậu đi nữa.Nếu cậu chưa từng có một vì sao cho riêng mình... thì tớ sẽ hái cả bầu trời sao cho cậu.…
"Một khúc ngân dịu dàng vọng lại từ miền ký ức tưởng chừng đã ngủ yên."Có người chỉ ghé ngang qua đời như một tia nắng cuối ngày - ngắn ngủi, mỏng manh, nhưng đủ để sưởi ấm cả một khoảng thanh xuân. Lại có những người giống hệt như cơn gió đầu mùa - chẳng ồn ào, chẳng thể chạm tay, mà vẫn khiến tim ta rung lên khe khẽ mỗi lần nhớ lại.Linh Nhi gặp Khánh Duy khi mới chỉ là một cô bé 7 tuổi, còn chưa kịp hiểu thế nào là rung động, đã kịp cất hình bóng cậu vào tận sâu trong trái tim non nớt. Tình cảm ấy không lời, không tên, chỉ là những ánh nhìn trộm vội nơi hành lang mùa hạ, là nét chữ nghiêng nghiêng giấu vội trong trang nhật ký, là bao lần đứng sau lưng cậu một nhịp, chỉ để chắc rằng mình vẫn còn nhìn thấy nhau.Có lẽ yêu thầm chính là như vậy chăng? Là khi ta chọn đứng bên rìa ánh sáng, không phải vì sợ chói mắt, mà vì biết mình chỉ là một vì sao mờ lạc giữa trời người rực rỡ. Là khi ánh mắt dõi theo ai đó không vì mong họ quay lại, mà chỉ để chứng minh rằng, có những thương yêu tồn tại âm thầm, như sương đêm - không màu chẳng tiếng nhưng đủ để ướt cả một miền ký ức. _"7-17-27"_…
"dụ ngôn chẳng bao giờ biết nói một lời yêu chị. quanh đi quẩn lại chỉ biết khen vầng trăng thật đẹp." •qiyuyi•…
Sương ÔmêgaTrích dẫn:" Nếu em muốn tìm người em yêu nhất cần rất nhiều thời gian, tìm một người yêu em điên cuồng càng không đơn giản. Vậy mới thấy, tìm được một người có thể đáp ứng cả hai chẳng khác gì mò kim đáy biển. Em tìm được anh, chẳng phải là kì tích hay sao?" Thể loại: Ngôn tình, lãng mạn, có chút hành động…
Cô bé hướng nội và bạch mã hoàng tử của cô bé.…
Đò em tấp bến ngỡ chẳng trôiHay đâu lũ sang cuốn mấy hồi?Cuốn cả con đò rời khỏi bếnĐành cắn lòng rầu: "bến mới thôi"Ta biết nhau từ thuở nhỏ, bên nhau trải qua thời niên thiếu, nhưng lại chẳng thể cùng nhau già đi. Em bên anh cả một khoảng thanh xuân dài đằng đẵng, đã cùng anh thề non hẹn biển, làm tất cả mọi điều không quản nắng mưa. Em cứ nghĩ anh chính là bến đỗ cuối cùng của đời mình, nhưng nào phải, anh chỉ là bến đỗ đầu tiên, bến đỗ giúp em nếm đủ cay đắng ngọt bùi. Để rồi sau cùng em có thể tự lựa cho mình được một bến đỗ phù hợp nhất và chọn nó mới chính là bến đỗ cuối!…
MỘT NĂMεїз Tên gốc: Một năm không nói, một năm nên duyênεїз Tác giả: Luân Luânεїз Editor: Ốc@Hội hiền lườiεїз Số chương: 4 chươngεїз Nguồn edit: Hội hiền lườihttp://hienluoihoi.com/mot-nam-luan-luan/εїз Thể loại: Đoản văn, thanh xuân vườn trường, ngọt sủngεїз Giới thiệu:Lúc học cấp ba, cô và anh ngồi cùng một chuyến xe bus, gần như không nói gì nhiều với nhau.Lên đại học, cô kinh ngạc phát hiện anh lại trở thành đàn anh của mình.Anh lừa gạt cô vào hội học sinh làm việc cùng anh, luôn đưa cô theo bên người."Em không biết là anh đang theo đuổi em sao?" Một ngày nào đó, anh nói.Một năm gặp gỡ, một năm theo đuổiNửa đời sau hạnh phúc.…
Dược Thiên Yết- 1 cô gái sinh ra đã ngậm trong miệng chiếc thìa kim cương với cương vị là con gái của gia tộc trụ cột thế giới. Lưu Cự Giải- 1 chàng trai nghèo mồ côi cha mẹ không có việc làm và bị bắt vào chợ đấu giá nô lệ cho giới thượng lưu từ bé, đặc biệt anh lại là 1 kron( người mang đôi mắt màu máu) quý hiếm và cũng dơ bẩn. Đến gia tộc của Yết cũng đã là gia tộc thứ 8, anh đã nếm trải đủ mọi loại đau khổ, Giải không hiểu sao đã bị Yết- nữ chủ nhân của mình làm cho hết hồn một phen!"Tôi vốn không ưa việc ép buộc người khác. Thứ tôi muốn là yên tĩnh ,vậy thôi!""..."" Thế này nhé, tôi giúp cậu trốn thoát, cậu cứ đi thật xa vào chứ nhìn cậu như này tôi mềm lòng chết mất"Độ tuổi 17 tươi đẹp của 2 con người bỗng chốc nổi gió…
Không yêu tao, tao kí đầu.✌︎☻︎✌︎ Ari_dayly ✌︎☻︎✌︎…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, trong trẻo - về một thanh xuân đã qua, về những rung động đầu đời và về những con người đã từng là tiếc nuối của nhau. "••••Truyện được viết để cải thiện vấn đề văn chương của tui.Các bạn hãy đọc và đánh giá nó. Tui viết chỉ để tạo niềm zui cho cuộc đời hoi.…
Truyện này mình lên ý tưởng khá lâu, lúc đầu nó chợt nảy sinh trong não mình thôi ahhhhh . Chuyện kể về tình yêu của 2 cô cậu học trò siêu dễ thương, 2 người đều học rất giỏi, dân chuyên Lí. Cậu trai tên Nhật Nam, thuộc tuýp lạnh lùng mà chị em ngôn tình "chết lên chết xuống", học khá giỏi, con nhà giàu, đúng chuẩn con nhà người ta, nhưng ông trời không cho ai tất cả, bố và mẹ cậu ấy li hôn từ khi còn nhỏ nên Nhật Nam sống khá tách biệt với mọi người xung quanh. Còn cô : Nhã Đan,lại có một mặt tính cách khá đối lập với cậu, song bên trong cũng có những điều " bí mật " mà cô không nói với ai . Chuyện tất nhiên sẽ có nhiều tình tiết hấp dẫn , hi vọng các bạn sẽ ủng hộ và góp ý chân thành ahh.(・'з'・) ♥♥…
Author: Tầm Thụy. Disclaimer: các nhân vật trong truyện không thuộc về tác giả. Rating: K+. Category: lãng mạn, học đường, bí ẩn, siêu nhiên. Author's note: tác giả viết truyện hoàn toàn phụ thuộc vào cảm hứng nên vài tháng không đăng chap mới là bình thường. Mong các bạn KHÔNG comment thúc giục hay hỏi khi nào có. Summary: Thế giới của mình đã từng là một gam màu đơn sắc buồn tẻ. Những chuỗi hành động liên tiếp cứ lặp đi lặp lại, ngày qua ngày, rồi dần dần trở thành những thói quen chán ngắt... Sự xuất hiện của cậu, theo một cách đặc biệt nào đấy, đã vẽ nên những sắc thái rực rỡ khác nhau trong bức tranh cuộc sống của riêng mình... Những năm tháng thanh xuân của mình, nhờ có người ấy mà trở nên đẹp đẽ vô cùng...…