By Alexei Volkov Cảm ơn những ai đã theo dõi và đọc hết hai chap đầu tiên của cây viết non trẻ này, dù rằng bạn có thể cảm thấy tác phẩm này dở tệ, dài dòng hay ngán ngẩm đến độ không thể Đọc hết được. Thì xin bạn hãy nán lại đôi chút, để đưa ra ý kiến của mình về tác phẩm này, vì việc bạn cho tôi những góc nhìn ấy sẽ giúp bản thân tôi có thể rút kinh nghiệm và có thêm động lực để không ngừng nâng cao chất lượng sản phẩm của Bản thân và đồng thời, chúng còn giúp cho tôi có thể thu thập được những đánh giá công tâm từ phía độc giả về hai chương mở màn này, từ đó cải thiện những chương truyện sau, cảm ơn bạn đã đọc và lắng nghe.…
Căn phòng tối tăm, lạnh lẻo. Cái cảm giắc cô đơn đang bật dậy trông tăm trí tôi. Tôi còn nhớ những ngày còn bên hai thằng bạn ấy, nhớ tới lần cùng ăn tết tới tận một giờ sáng, tất cả bây giờ chỉ còn là những hình ảnh rời rạch từ quá khứ.-Đoạn đầu của phần mới…
LƯU Ý : ❌ Truyện trans Đã có sự cho phép của tác giả nên vui lòng không sao chép trên mọi phương diện.❌ Vì là tay ngang nên đôi lúc trans sẽ không mượt và có sạn mọi người bỏ qua giúp mình nhé. 🦖🍼Lấy bối cảnh sau sự kiện từ thiện của #DMD_Darity"Anh có nghĩ chúng ta đang làm đúng không, chờ em học xong?'Link: https://archiveofourown.org/works/44671876/chapters/112388890?show_comments=true&view_full_work=false#comment_654375481Tác giả : Scrittore18…
Nguồn cv: Kho tàng đam mỹ - FanficThể loại: Cường cường, tiên hiệp tu chân, songg trọng sinh, xuyên sách, cuồng huyễn khốc bá duệ dấm chua vương tinh phân công × rất tô rất tuấn tú vạn nhân mê ôn nhuận thụ, thầm mến, tràng tu la.Văn án: Tô Tử Du xuyên thành nam chủ nhân vật phản diện sư huynh, trời quang trăng sáng tướng mạo vô song. Một tay đem nam chủ bồi dưỡng thành chính đạo trụ cột, cuối cùng lại đắc tội nam chủ thân bại danh liệt.Thật vất vả diễn xong diễn, chết rồi ba năm sau, hệ thống liền đem Tô Tử Du sống lại, đồng thời nói cho hắn biết: Nhanh đi cứu vớt thế giới a.Sau khi sống lại Tô Tử Du phát hiện thế giới này điên rồi: Thanh lãnh nhã vọng nam chủ từ bỏ tất cả khắp nơi tìm kiếm mất tích ba năm người yêu, hung tàn độc ác Quỷ Diện Tà Tôn vi chết đi ba năm bạch nguyệt quang tắm máu tu tiên giới, ngày xưa kẻ thù xem ánh mắt của chính mình liền yêu liền thương --x tông chủ: Thế giới sai rồi, ngươi không có sai. Bản quân liều mình cũng phải che chở ngươi!x tà tôn: Thế đạo bất công, vì ngươi tàn sát hết muôn dân lại có làm sao!Nam chủ: Chỉ cho phép nhìn ta, không cho để ý đến bọn họ.Tô Tử Du: Chư vị... Có bệnh? Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Tô Tử Du Vân Hàn Diễm ┃ vai phụ: Không ┃ cái khác: Không…
"Chuyện là có hai kẻ yêu nhau."Challenge: Có nhau.Tên truyện: Hydrangea.Tác giả: moch of lumière étoile.Cảnh báo: ooc, không HE.Không cho phép reup, chuyển ver, chỉ phục vụ challenge.…
Sự ra đời của cô là sai lầm vô trách nhiệm của người cha. 8 năm sống trong căn nhà đầy tủi nhục ấy đã bào mòn cô cũng như nung nấu cho cô ý chí thoát khỏi tầng địa ngục ấy...Lúc gặp anh, cô 13 tuổi, anh 25 tuổi, là đối tác làm ăn của ba cô.Chính vì gặp được anh, cuộc đời của cô giống như bước sang trang mới...…
Một fan girl tới một cuộc họp báo của Luhan và ngay lập tức được cậu để ý(nhớ tới thôi). Sau đó, họ đã có mối liên kết với nhau! Nhưng vào một ngày, Luhan hỏi cô ấy tại sao lại đến với cậu-không như mọi fan nói: Luhan nổi tiếng hay vì cậu đẹp trai, bla...bla...-mà lý do thiệt là...Lúc ấy, Luhan phải đưa ra một quyết định khó nhất trong cuộc đời mình, nếu bỏ lời hứa cũng ko được, vì cậu đã hứa với cậu rồi, nhưng quyết định để làm điều đó thực sự là không thể...!Đây là một câu chuyện 10 tập tuyệt vời nếu như bạn muốn thống nhất EXO trở lại! Hãy ủng hộ #mocngon nha! Truyện sẽ ra đều đặn để thoả mãn lòng hiếu kì của các EXO-L…
cre: https://uocnguyenbandau.wordpress.com/giao-chu-lac-duong-ky-nhat-the-hoa-thuong/Giáo chủ lạc đường kýTác giả: Nhất Thế Hoa ThườngThể loại: Đam mỹ, cổ trang, cường công cường thụ, 1×1, HENguồn cv: Hạ NguyệtEditor: Gà Đi Lon TonSố chương: 115 chương + 5 chương Ngoại truyệnTình trạng edit: chậm rãi bòGiới thiệuGần đây Ma Giáo xảy ra một chuyện lớn, giáo chủ rất là lợi hại của bọn họ bỗng nhiên mất tích.Mọi người an ủi lẫn nhau: "Đừng lo, chắc là giáo chủ đi đâu đó hóng chuyện rồi, sẽ quay về thôi.""Ừ, đúng đúng."Bọn họ chờ rồi chờ.Chờ rồi chờ.Chờ rồi chờ.Chờ rồi... Cả đám lật bàn: "Chờ cái con khỉ! Chắc chắn giáo chủ đã gặp chuyện! Đi tìm a --!"Vì thế giáo chúng một giáo "rầm rầm rầm" chạy xuống núi.Ngày tháng năm nào đó, một vị giáo chủ mở mắt, nghĩ nghĩ: A, ta là ai?Tóm tắtGiáo chủ Ma Giáo Diệp Hữu để lại một câu "Đi làm chuyện lớn trời long đất lở" liền mất tích, các trưởng lão sốt ruột, lúc chạy xuống núi tìm y thì y đã bị hủy dung còn bị mất trí nhớ, được người cứu y giao lại cho môn chủ Song Cực môn, sau đó biết được mình là sư đệ của vị môn chủ này, nửa tin nửa ngờ quyết định đi cùng sư huynh tìm thần y chữa bệnh, ai ngờ vướng vào cái bẫy đã được sắp đặt từ mười năm trước... Câu chuyện mở màn qua lại giữa cảnh ở tổng đàn Ma Giáo và cảnh Diệp Hữu mất trí nhớ tỉnh lại, dần dần đưa độc giả vào nội dung câu chuyện, văn phong tác giả hài hước, nhân vật khắc họa sinh động, nội dung câu chuyện sắp xếp tài tình, hồi hộp, bắt đầu từ mười năm trướ…
Không phải cứ là trời là sẽ có thể bay. Cứ là biển là có thể bơi.Mikey nhận định như thế. Không phải cứ chết là bay lên trời . Cứ vô dụng khos hiểu là chìm vào biển lặng .Biển và trời thật ra không hề xa, chúng gần nhau nhungw khôbg hề chạm nhau .Manjiro đã ngắm biển một thời gian dài mà không cần ra biển, cậu đã ngắm biển qua một con người . Và luôn muốn ngắm nó, trong suốt từ lúc quen người kia cho đến khi chơi thân và người kia rời đi đén tận khi 12năm sau.Mặt biển ở đó láp lánh và đẹp lắm. Còn rất ấm áp, sưởi ấm và lấp đầy một Mikey trống rỗng.Thật ra anh hùng không nhất thiết phải mạnh .Anh hùng không nhất thiết phải mạnh , anh hùng chỉ cần bất khuất bền vững và cố gắng thôi.Anh hùng không cần cứ một đấm một đá là thắng.Anh hùng có thể trông yếu đuối nhưng chưa hềcần ai hết bảo vệ . Đó là bản chất của một người hùng.Thật ra người hùng có thể thảm hại . Nhưng tuyệt đối không bất khuất.Draken đã thấy và từng được một anh hùng như thế cứu mạng , sau đó người này vẫn luôn sát bên hắn đến khi không thể .Mà anh hùng này mít ướt lắm.Thật ra hơi ấm từ một người lạ cũng ấm , nó không hề lạ hay lạnh một chút nào. Giống như lúc còn được cõng trên vai anh hai khi còn trẻ nhỏ.Emma trước khi vô viện đã từng cảm nhận được hơi ấm đó. Cho đến khi cô ở trong vòng tay lạnh lẽo của anh mình....*lưu ý* lệch nguyên tác.Ooc.…
Đúng! bạn không nghe nhầm đâu đó là "Nhật Ký Thất Bại". Tôi nghĩ chắc mọi người đã quá quen với những câu chuyện về những nhân vật chính kể về cuộc đời của họ đã từng vất vả tới cỡ nào và họ đã đứng lên và thành công ra sao.... Thật sự chán ngấy tôi chán vì năng lực của họ tôi chán vì mình đã cố gắng mà như mãi đứng yên một chỗ mà nghe họ khoe mẻ bản thân tuyệt vời thế nào...... Thế nên mới có câu chuyện của tôi ngày hôm nay. Bạn nghĩ sao về không overthinking? Chắc hẳn có nhiều người nghĩ người overthinking là một người suy nghĩ và làm quá vấn đề làm mọi chuyện trở nên phức tạp. Vậy bạn thử vào câu chuyện tôi sắp kể đây và hãy khách quan mà đánh giá một người overthinking như tôi xem góc nhìn của chúng ta có giống nhau không nhé...........…
cuốn sách cũng dành cho bạn, nhưng tôi biết chắc chắn ông ấy viết tác phẩm này teven Pressfield viết Cuộc chiến nghệ thuật cho tôi. Không có gì hoài nghi rằng dành cho mình bởi những kỉ lục Olympic mà tôi đang giữ về sự trì hoãn. Tôi có thể chần chừ suy nghĩ về các vấn đề trì hoãn. Tôi có thể chần chừ đối phó với mớ suy nghĩ đang đình trệ về các vấn đề trì hoãn này. Vậy nên, lão Pressfield quái quỉ, yêu cầu tôi viết một lời giới thiệu chống phá deadline, để nói rằng dù tôi có đình trệ bao lâu, thì suy cho cùng tôi vẫn phải chịu khuất phục mà bắt tay vào các công việc của mình. Giống như những lần nước đến chân mới nhảy, khi tôi đọc lướt qua Quyển Một: "Định nghĩa kẻ thù", một cảm giác tội lỗi với bản thân liền phản chiếu trên từng trang giấy. Nhưng rồi Quyển Hai đưa đến một phác thảo chiến thuật, và Quyển Ba với một tầm nhìn chiến thắng; thì tôi cảm nhận được sự điềm tĩnh đầy lạc quan sau khi đóng cuốn sách lại. Giờ đây, tôi biết mình có thể giành phần thắng trong cuộc chiến này. Và nếu tôi có thể, bạn cũng sẽ như thế. Mở đầu Quyển Một, Pressfield gọi tên kẻ thù của sáng tạo bằng một thuật ngữ với mọi ý hàm chứa: Sự Kháng Cự, mà theo cách gọi của Frued: Điều Ước Chết Chóc - là tác động phá hủy từ nội tại của con người được hình thành mỗi khi chúng ta cân nhắc đến những hành động cứng rắn, lâu dài và thật sự có ích cho bản thân hay những người khác. Sau đó, ông phơi bày một loạt những biểu hiện của Sự Kháng Cự. Bởi tác động này hiện hữu trong tất cả chúng ta, bạn sẽ nhận di…
[không chỉ họa sĩ mà bất kì ai cũng có thể pha màu]Bức tranh cuộc sống của bạn có ý nghĩa gì?Màu sắc cuộc sống như nét họa của một bức tranh!Tự vẽ nên một bức tranh chả bản thân hay nên chấp nhận màu sắc của nó!?Chẳng ai muốn thổi thơ và tương lai của bản thân phải toàn màu đen cảNhưng sự thật chẳng có bức tranh nào là màu hồng trong cuộc sống này hết!!!!…
Chiều mưa hôm đó, anh đã vĩnh biệt mối tình đầu 5 năm dài. Anh đau khổ bao nhiêu, dằn vặt bao nhiêu. Hàng vạn câu hỏi tại sao cứ liên tiếp xuất hiện trong đầu, nhưng lí do duy nhất anh nghĩ hợp lí là do anh chưa đủ yêu thương, chưa đủ bảo vệ một nửa của mình. Và khi gặp được tình yêu thứ hai - Lâm Lý - anh đã cố gắng bù đắp, dành hết sự quan tâm chiều chuộng, dù cho cô ấy làm sai bao nhiêu đều trở thành đúng. Nhưng đến một ngày, cô ấy lại bỏ anh đi vì tiền đồ và sự nghiệp. Nào là "Chúng ta không hợp nhau", "Tương lai em đang rộng mở", "Anh không hợp với em"... . Ha, anh lại thêm một lần tuyệt vọng, một lần bất lực. Tại sao!... Anh bắt đầu lao vào công việc không lâu sau đã tạo dựng được một công ty đứng trong thứ hạng tầm cỡ quốc gia. Thế nên biết bao cô gái trẻ đẹp vây quanh anh, nhưng có lẽ anh đã không còn cảm giác gì nữa. Thất vọng về tình yêu, anh tạo ra những lời đồn rằng anh thích con trai, anh mắc bệnh sạch, anh có một quá khứ đen tối... Trong chiều mưa ngày giỗ mối tình đầu, anh đã đụng phải cô - Trần Thị Thảo - đang đứng viếng mộ. Nhưng có điều đặc biệt là, cô đứng trong mưa, nước mưa hòa lẫn nước mắt. Sau một hồi tiếp xúc, anh biết cô làm giáo viên mầm non, và lại một lần nữa anh cảm giác trái tim mình rung động.!_____________________…
VĂN ÁN 1Hắn ngàn tính, vạn tính cũng không tính tới sẽ yêu Nàng. Càng không tính tới vì Nàng mà hủy cả một giang sơn.Nàng có suy nghĩ kĩ lưỡng như thế nào cũng không nghĩ tới vì một câu ' Ta sẽ bảo vệ Nàng' mà động tâm. Trở nên bối rối, ngượng ngùng.Cả cuộc đời Hắn là cô độc, lạnh lẽo là hận thù và máu tanh cư nhiên vì Nàng mà trở nên dịu đàng, ấm áp. Nàng như một đoá anh túc, một khi đã lại gần là sẽ không thể thoát ra được chỉ muốn kìm hãm sâu vào trong nụ cười xinh đẹp đó.Thế giới của Nàng là máu là chiến tranh cũng là dối trá, hận thù lại vì Hắn mà không màng đến tính mạng toàn thân trúng độc, tóc đen thành trắng. Cũng vì Hắn mà khiến cho dân chúng coi như là một yêu ma giết người không chớp mắt. VĂN ÁN 2:[..........]_"Tâm nhi! Nàng tỉnh lại được không?. Tỉnh dậy mà mắng ta, trách ta. Đừng nhắm mắt, ta xin Nàng. Nàng đã hứa sẽ cùng ta ngắm hoa Anh đào mà!.... Nàg ác lắm, Nàng nhắm mắt để ta cô đơn một mình, rõ ràng đã hứa sẽ luôn ở bên ta sẽ luôn ở bên ta khôn g để ta cô độc tại sao Nàng lại thất hứa?. Mau mở mắt đi được không? Nếu không ta không nghĩ mình sẽ ra sao nữa."[..........]_"Cuộc đời này điều may mắn nhất là ta được làm thê tử của chàng và được chàng yêu. Ta không muốn Chàng cô độc lại càng không muốn chàng bị người đời oán hận. Chỉ ta là đủ rồi, ta không muốn chàng bị liên luỵ. Vì vậy, nếu sau này ta không còn thì xin chàng đừng làm việc khiến bản thân của mình tổn thương được không?"_"Nàng ngốc lắm. Cái gì cũng lo cho ta, nhưng ta là sợ Nàng bị tổn thương…
Bị nhà mình đệ đệ hố lạc tổng tài bị bắt buộc định rồi một cái con thỏ hệ thống, từ nay về sau bước trên trở thành phong lưu tổng tài đường không về Nhưng kỳ thật, tổng tài tỏ vẻ: hắn nghĩ làm như vậy đã rất lâu! Cảm tạ chủ thần! Cảm tạ hệ thống! Cảm tạ hố ca đệ đệ! Vì hoàn thành nhiệm vụ không từ thủ đoạn ( thêm thô ) mỹ mạo tổng tài chịu & tinh phân đen hóa sau chậm rãi biến thành cưng chìu thê cuồng ma đánh ( thích chịu tất cả đều là đánh! Tất cả đều là! ) Chúa chịu mau mặc văn, vạn người mê chịu, vạn người mê! Vạn người mê! Vạn người mê! Chuyện quan trọng nói tam lần! Nam nữ đều yêu chịu! Lôi người chớ nhập cũng đừng cho lạt gà tác giả chụp gạch _(:з)∠)_ Cái thứ nhất thế giới chăn đệm, cái thứ hai thế giới bắt đầu điên cuồng cưng chìu cưng chìu cưng chìu. Nhìn không được thỉnh nhất định không cần nói cho ta biết! Lạt gà tác giả thủy tinh tâm màn cuối, lại khóc cho các ngươi xem ! Hệ thống, mau mặc, vạn người mê, tuyệt không ngược chịu, chuyên nghiệp chịu khống 300 năm! Cái thứ nhất thế giới nếu cảm thấy ngược bị lại nhìn kỹ xem! Tổng tài rõ ràng rất vui vẻ được không! Cho dù ngược cũng đúng ngược ở chịu trên người, đau ở công tâm trong. Đối với tổng tài mà nói, chỉ cần bỏ thêm hảo cảm độ hoàn thành nhiệm vụ là được, hoàn toàn không thèm để ý đánh các loại cảm thấy thẹn play a! Nội dung nhãn: ngọt văn hệ thống xuyên không thời không mau mặc Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Lạc Thiên Phàm ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: hệ thống, tô, thích…
# truy công hỏa táng tràng #Mười chín tuổi Trần Trúc, sinh hoạt chỉ có hai việc nhi: Cùng Từ Lan Đình lên giường, chờ Từ Lan Đình về nhà.Thiếu niên ái nùng liệt mà trắng ra. Nhưng Trần Trúc minh bạch, ái đến lại thâm cũng là uổng công, hắn bất quá là Từ Lan Đình ao cá một đuôi tiểu ngư.Bần cùng thiếu niên hai bàn tay trắng, chỉ có phủng ra một trái tim chân thành, làm càn lại tuyệt vọng mà ái cái kia du hí nhân gian nhân tra.Có lẽ, hắn sinh ra phạm tiện, khuynh tẫn sở hữu đi ái, phá thành mảnh nhỏ mà ly tràng---Ở hai mươi tuổi sinh nhật đêm đó, Trần Trúc một người thổi tắt ngọn nến, nhìn trống rỗng phòng ngủ, nhẹ giọng đối chính mình nói: "Ca ca, ta không muốn làm ngươi lốp xe dự phòng."Hỗn đản, ta sẽ không lại chờ ngươi về nhà.***Từ Lan Đình thiên tính phóng đãng không kềm chế được, tự hỏi cũng không sẽ vì ai dừng lại bước chân -- thẳng đến gặp một cái ngu đần mao đầu tiểu tửMới đầu: Tình trường tay già đời điểm một chi yên, không chút để ý mà phun ra vòng khói, phóng lời nói: "Ta đối tình nhân yêu cầu không nhiều lắm, chỉ hai điểm: Không quấy rầy, không dây dưa.Chỉ là hắn không nghĩ tới, Trần Trúc làm được tam điểm: Không quấy rầy, không dây dưa, không yêu hắnSau lại: "Lại cấp ca một cái cơ hội, thành sao? Cầu ngươi..."* một cái "Ta yêu ngươi, ngươi không yêu ta. Ta không yêu, ngươi TM lại lì lợm la liếm" cẩu huyết khuôn sáo cũ chuyện xưa *Thiên nhiên tra văn nhã bại hoại chịu vs thiên chi kiêu tử khốc ca ( kỳ thật là tiểu đáng thương ) công*Trước ngược công sau ngược thụ.…
Tôi nghe câu chuyện đó và tôi kể lại cho bạn. Những câu chuyện nho nhỏ nhưng cảm xúc thật nhiều. Tôi không đưa ra lời khuyên tốt nhưng tôi sẽ cố gắng.Có thể lời khuyên của tôi làm bạn tổn thương nhưng thật sự nó là như vậy.Bạn nào có tâm sự cứ inbox cho tôi qua:Facebook: Mình là Came nèInstagram: came241104Twitter: Call_me_Came…