" Ngày ấy...là ngày tuyệt nhất cuộc đời anh ""Ngày ấy là ngày gì thế ạ?""Ngày anh gặp được em" Năm tháng tuổi trẻ của chúng ta có một thứ gọi là tình yêu tuổi học trò.Tuy có thể không được lâu dài nhưng nó vẫn khiến chúng ta nhớ mãi cái tuổi 17 18,đó là khoảng thời gian không bao giờ quay lại được.Tình yêu tuổi học trò cũng đơn giản lắm,nó có thể là một lần ta vô tình chạm tay nhau,ngồi kế nhau,va phải nhau hoặc chạm phải ánh mắt cũng khiến mặt đỏ ửng lên.Chung Luân và Uyển Hy cũng vậy,họ chạm mắt nhau dưới sân trường rồi cùng nhau nắm tay đi hết quãng đường thời thanh xuân của họ." Uyển Hy,cảm ơn em ngày hôm đó đã nhìn thấy anh."…
Từ sau khi bệnh viện mời Kỳ Hạ Cảnh về làm hướng dẫn viên chuyên môn, rất nhiều người sau đó đã đến tận khoa hỏi về tình trạng hôn nhân của anh.Phó giáo sư trẻ tuổi tài năng này luôn tỏ ra bộ dáng lười biếng, lại cố ý hết lần này đến lần khác trêu chọc Lê Đông, người ở cùng khoa. Chỉ cần hai người bọn họ ở cùng một chỗ, nhiệt độ xung quanh sẽ lập tức giảm 10°C.Không ai biết vì sao!Cho đến một ngày, cả khoa tụ tập ăn tối.Kỳ Hạ Cảnh lười biếng dựa vào sô pha, ngũ quan ẩn hiện dưới ánh đèn chớp nháy, lười biếng, kiêu ngạo, cả người tản ra khí lạnh, "muốn sống chớ đụng vào."Có người đề nghị chơi trò nói thật, Lê Đông không may bị chọn trúng.Trong khi mọi người vắt óc suy nghĩ vấn đề hỏi, Kỳ Hạ Cảnh bỗng nhiên mở miệng: "Mối tình đầu là ai?"Giữa tiếng xì xào, Lê Đông bình thản đáp: "Không nhớ nữa."Sau bữa tiệc tối, trong một góc.Có người thấy Kỳ Hạ Cảnh ép Lý Đông vào tường, khoá chặt cổ tay cô, nhếch môi cười: "Không nhớ sao?""Có muốn tôi làm em nhớ lại lần nữa không?" ...Không ai biết, Lê Đông thích Kỳ Hạ Cảnh suốt ba năm cao trung.Yêu thầm giống như một vở kịch câm, Lê Đông một mình diễn xuất, khắc họa trong cuốn album miêu tả một thiếu niên bị vây quanh trong đám người, chỉ vĩnh viễn là một bóng lưng.Đêm biết Kỳ Hạ Cảnh xuất ngoại, cô viết ở cuối cuốn album: "Tựa như mùa Hạ và mùa Đông, một số người đã định sẵn sẽ không có điểm giao nhau."Khi đó cô không ngờ rằng 10 năm sau vẫn có người coi cuốn album ấy như trân bảo…
Tên gốc: Bệnh mỹ nhân vạn vật tiệp tạp hóaTác giả: Ngu Vãn ChiThể loại: Nguyên sang, Không cp, Hiện đại, OE, Tình cảm, Linh dị thần quái, Thị giác nam chủTình trạng bản gốc: Hoàn (252 chương + 3 phiên ngoại )Tình trạng bản edit: Đang lết (24/8/2023 - ?/?/?)Văn án: Vào năm tám tuổi, lần đầu tiên Giang Hân Dao bước vào gian tiệm tạp hóa kỳ lạ kia. Cậu dùng tình thân của mình để trả giá, mua sự khỏe mạnh cho mẹ. Mười tám tuổi, lại một lần Giang Hân Dao bước vào tiệm tạp hóa, lấy đại giới là tự do, trở thành chủ nhân của nó. Từ đây, ở chư thiên vạn giới, đều có truyền thuyết của tiệm tạp hóa vạn vật. Mà thiếu niên ốm yếu phong hoa tuyệt thế kia, cũng trở thành một phần của truyền thuyết. "Hoan nghênh tiến vào tiệm tạp hóa vạn vật, ở đây có thể mua được bất cứ đồ vật nào bạn muốn. Chi phí ăn mặc, đồ cổ châu báu, vũ khí quân đội, tiền tài, tài phú, sức khỏe tuổi thọ, thậm chí là thất tình lục dục, chỉ cần bạn muốn sở hữu, tiệm này đều có thể bán ra."___________________________________________🦐: 🦐 edit chỉ là muốn lưu 1 bản để đọc off và chỉnh lại cho thuận miệng hơn thôi, chỉ có thể đúng được tầm 70% nên có gì sai sót mọi người chứ cmt cho 🦐 biết nha, vốn Tiếng Việt của 🦐 cũng không tốt lắm nên cách hành văn cũng sẽ hơi lủng củng ó…
Văn án:Xuyên không nay là một việc bình thường và là trào lưu a! Chính là ngươi xuyên không mới một tháng, cha chết, hai tháng, mẹ kế đem ngươi gả đi, vẫn là trực tiếp dùng một con lợn rừng đem ngươi gả cho sơn dân, ngươi nên làm cái gì bây giờ?Chạy trốn? Nhưng đây là nơi lạc hậu,không sai biệt lắm so với xã hội nguyên thuỷ, triều đại mất quyền lực, bốn phía đều là núi rừng, quan niệm lạc hậu nam tôn nữ ti, ngươi có thể chạy trốn đi đâu? Chạy đi có thể sống sao?An phận để sống đi! Không cần nhiều hy vọng xa vời, không cần nghĩ lung tung gì đó! Thế giới rất tàn khốc, có thể sống, an phận sống là tốt nhất kết cục!Đương nhiên nếu là có thể lâu ngày sinh tình, có đứa nhỏ, kỳ thật, ngày vẫn là thực hạnh phúc, so với hiện đại người lừa ta gạt, tình thân đơn bạc tốt hơn rất nhiều!Thật là vui vẻ hạnh phúc!Nội dung : Xuyên không, cổ đại, điền văn, sơn động... Nhân vật chính: Triệu Đại Ny ( Triệu Y Y ) + An Đại Lang…
Sương nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn trời, âm u đến thế cơ à. Em đã nhiều lần tự nghĩ, cuối cùng thì em muốn gì và phải làm gì? Nhưng em không rõ, cũng không có cách nào làm rõ được. Em đã thử thật nhiều công việc kể từ khi vào Đại học, họ nói với em rằng em đâu cần nỗ lực kiếm tiền đến thế. Ừ thì cũng chuẩn, nhưng mà ngoài tiền, em còn cần đi để biết mình cần gì. Em mới đôi mươi, tương lai là một thứ mơ hồ. Em mới đôi mươi, định hướng còn là hai chữ chẳng rõ rằng. Và em mới đôi mươi, em phải bắt đầu.M/F…
Lăng Vi chính là khó được chuẩn bị vui với trợ nhân một lần, kết quả bị nhân đẩy ra không nghĩ qua là đụng phải đầu, liền như vậy xuyên qua.Xuyên qua đến một cái xa lạ thú nhân đại lục còn chưa tính, cư nhiên hoàn xuyên thành một cái có thực không đòi hỉ á thú nhân!Xuyên thành á thú nhân còn chưa tính, nhưng là này cư nhiên là một quyển sách lý, giảng chính là bạch liên hoa vai chính cùng hắn thú nhân tiểu công cố sự.Càng mấu chốt chính là hắn còn là một pháo! hôi! thụ! !…
Mùa đông năm ấy, có một cô bé được nhìn thấy ánh dương.Năm 1 tuổi, cô theo mẹ rong ruổi khắp chợ đã được 6 tháng.20 tháng, cô được để ở nhà cho ông bà ngoại chăm.3 tuổi, một người yêu cô hơn cả con mình đã ra đi.4 tuổi, cô ghét một người vô cùng.5 tuổi, cô nghịch như một con khỉ nhỏ. Cô vẫn ghét người đó.6 tuổi, cô vào lớp 1. lại càng ghét người đó hơn.7 tuổi, một người yêu cô vô điều kiện đã bỏ cô ở lại.8 tuổi, cô vượt qua nỗi đau ấy và bước tiếp, lại hồn nhiên như bao đứa trẻ khác9 tuổi, nhà cô có tivi. Cô bị nghiện tivi.10 tuổi, cô vẫn thế, vẫn hồn nhiên, yêu đời.11 tuổi, cuộc sống vẫn bình yên trôi qua.12 tuổi, vẫn thế.13 tuổi, thêm một người yêu thương cô vô điều kiện đã không chiến thắng được thời gian.14 tuổi, cô gắng gượng để vượt qua nỗi đau ấy.15 tuổi, cô vào lớp 10 nhưng không như ý lắm16 tuổi, cô vẫn làm cán bộ lớp, vẫn là học sinh giỏi.17 tuổi, cô chuyển lớp, cố gắng hoà nhập, nhưng cảm thấy mình lạc lõng.18 tuổi, cô thi đại học và kết quả lại không như ý muốn. Cô thấy buồn, tuyệt vọng. 19 tuổi, cô sinh viên đại học với bao hoài bão mới. Cô kết được bạn rồi. Rất nhiều bạn20 tuổi, những người bạn ấy vẫn đồng hành cùng cô.21 tuổi, có những người bạn đã ra đi. Và cô không níu kéo22 tuổi, cô tốt nghiệp rồi. Bạn bè rất ít23 tuổi, cô đi làm rồi. Có đồng nghiệp rồi và bạn bè vẫn rất ít…
Mỗi truyện sẽ có 2,3 phần tùy theo cốt truyện dài ngắn, đa phần mới viết nên hơi sai lỗi ℕế𝕦 𝕥𝕙𝕚ế𝕦 𝕤ó𝕥 𝕘ì 𝕞ọ𝕚 𝕟𝕘ườ𝕚 𝕙ã𝕪 𝕟ó𝕚 để 𝕥ô𝕚 𝕣ú𝕥 𝕜𝕚𝕟𝕙 𝕟𝕘𝕙𝕚ệ𝕞 𝕙ơ𝕟 𝕟𝕙𝕒 Đă𝙣𝙜 𝙙𝙪𝙮 𝙣𝙝ấ𝙩 ở 𝙒𝙖𝙥𝙩𝙩𝙖𝙥 𝙫à 𝙁𝙖𝙘𝙚𝙗𝙤𝙤𝙠 𝙏ê𝙣 : 𝙃𝙊À𝙉𝙂 𝙏𝙍Ầ𝙉 𝘼𝙉 𝘿ƯƠ𝙉𝙂VIẾT TRUYỆN TỰ DO…
Trích câu nói của Hứa Tâm Nghiên :- Đúng như cố nhân đã nói " Trong cái xui có cái xui hơn". Là cậu đấy Hi Vận , gặp cậu ở đâu là xui tới đó hà !Trích một đoạn hội thoại giữa Lưu Hi Vũ và Hứa Tâm Nghiên :- Em đau bụng quá trời luôn , chắc là chị dâu tới rồi.- Chị dâu ? Chị Hân Hương tới tìm em làm gì vậy ?- Anh giỡn mặt với em đó sao ? Hi Vận , anh không biết hả ?Lưu Hi Vận cau mày mà suy nghĩ.-Anh không tinh tế tí nào ? Em..em..đúng là tức chết mà~~- Rốt cuộc là em bị làm sao ? Nói cho anh nghe đi!- Anh biết em đang cần gì không ? Hi Vận ?- Cần anh!…
Thể loại: Đam mĩ, hiện đại, đô thị, có tí hắc đạo, cường cường...HE. Warning: Truyện của tác giả hay có tình tiết thụ cường hơn công, không thích có thể lượn. Văn án 5 tuổi, nghèo đói, rách nát, bẩn thỉu, cha mẹ không quan tâm, tất cả mọi đứa trẻ trong lớp đều xa lánh cậu, duy chỉ có mình anh thản nhiên vươn tay nở nụ cười với cậu. Năm đó, lần đầu tiên cậu cảm nhận được ấm áp. 15 tuổi, trưởng thành, xinh đẹp, rạng ngời lại học giỏi, cậu vẫn như cũ thích anh, vẫn hết sức cố gắng bảo vệ cho ánh sáng duy nhất đời mình. 17 tuổi anh phát hiện ra tình cảm của cậu, Có lẽ là vì chưa từng để tâm, mọi việc cậu làm vì anh cuối cùng cũng chỉ đổi lại được cái liếc nhìn chán ghét. Năm đó, lần đầu tiên trong đời khi cậu nhận thức được, cậu khóc. Cậu chưa từng khóc nhiều đến như vậy. Cha mẹ đánh đập bỏ bê, bạn bè xa lánh, người xung quanh xỉ vả, nhưng cậu vẫn có thể nở nụ cười, vì người cậu quan tâm duy nhất chỉ có anh. Chỉ cần một lời nói của anh, cậu có thể nở nụ cười rạng rỡ. Từng việc anh thích, từng việc anh ghét ra sao, cậu đều nhớ rõ. Biết là vô vọng, nhưng vẫn cố sửa đổi chính mình, chỉ hi vọng anh sẽ không chán ghét cậu. 18 tuổi, gắng gượng đã đủ, cậu chịu không nổi nữa, cậu buông tay. Có lẽ sẽ chết đâu đó, cũng có lẽ sẽ sống một cuộc đời trôi dạt đó đây, nhưng, hắn xuất hiện... Điều đầu tiên hắn nói với cậu là:"Tôi thích em, làm bà xã của tôi đi." Cậu nghĩ hắn bị điên, nhưng từng việc làm sau đó chứng minh hắn thực sự thật lòng, còn làm cậu c…
Hoàng Vũ và Hạ Lan là 2 đại diện của 2 dạng học sinh trong trường. Nếu Hoàng Vũ ngang tàng, nghịch ngợm thì Hạ Lan là 1 cô gái ngây thơ. Từ cuộc gặp gỡ đầu tiên không mấy tốt đẹp. Thế nhưng hiểu lầm của tuổi trẻ đã khiến họ bỏ qua nhiều chuyện, để rồi nhiều năm sau khi tụ họp lại thì nhiều khúc mắc trong thời thanh xuân được hóa giải.…
thể loại: nhẹ nhàng, tiết tấu truyện chậm, hơi hướng truyện đoản. Huấn văn.Nội dung: Xoay quanh tình yêu giữa cặp nam nữ chính và những lần bị phạt của nữ chính.Lịch cập nhật: thứ hai (8-10h tối) thứ bảy (8-10h tối) chủ nhật (8-10h tối).Lịch bão chap: ba tuần sẽ bão chap một lần.…