Vùng Đất Đen
Vài dòng mình viết trong lúc rảnh rỗi, chẳng có gì đặc biệt.…
Vài dòng mình viết trong lúc rảnh rỗi, chẳng có gì đặc biệt.…
Là quyển nhật kí cho những tâm hồn đầy xúc cảm…
Thể loại: Chủ yếu là thơ tự do, nhiều chủ đề,đa dạng, cực kì thơ "thẩn"Đây là một bó hoa nhỏ nơi mình gói ghém những mảnh thơ vụn vặn mà mình ngẫu hứng sáng tác, từng câu chữ có thể chưa trọn vẹn, từng lời thơ có thể chưa trau chuốt nhưng dù sao khi gom lại , chúng vẫn thành một bó hoa xinh đẹp. Và bó hoa này là mình tặng các cậu đấy, tặng những con người với những tâm tư chẳng thể giãi bày..."Thơ là sự giải thoát của ngôn ngữ, là nơi tị nạn của tinh thần"…
Ngẫu hứng & Ngẫu nhiênMới tập viết nên còn sai chính tả ạ :vvv…
Đây không hẳn là truyện chỉ là những câu câu truyện ngắn và bất chợt xuất hiện mà tui viết lại được. tất nhiên nó sẽ không theo một trình tự hay kiểu truyện gì cả nha 🙉.…
chỉ là cảm hứng nhất thời nên viết ra thôi kkkkkk…
Một câu chuyện không bắt nguồn từ đâu cả, chỉ đơn giản là cảm xúc như thế nào thì câu chuyện ấy như vậy.…
Các nhân vật không thuộc về tôi trừ.... những nhân vật của mình. Đây chỉ là câu chuyện ngẫu hứng, trong lúc bỗng muốn viết mà thôi. Nó có thể không hay và đôi lúc rắc rối nhưng dù sao đọc hay không là ở bạn. Có thể tôi sẽ đăng lúc nào hoặc rất lâu hoặc không đăng nữa.…
Những câu chuyện ngắn ngẫu hứng....Author: Thỏ…
Không có chủ đề cố định…
Chỉ là viết lại để sau này không quên đi…
"Chà-mình lạc rồi""...."…
Chỉ là lúc mình lục lại messenger của acc facebook cũ thì thấy đoạn tin nhắn của mình với một bạn fanboy cùng fandom. Mở ra đọc lại thì nhiều kí ức ùa về. Mình thử inbox nhưng không có hồi âm, chắc bạn ấy bỏ acc đó cũng đã lâu rồi. Thôi thì một chút cảm xúc thôi thúc mình viết lên oneshot này, đổi gió một chút rồi đọc bộ kia nhé 😂…
Tác giả: Họa YênMột phút nông nỗi tự tay đào hố chơi dại. Thôi thì phóng lao thì phải theo lao, 30 challenges này mình tìm được trên page Writ-er cfs, mình đu đa fandom nên có thể từng challenges mình sẽ viết nên từng câu chuyện khác nhau, tùy thuộc theo tâm trạng. Hoan nghênh các bạn đón đọc.…
Tôi đã từng rất hoang mang với thời đại của mình. Thời đại của những con người cô đơn được giấu trong hình hài nhỏ bé. Thời đại huyên náo của đám đông, đầy ắp những cá nhân lặng lẽ. À, cô đơn, hoá ra ai cũng đã từng có cái cảm giác buồn cười như thế: Một mình giữa mọi người. Cảm giác bắt gặp lại chính mình nơi quá khứ bi thương, nhưng tràn trề hy vọng. Cảm thấy nhắm mắt, có thể với tới trời xanh lạc lõng.…
trời ơi một chút chỉnh sửa cho tuổi thơ sai trái…