1,307 Truyện
Gót rượu trao môi..

Gót rượu trao môi..

3 1 1

tác giả k13 còn rất nhỏ mong đừng toxic ạ!…

nhật ký

nhật ký

14 1 1

tớ, viết dòng đầu tiên vào một ngày nọ của năm 2020, với tâm trạng không mấy vui vẻ.…

25 cach lam rung dong trai tim nang
ta la dai phap su tt
Vợ Nhặt [ Mochi x Mikey, Bonten x Mikey || MochiMi, BonMi || AllMikey ]

Vợ Nhặt [ Mochi x Mikey, Bonten x Mikey || MochiMi, BonMi || AllMikey ]

441 64 2

Ở đây không có một đám tội phạm máu lạnh độc ác, chỉ có một đám ấu trĩ suốt ngày đi giành giật bé mèo của chúng thôi..#Angel Vợ Nhặt…

10 vụ ám sát làm thay đổi thế giới (p1)
1001 Biểu Cảm Manhera

1001 Biểu Cảm Manhera

0 0 1

Lần Đầu Viết Truyện Ủng Hộ Mình Nhé Hahha…

[EDITING/ĐM] Chú gà chiến nhà Đỗ bảo tiêu

[EDITING/ĐM] Chú gà chiến nhà Đỗ bảo tiêu

413 37 1

Tác giả: Phù phong lưu ly.Editor: Rung.Văn án:Yêu thầm hai hướng, rắn rỏi công, gà thụ [không nhìn nhầm đâu! dogeCông ty năm nay rất là bình dân, phát cho mỗi nhân viên một con gà sống làm quà tết.Đỗ Kiêu nhìn nhìn con gà mái béo đến độ không thấy cổ của người khác, lại nhìn nhìn gà rừng ngũ sắc gầy đến trơ xương trong tay mình.Chủ tịch: "Đừng xách cánh, sẽ làm nó khó chịu, phải ôm vào lòng."Đỗ Kiêu: "..."Chủ tịch: "Đi gặp bạn bè người thân nhớ mang nó theo cùng, đừng để nó một mình trong nhà, phải đối xử tốt với nó."Đỗ Kiêu: "..."Chủ tịch: "Về nhà đi thôi, chúc cậu ăn tết vui vẻ!"Đỗ Kiêu: "...Sao hôm nay không thấy cậu chủ đâu? Tôi còn chưa chào từ biệt cậu ấy."Chủ tịch: "Khụ khụ... Không biết được, chắc là đi ra ngoài rồi."Đỗ Kiêu: "..."Với sự góp mặt của: Hormone thừa thãi cái gì cũng giỏi trầm tĩnh ít nói trung khuyển bảo tiêu công [ Đỗ Kiêu ] x Chìm đắm đánh nhau không thể chăm sóc bản thân phú nhị đại ngốc nghếch gà yêu thụ [ Chu Trạm ].____________Chú ý: Bản dịch là sự cộng các của Một góc nhỏ của tôi (gocnhohunu.wordpress.com) và Tiểu thiên sứ.BẢN DỊCH CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẠI NHÀ CỦA CÁC EDITOR.KHÔNG REUP _ KHÔNG CHUYỂN VER _ KHÔNG THƯƠNG MẠI HÓA.…

chi ton vo lai(141-
[Nhân Mã-Bảo Bình] Hẹn ước những mùa trăng

[Nhân Mã-Bảo Bình] Hẹn ước những mùa trăng

21 4 1

Một câu chuyện cũ chờ đến ngày được bước ra ánh sáng -------------------------------Là ảo hay là thực? Buổi hoàng hôn hôm ấy, tôi gặp cậu-một cô bé mái tóc mềm mượt như tán liễu lay động trong gió-một cô bé đôi mắt trong trẻo mà sâu thẳm tựa mạt nước trong xanh-một cô bé nụ cười thuần khiết như ánh nắng mai lấp lánh trên nhành hoa,... tất cả những năm tháng vui vẻ ấy chỉ là một giấc mơ hay giấc mơ của tôi mãi mãi chỉ là những tháng ngày được hồn nhiên chơi đùa bên cậu. Dưới ánh trăng sáng trong, dịu dàng, cậu khẽ thì thầm với tôi rằng"mình sẽ không bao giờ quên cậu, không bao giờ quên giây phút này".Nhưng cậu có lẽ sẽ không biết dù cho cậu quên tôi, dù cho kí ức của chúng ta chỉlà một giấc mơ, tôi vẫn sẽ nhớ về cậu, nhớ về nàng tiên cá bước ra từ câu truyện cổ tích và đã đến bên tôi.…

Tôi đi nước ngoài với hệ thống

Tôi đi nước ngoài với hệ thống

10 0 12

Tên nói hết rồi còn mỗi tả được cái gì.…

vo lai kim tien(95-128
Tình Yêu Bọ Xít Và Cóc Nhái
that gioi(503-508)
[Đoản Văn] Hoa Thạch Thảo

[Đoản Văn] Hoa Thạch Thảo

11 2 1

~Một câu chuyện nhẹ nhàng xoay quanh bông hoa Thạch Thảo màu tím bé nhỏ, đáng yêu và chiến thần oai vệ...Nói vậy thôi! Đọc sẽ rõ...…

Nữ phụ đặc biệt
cô gái hotboy

cô gái hotboy

31 4 3

Một cô nàng hotboy, một nhị tiểu thư, bị con em với con chị ép vô học một trường nổi tiếng sau khi vừa đi du lịch về. Con em là hội trưởng hội học sinh ở ngôi trường đó và vừa là hotboy vừa là tam tiểu thư. Một đứa em họ của con em ruột làm hội phó, vừa là đại tiểu thư, giỏi võ.Bla blaTóm lại là đọc là biết. Thank đã vote và fl mị…

cuc pham gja djnh 314-326
[LOVE_STORY] THANH XUÂN À? MÌNH SẼ CÙNG CẬU TRẢI QUA

[LOVE_STORY] THANH XUÂN À? MÌNH SẼ CÙNG CẬU TRẢI QUA

260 22 11

Thanh xuân là một thời khắc thuộc về quá khứ, khi ấy cuộc sống của bạn tràn ngập những khả năng, những khát vọng, bạn cũng hiểu bạn có thể có vô số những tương lai tốt đẹp, bạn sẽ cảm thấy mình chính là người sẽ nắm giữ vận mệnh của chính bạn trong tay. Và rồi tới một lúc nào đó bạn phát hiện bạn đã mất đi cái cảm giác nắm được mọi thứ trong tay ấy, bạn quay đầu nhìn lại, đường sinh mệnh của bạn như những đường rối rắm tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau, lúc này, bạn có lẽ sẽ biết hóa ra tương lai của bạn cũng có phạm vi nhất định. Thế nhưng, bạn vẫn sẽ nhìn thấy thời khắc này, khoảnh khắc kia, logic khắc nghiệt của hiện thực còn chưa bắt đầu. Tới khi ấy, bạn mới có thể biết, đó chính là thanh xuân của bạn. Vậy nên chúng ta chưa bao giờ nắm chắc được thời gian, mà thời gian mới là thứ cầm giữ được chúng ta.…

cuc pham gja djnh 309-314