Trở Về Năm Tháng Bố Tôi Là Cầu Thủ Bóng Rổ
k…
Đọc rồi bạn sẽ biết >_<>_<…
Demo truyện: Thân là ví dụ điển hình của phụ nữ thời đại mới, Độc lập - Tự do. Mộc Miên liều mạng bán mình cho tư bản vẫn luôn có ước mơ bỏ phố về quê, trồng rau nuôi mèo rồi cưới một anh đẹp trai, sống cuộc sống vui vẻ hạnh phúc, nghĩ thôi trong mơ cũng muốn bật dậy vui vẻ cười to. Ngờ đâu tan làm chân trước cô vừa bước xuống xe bus, chân sau đã xuyên không rồi... Người khác xuyên không về cổ đại liền có bàn tay vàng, nữ cải nam trang lao ra chiến trường, tuyên truyền nam nữ bình đẳng... Còn cô vừa xuyên không liền chăm sóc bà ốm, nấu ăn cho em trai. Tay trái chăm lo gia đình, tay phải chăm nom vườn rau... Tiến lên... Cùng bắt tay xây dựng sự nghiệp nào…
Thể loại fanfic , huấn ( ai ko thích huấn vui lòng out ạ) Câu chuyện kể về cuộc sống hằng ngày của các chàng trai trẻ nhà BOYSTORY…
Vương Gia Huy:Người kế thừa của tập đoàn khách sạn Vương Gia,đã từng tưởng rằng cuộc sống của mình sẽ phụ thuộc vào vận mệnh,nhung tình yêu mà vợ sắp cưới là Mai Anh dành cho Gia Huy khiến anh nguyện đảm đương lấy toàn bộ trách nhiệm của gia đình,nhưng cô ấy đã bỏ Gia Huy đi và theo người đàn ông khác,từ đó Gia Huy đâm đầu vào công việc,và không nói chuyện tình cảm giữa Nhật Hạ và Gia Huy tuy có hẹn ước đôi vợ chồng trên danh nghĩa,nhưng Gia Huy đã bị cô thu hút,không biết phải làm thế nào Trần Nhật Hạ:Thạc sĩ ngành quản lý khách sạn của đại học Cornell của Mỹ.Cô thông minh,hiểu ý người khác,nhưng trong lòng cô lại có nỗi đau không ai biết được.Cô đã nhận lại ba mẹ ruột của mình vào năm cô 17 tuổi,và ba mẹ ruột của cô chính là ông chú bà dì em gái của bà nội người mà nuôi dưỡng cô từ nhỏ,cô không thể hận và cũng không thể tin đó là sự thật,đến khi lớn lên Hoàng Minh người bạn thời thơ ấu và cũng là người yêu của cô đã từng cho cô cảm giác yêu,cô không có quyền tự chủ trong hôn nhân của mình,vì thế cô đã ra đi không một lời từ biệt…
Xã hội ca…
"Sẽ không có kết thúc nếu ta vô tình gặp lại nhau""Mãi mãi vẫn là không có gì!" NguynNguynĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD DƯỚI TÀI KHOẢN @NguynNguyn262256 KHÔNG ĐƯỢC PHÉP SAO CHÉP, BƯNG BÊ ĐI CHỖ KHÁC KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. NẾU AI ĐỌC TRUYỆN NÀY Ở WEB KHÁC MÀ KHÔNG PHẢI WATTPAD THÌ XIN QUAY VỀ TÀI KHOẢN NÀY.…
Truyện hay, có ngọt có ngược, cha này đảm bảo không tra, kết SE không nói được ai đúng ai sai, chung quy trên đời không bán thuốc hối hận, có một số chuyện đã xảy ra thì vĩnh viễn không thể vãn hồi. Cách hành văn của tác giả rất hay, đáng nhảy hố, truyện đã hoàn, mèo đang up.Nvc: Cơ Thương Hạo - Trần Linh Quân…
Bình mình là khoảnh khắc đầu tiên của một ngày dài, khi mặt trời trở về sau một chuyến du hành vòng quanh trái đất. Bao giờ cũng vậy, nó mang theo thứ ánh sáng yếu ớt, nhưng lại trở đầy những hi vọng... Bình mình có thể đến muộn, nhưng chưa giờ là không tới. Bởi vì nó là vĩnh hằng...Có những thứ có thể là muộn màng, nhưng còn hơn là không có. Không phải ai cũng có thể giác ngộ và nhận ra giá trị đích thực của bản thân sớm. Nhưng xưa nay người ta vẫn hay nói, thà muộn còn hơn là không có. Trong vòng tuần hoàn vĩnh cửu của vạn vật trời đất, bản thân con người cũng bị xoáy vào nó. Thay vì cố gắng thoát khỏi sự sắp đặt sẵn có của tạo hóa, hãy học cách giao hòa cùng với nó, giống như cách bạn đón nhận những ánh hồng ban mai của bình minh... Thay vì cố gắng than trách bình minh sao còn chưa tới, hãy mỉm cười đón nhận điều đó, vì trong khoảnh khắc được đắm mình trong vẻ đẹp tuyệt ảo của thời tươi, bạn sẽ thấy những sự chờ đợi của mình không bao giờ là lãng phí...#LN_TrucMai99#Anie…
Thế giới ca…