Cảm Xúc Của Tôi
Suy nghĩ của tôi…
Suy nghĩ của tôi…
Lời mở đầuXin chào, mình là Gạo. Bắt đầu từ ngày hôm nay mình sẽ viết ra những dòng cảm xúc mà mình cảm nhận qua từng ngày. Những dòng cảm xúc ấy dù có lộn xộn, hay dù là những suy nghĩ rất nhỏ bé nhưng đó có lẽ sẽ chân thực nhất, rõ nét nhất. Chính là những điều mình muốn chia sẻ, giãi bày và cũng để chính bản thân mình suy ngẫm. Để khi mình đọc lại những dòng suy nghĩ ấy mình sẽ cảm thấy nhẹ nhõm và thoải mái hơn. Để chúng không chỉ là những suy nghĩ chỉ nhảy nhót, quanh quẩn trong đầu mình. Để mình có thể "nhìn thấy" rõ ràng những cảm xúc mà bình thường chúng bị bó hẹp trong bộ não của mình. Những điều mình sẽ viết ra là những dòng suy nghĩ của chính bản thân mình.... ❤️Gạo.…
Tình yêu của kẻ hay quên, mong một ngày tình yêu đến . .…
Chỉ là một đoạn thui…
Hai mươi lăm năm chỉ sống mà không tồn tại. Chưa ngày nào Thanh trọn giấc ngủ. Ít nhất là sau cái này cô giã từ thầy mẹ để theo nghiệp viết. Tuy cô không cần màng gì tới chuyện tiền nong vì sau vài năm theo cái nghề viết cũng đủ kiếm ra một khoản dư dả. Nhưng cô chưa từng thấy hạnh phúc. Chưa từng có cái cảm giác sung sướng vì một ai. Ngần ấy năm đủ khiến một tâm hồn và một quả tim ngừng cảm nhận cái gọi là "tình yêu". Bao nhiêu năm con tim chết mòn khiến Thanh không nghĩ đến một ngày nó sẽ sống lại và thổn thức đến thế. Thế nhưng, cô không rung động vì một người đàn ông! Người cô thầm thương không có đôi vai rộng, không có vóc người cao, không có nét mặt cương nghị, lại càng không đảm kê sinh nhai cho gia đình của mình. Người khiến cô thổn thức kia có nét thanh tú, có cái dịu dàng, có sự khiêm nhường, có đức hạnh và hơn hết... có trái tim của Thanh.Cô yêu một người phụ nữ!Cô yêu con gái của lão Việt gian tên Quách. Người mà đáng lẽ cô phải ghét cay ghét đắng.Chết dở thật! Cô lỡ trót trao con tim mình vào ánh mắt nàng rồi.Cô yêu Nàng.Thanh yêu Giao.…
Chính nghĩ thực thi…
i'm sad…
" Luôn bị đối xử tệ tại một nhà đấu giá tranh nghệ thuật nổi tiếng London, thoạt tiên, Judith là một trợ lý làm công ăn lương nhiều tham vọng, gắng vượt khỏi gốc gác hạng xoàng của mình để leo lên địa vị cao hơn trong thế giới nghệ thuật, một thế giới khó chạm tới nhưng cô biết mình thuộc về nó.Nhưng một vụ lừa đảo tại nhà đấu giá khiến cuộc đời cô tan tành đảo lộn.Thay vì suy sụp hay mất phương hướng, cô trở thành một con người khác.Vũ khí hộ thân không gì hơn trí thông minh sắc sảo và tài ngụy tạo,cô đưa đường dẫn lối bản thân từ French Riviera tới Genève, tới Rome, biến hình như tắc kè hoa, tính toán những con đường để giành lấy cuộc sống nhung lụa.Judith - một người đàn bà vừa mong manh vừa lạnh lùng Trong lúc Judith hành động càng lúc càng xảo trá, nhập vai càng ngày càng dễ như thay giày. Rốt cuộc,ta sẽ đi đâu khi ta đã đi quá xa?"…
bản tình ca qua những dòng thư cho những cảm xúc tớ đã và đang trải qua.trưởng thành hơn, tớ nhận ra rằng, tình yêu không thể duy trì chỉ bằng cảm xúc, sự bền vững mới là điều tiên quyết để duy trì một mối quan hệ,mà vốn cảm xúc thì lại chẳng bền vững đến vậy, vậy nên đây sẽ là nơi mà tớ trân trọng, nâng niu và đam mê những cảm xúc ấy.những lá thứ không tên, không rõ địa chỉ và cũng chẳng rõ người nhận,tớ xin gửi chúng cho một ngày nắng, ngày mà tớ sẵn sàng yêu lấy cái bóng mặt trời.…
Tác giả : Misaki Mei (Tôi)Mình chỉ mới tập tành viết truyện nhưng sẽ cố gắng cho độc giả hài lòng , không vừa ý nào nói mình . Mong mọi người bỏ quaGiới Thiệu Sơ Lược : + Vương Hạo Nguyên : Một người có tính cách lạnh lùng , nghiêm khắc với bản thân , ngoại hình hoàn hảo , tài giỏi mọi thứ với gia sản cực kỳ to lớn vì thế mới có nhiều cô gái yêu anh (thực chất yêu tài sản) anh gét họ vì thế. Nhờ sự xuất hiện của Thiên Linh đã thay đổi con người anh...+ Lâm Thiên Linh : Mồ côi từ nhỏ , được nhận về từ Viện mồ côi , người luôn bên cạnh Hạo Nguyên từ nhỏ và hai người rất thân cho đến khi xuất hiện một người phụ nữ khác . Mọi thứ thay đổi như ác mộng , cô bị hắc hủi như đồ bỏ đi , không thể chịu được nữa Linh đã bỏ đi ... sau ba năm cô trở về với thân phận rất khác...Không biết kết cục họ sẽ như thế nào ? Có như tiêu đề họ sẽ bắt đầu lại hay tự hủy hoại nhau và ôm nỗi đau hay không ?…
Tác giả: HvloveyouBìa: HvloveyouThể loại: Đam mỹ, song hướng thầm mến, ngọt ngào, vườn trường, SEĐoản vănTình trạng: HoànBọn họ chưa từng ngỏ tiếng yêu nhau, cũng chẳng trao tay một món quà. Chỉ lặng lẽ nhung nhớ gương mặt từ thuở bé đến lúc thành niên, chậm rãi đến gần rồi ghi lòng tạc dạ, cuối cùng vẫn cách biệt một dòng sôngĐôi lờiMình viết đoản văn trong đêm không ngủ được, dựa trên câu chuyện có thật, phần kết thúc dựa theo một giấc mơ của mình, bọn họ ngoài đời đã xa cách mười lăm năm, kẻ không rõ liên lạc, người vẫn chưa thể buông xuống tình cảm năm xưa. Mình yêu quý và tiếc thương bọn họ. Viết Một Dòng Sông dành tặng hai người, cũng cầu chúc hai người kiếp sau lại trùng phùngGửi lời cảm ơn đến những bạn ghé đây và đọc bộ truyện đầu tay của mình . Mong được góp ý những điểm chưa ổn. Cũng mong đừng ai chê trách ghét bỏ Thành Vĩ và Uông Tuyên, tình cảm nào đâu lường trước được, có thế không. Chúc mọi người luôn vui vẻ…
Chỉ là những câu chuyện lang mang🙂…
Gửi tặng anh trai :)…
Lời nói đầu:Đây là một câu chuyện có thật được viết trên cảm xúc của mỗi ngày. Câu chuyện này cũng được xem như một quyển nhật kí để chia sẻ những cảm xúc chỉ khác là nhật kí dành cho riêng mình nhưng câu chuyện này lại muốn chia sẻ với mọi người nhiều thứ trong tình yêu mà không biết nó có thể hay không? Mỗi ngày sẽ có những cảm xúc, có những câu chuyện khác nhau có thể sẽ là kết thúc sẽ là hạnh phúc nhưng kết thúc có thể là kết thúc buồn. Bởi chính tôi cũng không biết được sau này nó sẽ ra sao, cảm xúc sẽ như thế nào.…