Textfic vui vẻ (đôi khi có văn xuôi?) Phương Ly bảo lưu để tập trung cho cuộc thi "học xinh say hi" và quay lại trường sau 1 năm. Ngày đầu đi học lại đã gặp chuyện với bạn nhỏ sao đỏ khó tính.Lưu ý: cốt truyện không có thật, chỉ dựa trên tưởng tượng, vui lòng đừng đem đến trước mặt chánh quyền, cảm ơn.Nhiêu đó thôi, còn lại mình enjoy nhóoo!!…
Kỉ niệm 5 năm ngày cưới là sự thật bẽ bàng, người mà Moonbyul hết mực tin tưởng và trao trọn tình yêu là Yong Sun đang ngoại tình với Hwasa, người trong nhóm Mamamoo ngày ấy. Thất vọng lẫn sụp đổ, Moonbyul quyết định trắng tay rời đi cùng với đứa con 3 tuổi là SinB trở về Bucheon và bắt đầu cuộc đời mới. Mọi chuyện sẽ thế khi Yong Sun liên tục tìm đến gây khó dễ để nối lại tình xưa trong khi Wheein hết lòng chăm sóc cho hai người? Quyết định của Moombyul sẽ thế nào?…
HYDRA đã bắt giữ Peter, và Tony sẽ làm tất cả mọi thứ để có thể tìm thấy cậu nhóc. Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra khi họ tìm thấy Peter, thế mà lại không thật sự là cậu?.author: MARVELously3000trans by: @iamoonieerelationship: Irondad & Spidersonoriginal name: Peter Parker Vs The Spiderlink: https://archiveofourown.org/works/39180768/chapters/98028984Bản dịch đã được tác giả gốc đồng ý.…
"Những chương đầu của truyện sẽ nặng, vì lòng người lúc ấy nặng.Nhưng xin bạn kiên nhẫn, vì khi họ học được cách thương, bạn cũng sẽ thấy lòng mình nhẹ theo"Những lúc đi qua cơn bão và thấy được cầu vồng thì ta mới thấy được mình trọn vẹn.Hằng từng muốn Thảo sẽ trở thành nửa kia một cách trọn vẹn, hoàn hảo nhưng khi trải qua nhiều chuyện em mới hiểu ra - chị ấy vốn không thể như thế và em cũng vậy.và Thảo từng chỉ muốn có cuộc sống bình yên cùng với bà, dù chị biết mình đã không trọn vẹn từ khi sinh ra, nhưng từ khi em đến - chị học cách bù đắp và yêu bản thân mình nhiều hơn .phần bị đời lấy đi, phần bị quá khứ và tổn thương khắc vào, nên khi yêu khó mà "yêu trọn vẹn" như lý tưởng, như lời bà nói. Tình yêu ở đây giống như một cuộc hành trình tìm kiếm sự bù đắp, nhưng khi tìm thấy "nửa kia" rồi thì lại phát sinh một khát vọng lớn hơn là muốn yêu trọn vẹn, muốn trao hết, muốn đủ đầy.ừ thì có lẽ, trọn vẹn và đủ đầy chỉ thật sự đến khi chúng ta đủ hiểu nhau và đủ thương nhau.- trích một đoạn nhỏ trong câu chuyện " mười chín, hai mươi "viết về chị Thảo và em Hằng-Mọi tính huống trong câu chuyện đều là giả tưởng, không liên qua đến sự kiện thật ngoài đời .…
Moon Byul Yi và Kim Yong Sun, hai con người tựa như hai thái cực đối nghịch nhau, như hai cực trái dấu của nam châm, nương nhờ vào định mệnh mà tự hút về phía nhau.…
xoay quanh khu trọ của trường đại học - chuyện tình yêu của báo chí × truyền thônglưu ý : không liên quan đời thực, xin đừng đem đi đâu ạ, cũng đừng nghiêm túc quá…
Au : hannamoonstarCover : TaegangerDevil ( Mon )Tên fic mình không thay đổi. Và đã nhận được sự đồng ý của au gốchttps://www.wattpad.com/story/67705317-shortfic-moonsun-l%c3%b2ng-tin…
Mọi chuyện bắt đầu khá là...cháy.Vâng, đúng nghĩa đen luôn.Chiều đó tôi chỉ muốn về nhà, bật máy tính, leo rank với mấy thằng cốt. Nhưng đời đúng là biết cách tát thẳng vào mặt người ta, chưa kịp dựng xe, tôi đã thấy nhà tôi bốc khói như cái bếp than tổ ong khổng lồ. Và tất nhiên ai lại tự đâm đầu vào lửa để cứu thằng em khi nghe nó vẫn bị kẹt trong nhà, dù không biết có cứu được không. Nhưng mà, ừ tôi đã làm thế.…
Wong vô tình mở ra cánh cửa đa vũ trụ, đưa cả đội Avengers đến một vũ trụ khác, mà nơi đó, họ gặp gỡ các diễn viên của vũ trụ điện ảnh Marvel. Xảy ra một loạt tình huống dở khóc dở cười, từ đó tìm cách đưa những siêu anh hùng đã bị tan biến trở lại..author: @iamoonieecategory: crossover…
"Hằng ơi? khi nào em về đây...""Chị Thảo, em không nghĩ rằng đấy là lần cuối..."_______ Đã đổi tên truyện "Một Mùa Không Trở Lại" -> "Bên Thềm Nguyệt Vắng"📌Truyện dựa trên trí tưởng tượng, không có thật, hoàn toàn hư cấu, không phản ánh đời thật. Nhân vật thuộc về chính họ ngoài đời thật, tác giả chỉ mượn hình ảnh để sáng tác...Tác Giả: _azvanCouple chính : Muộii x LamoonCouple phụ: Lyhan x Han SaraThể loại: Gl, đời thường, ,...Truyện được đặt trong những năm 1998, thời điểm giao thoa trước năm 2000, thuộc về quá khứ nhưng không quá xưa cũ._______Bên Thềm Nguyệt VắngNăm 1998, ở một ngôi làng nhỏ bình yên, Nguyễn Lê Diễm Hằng - cô gái bán trái cây hiền lành và ít nói - sống lặng lẽ bên người mẹ tảo tần và người cha suốt ngày say xỉn, cuộc đời em, như một sạp trái cây gọn gàng trong góc chợ, chẳng mấy ai để tâm nhưng luôn ấm áp và đủ đầy tình thương.Rồi một ngày, Hồ Võ Thanh Thảo xuất hiện - con gái nhà giàu, khí chất thành thị, sống tự do nhưng luôn che giấu một nỗi cô đơn khó gọi tên, Thảo về làng không vì ép buộc, mà để tìm kiếm điều gì đó, ở nơi mộc mạc ấy, cô không ngờ mình lại bị hút về phía một người hoàn toàn đối lập.Hai thế giới tưởng chừng chẳng liên can, dần bước vào nhau bằng những lần chạm mắt thoáng qua, những buổi sáng chợ sớm, những câu nói ít ỏi nhưng chân thành. Và rồi, giữa ruộng đồng xanh, mùi rơm khô, tiếng gió lùa qua rặng mít, một thứ tình cảm mong manh...…
Một bên là "Nhìn con nhà người ta mà học hỏi", và một bên là "Con nhà người ta". Cứ như vậy mà lớn lên cùng nhau, ở bên cạnh nhau suốt những năm tháng tuổi thơ, tuổi xuân. Từ tình bạn lại đi lên một điều gì đó xa hơn.Nhưng mà Lê Ánh Nhật không muốn mập mờ với thanh mai của mình - Khương Hoàn Mỹ!Rosannryy : Trong tim luôn có hình bóng một người.…
Hansara từng thích thầm Lyhan từ những năm cấp 2, nhưng lại không đủ can đảm để nói ra. Ba năm sau, họ gặp lại nhau - khi Lyhan đã trở thành một "girl phố" nổi tiếng…
nếu như chỉ có duy nhất một người, không hơn, không kém, đến bên cạnh bạn khi bạn đang khóc, chìa tay ra với bạn và nói điều này thì sẽ không có khó khăn nào chúng ta không thể vượt qua được. 'không sao mà. tổn thương cũng ổn thôi.'bởi vì, bạn chỉ mới 20 thôi.⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ viết lên câu chuyện tuổi trẻ của chúng ta.…
"Em thích chị,.. thích suốt 4 năm trời, từ những bản nhạc đầu tiên cho đến khi chị đứng giữa ánh đèn sân khấu còn em thì chìm trong bóng tối. Chưa từng nói ra, chưa từng đến gần, nhưng cũng chưa từng ngừng thương. Đây là câu chuyện về một người yêu lặng lẽ, yêu đến quên cả lý trí, yêu đến mức chỉ cần chị mỉm cười bấy nhiêu đó cũng đủ để em mang theo nỗi buồn ấy cả đời."…