Ngốc Đà • Hoang Mạt
🔸Title: 荒末🔸Author: 見鶴-…
🔸Title: 荒末🔸Author: 見鶴-…
Tên truyện: Hai mươi năm sau khi tôi mấtTác giả: Tuế KiếnNam nữ chính: Vệ Mẫn & Ôn TừThể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, truyện ngắn, BE.Người dịch: Giang HạTình trạng: Đã hoàn thànhP/s: Truyện mình dịch chỉ được đăng duy nhất ở trên wattpad và wordpress của mình. Mong các bạn không reup và chuyển ver dưới bất cứ hình thức nào. Lịch đăng sẽ không có lịch cố định. Các bạn cân nhắc trước khi nhảy hố nhé. Cảm ơn các bạn rất nhiều!…
shortfic khác nhau.ý tưởng 100% là của mình, vui lòng hãy xin phép trước khi mang đi nơi khác.…
Couple: Đới Manh x Dụ NgônThể loại: Hiện thực, lãng mạngAuthor: Old Papaya - virus lười biếng…
Ta bồi người hát một khúc xuân tiêu, dài bằng đời đời kiếp kiếpLục Vi Tầm x Từ TấnNgọt, ngược, HETác giả: Oscar PegasusTruyện chỉ đăng duy nhất trên wattpad ColorsofOscar nếu bạn nhìn thấy ở nơi khác hãy quay lại trang chính để ủng hộ mình nhé!…
Ta chỉ reup để đọc offline trên wattpad thâu, nên xin đừng mang đi đâu.Tác giả: Phù HoaNguồn: sưu tầm Độ dài: tiết tử + 224 chương.Đây là một hệ liệt bảy câu chuyện ngắn "Quỷ thần cổ trạch" - "Quái vật đầm lầy" - "Hung thú vùng địa cực" - "Lâu đài u linh" - "Biển sâu rơi xuống" - "Cỗ máy giết chóc" - "Cương thi sống lại". Mỗi câu chuyện tầm 31-33 chương.Bảy câu chuyện là bảy thời không khác nhau nhưng khi đọc từng câu chuyện chúng ta sẽ nhận ra mối liên kết từ đầu đến cuối. Khi nhân vật phụ nhỏ bé của câu chuyện này lại là nhân vật chính của câu chuyện kia. Tất cả bảy câu chuyện này vốn đều là tiểu thuyết kinh dị, thật đấy, bắt đầu chính là truyện kinh dị. Nhưng vì sự xuất hiện của các nữ chủ nên cuối cùng ... "Chuyện kinh dị biến thành câu chuyện tình yêu", lúc đau buồn thì đau buồn thật đấy nhưng về cuối thì đều ngọt rụng răng. Chuyện có H mà H của nó các bạn phải đọc kỹ mới nhận ra. Kiến nghị nên đọc vào ban đêm để thấm được cái hay của truyện.…
Vào coi sẽ biết Chuyển ver từ tác giả @ButtlsMyLife…
Bạn thân của cô Xuân Thy Thy giới thiệu cho cô một bộ chuyện vô cùng máu chó. Cô là một đứa mê truyện nên rất hứng thú đọc hăng say. Chỉ là mới đọc mấy chương đầu khiến cô tức muốn trào máu. Bộ truyện này tác giả viết cũng thật có tâm, là thuộc thể loại NP chính gốc . Nữ phụ bị ghét cay ghét đắng, còn nữ chính thì được cả đoàn chó con theo săn ( Trai đẹp đó mà ) . Cô đọc mà tức chết mà, tác giả viết vô cùng cẩu thả. Nói chung là nữ chính được yêu thương hết mực còn nữ phụ bị cho ra rìa. Chỉ là trên đường đi học về, không biết con bà nhà nó ai ăn vỏ chuối vứt ngoài đường khiến cô té một cái đau điếng người rồi bất tỉnh. Chỉ là lúc tỉnh lại thì không biết tại sao lại trở thành nữ phụ trong bộ truyện vừa đọc. Trời ơi... cô phải làm sao bây giờ!! (T ^ T)…
Kiểu viết này lần đầu thử nên có gì mọi người góp ý…
Thật ra cả đời người nói ngắn không ngắn nói dài không dài, lăn lộn đến chật vật như vậy sao lại không thể cho nhau chút dịu dàng..…
CP: Độc Gia Đới Ngôn [ main ] Băng Tuyết Kỳ Duyên [ phụ ] và nhiều nhân vật khác ...chiếc fic này chỉ mang tính chất giải trí, viết ra nhằm giải toả nỗi niềm shipper lót dép hóng cơm chó của hai chị :)))…
Cưới trước yêu sauTrong ngọt có ngượcÔn nhu công Tằng luật sư Dịu dàng thụ Dụ minh tinh125 chương hoàn.HE.…
Vâng, là về gia đình UzumakiTên fic: Love 73 (Gọi vậy cho ngắn gọn nhe =)))- Ở Nhật Bản, Narusaku có tên gọi khác là "Love 73". Vì tên của Naruto bắt đầu bằng chữ Na là số 7 (số 7 trong tiếng nhật là Nana) Và tên của Sakura bắt đầu từ Sa (San trong tiếng nhật là số 3)Nhân vật chính: Uzumaki Shinachiku, Uzumaki Hanami, Uzumaki Naruto, Uzumaki (Haruno) Sakura.(Fanon) thế hệ tiếp theo của Narusaku- cre bìa on pic (tạm thời)@Chiusky@dlwlrmana…
Nàng vốn không biết đến xuất thân của chính mình. Nàng là một cô nhi được nhặt về, lớn lên trong Liệt Hoả Thánh Môn.Nàng gặp người kia năm mười tám tuổi. Khi ấy, nàng đã là Thánh Y, mà người kia, chỉ là vị Đường chủ nhỏ bé trong loạn thế bị đồng môn truy sát, trốn đến Tây Vực.Bánh xe vận mệnh, từ khoảnh khắc hai người gặp nhau đã bắt đầu quay."Hoạ các quy lai xuân hựu vãn, Yến tử song phi, Liễu nhuyễn đào hoa thiển. Tế vũ mãn thiên phong mãn viện, Sầu mi liễm tận vô nhân kiến. Độc ỷ lan can tâm tự loạn, Phương thảo thiên miên, Thượng ức giang nam ngạn. Phong nguyệt vô tình nhân ám hoán, Cựu du như mộng không trường đoạn."-Điệp luyến hoa - Âu Dương Tu-(Trên lầu son tới lui, xuân lại hếtĐôi én cùng bayLiễu rủ, đào phai tànMưa nhỏ đầy trời gió đầy việnMi sầu thu lại không ai thấyMột mình tựa lan can, tâm tự loạnCỏ thơm tươi tốtVẫn còn nhớ bờ namTrăng gió vô tình, người thay đổiCuộc chơi như mộng, chỉ còn lại ruột gan đứt lìa)---------
.Đây chỉ là những đề tài Lazy gặp trong đời thường, những suy nghĩ về vấn đề đó mà thôi... tuy có vẻ hơi nhàm nhưng đối với Lazy nó lại vô cùng sâu lắng và đầy ý nghĩa....Lazy không có ý đả kích bất cứ cá nhân hay đoàn thể nào, chỉ là những ý kiến của chính Lazy nên nếu ai đọc được đừng giận nhé! Cảm ơn nhiều....Có thể có rất nhiều thứ ngoài đời, ngoài xã hội, ti tỉ thứ Lazy đã nhìn và đã đặt mình ở trong đấy luôn nhưng cũng nhiều thứ chỉ là nghe tin đồn, tin vịt, từ đó mà dựng lên.Ai đọc nếu bức xúc, hãy thẳng thắn bày tỏ quan điểm của mình, dù sao thì đó là điều Lazy muốn nói: "Sống thật, nói thật, đừng giả dối, nói hết ra để đời thêm đẹp, kìm nén chỉ thêm đau mà thôi..."…
Thích nhau mà không nói là không được rồi ~…
Fic gốc: (BHTT) Bác sĩ, chị cứu em điTác giả: Phiên Nhi Liêu…
[TKMLNMM]Hế lu các bạn iu quý của tớ, cùng với bộ Chiếc Bạn Thân Báo Đời Của Thái Tử Ngốc, tui sẽ ra thêm bộ này nhoaaa, mong các bạn ủng hộ💗✨Tác giả: Hoshino LunaCouple chính: Cory x ReaderCouple phụ: Shu Shu x AllThể loại: Fanfiction, hài huớc, ngôn tình, trọng sinhKết: HE…
-Tên truyện và ý tưởng truyện mình mượn của bộ phim "Thanh Xuân 18x2, lữ trình hướng về em"-OOC-Có lỗi sai gì, hoặc điểm nào chưa hay mong mọi người góp ý <3…
"Hạnh phúc chính là tất cả những gì em nói."Dụ Ngôn tin vào những lời hứa hẹn, hay đại loại là hi vọng gì đó.Hứa hẹn vốn đẹp đẽ, vì nó huyễn hoặc không chân thật. "Và cả những gì em tin tưởng."Đới Manh thì không. "Đúng, hạnh phúc chính là như vậy.".Đó là lần đầu sau những năm kiên quyết không giữ lại gì, cô đã nhớ Dụ Ngôn da diết.…