1 câu truyện đam mỹ về các couple idol mà tui iu mến mà tui là shipper trinh thành đã lên thuyền là sống chết không xuống.Vững 1niềm tin.Trong truyện là những suy nghĩ mong muốn của tui về 1 hiện thực cho các couple.Ai không thích thì biến đừng gây náo loạn.Sinh tử văn,viễn tưởng,đam mỹ.Các couple chính : Krisyoel,Markson(Jackson công Mark thụ),Khải Nguyên,Bác Chiến.Các nhân vật phụ hằng hà sa số.AhihihiCó gì mong được sự đóng góp đầy thiện ý của các bạn.Love all.…
16 năm về trước, một gia đình thương gia đã hạ sinh đứa con đầu lòng. Đứa trẻ mang trong mình sức mạnh kì lạ nên đã bị bắt đi.16 năm sau, đứa trẻ lớn lên tại lâu đài cổ kính nằm ẩn sâu trong rừng. Vui chơi cùng những con vật thân thiện, ăn những thức ăn kì lạ, uống một thứ nước bí ẩn, được bảo vệ bởi gia đình có 10 anh chị em.Khi sinh nhật thứ 16 của mình, đứa trẻ liền rơi vào vòng xoáy nguy hiểm của thế giới bên ngoài. Họ truy lùng đứa trẻ cho việc thí nghiệm khoa học mà họ nghĩ ra. Một lần nữa, đứa trẻ sẽ phải đấu tranh để sinh tồn. Những bí mật lâu năm ẩn trong bóng tối dần dần được hé mở.~~~~~~~~~~~~~~~Fic: Lâu Đài VampireAuthor: Syora SurieCategory: Ma cà rồng, viễn tưởng, người sói, SatanWarn: no copy mine.…
Tên: Nắng Và MưaTác giả: Phương Trinh ----+----Lời nói đầu tiên, cảm ơn vì các đọc giả đã đọc truyện của mình.Trong tương lai mình sẽ cố gắng học hỏi và viết nhiều thể loại hơn. Học hỏi những người đi trước nhiều hơn.Chăm viết truyện mỗi ngày!Mong các đọc giả yêu thích truyện của mình!…
Thể loại: học đường, vui nhộn. Mình mới tập viết truyện nên mong các bạn thông cảm nha. Truyện của mình không có cảnh lăn lộn trên giường, ít cảnh hôn nhau. Chủ yếu là nghiêng về mặt tình yêu tuổi học trò trong sáng, tình tiết khá là hài hước. ❣️THANHK YOU ❣️…
Fic này viết boys love bạn nào dị ứng đừng đọc nhá!!Fic viết về tình yêu của 2 chàng ido trong Uta no prince sama .Diễn biến sẽ ra sao nếu anh chàng công của chúng ta mất trí nhớ nhỉ ,mời các bạn đón đọc. Với lại mình mới viết lần đầu nên không có kinh nghiệm, nếu sai sót mong các bạn bỏ qua. Cảm ơn!!!…
- Anh về rồi!Cánh cửa bất chợt mở ra đánh tan bầu không khí im lặng trong căn phòng nhỏ, một thanh niên điển trai với đôi mày rậm chầm chậm từng bước đi vào. Anh cầm theo túi đồ nặng nề đặt lên bàn, hành động diễn ra rất nhẹ nhàng, như thể sợ một tiếng động nhỏ cũng sẽ khiến ai đó giật mình. Chàng thanh niên sau đó lập tức hướng ánh mắt đầy âu yếm đến bóng lưng gầy gò của người con trai đang ngồi lặng yên bên cánh cửa sổ không rèm, người đó không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn về phía xa xăm. Anh tiến đến bên cậu rồi dịu dàng đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắn, gương mặt dần cúi thấp rồi nhẹ nhàng đặt lên má cậu một nụ hôn.- Chờ anh có lâu không?Người con trai vẫn không trả lời. Cậu cứ thế, ngồi yên, hệt như tượng đá.- Chắc em mệt rồi nhỉ? Đi ngủ nhé!Anh khom người bế cơ thể nhỏ bé ấy lên và chầm chậm đặt lên giường, cậu như mặc cho anh làm cũng chả có phản ứng gì, chiếc chăn dày được đắp lên người giúp cậu ấm áp hơn trong cái lạnh buốt của những ngày đông. Đưa tay sờ vào mái tóc đen tuyền mềm mại của cậu, môi anh khẽ nở một nụ cười, nụ cười nhìn hạnh phúc nhưng vẫn lộ ra sự đau thương. Mái tóc vốn rối bù của cậu nay lại càng rối hơn khi bị anh xoa đi xoa lại, nhưng cái cậu đáp lại anh vẫn chỉ là im lặng. Biết rằng giờ có nói bao nhiêu vẫn sẽ không nhận được câu trả lời, anh cũng không hỏi thêm gì, cả căn phòng nhỏ trở lại với bầu không khí yên tĩnh vốn dĩ của nó.- Ngủ ngon Ichimatsu.---…
"Tonomachi nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ trôi qua thật bình thường và không có gì thú vị đúng như cậu mong muốn 1 cuộc sống thật bình thường và quên hết về quá khứ nhưng vào ngày 10 tháng 4 cậu và shido đã gặp thứ đã thay đổi cậu và buộc cậu trở lại làm 1 anh hùng..."Lưu ý tonomachi sẽ gọi là shido thay vì itsuka vì cặp bạn thân nào chẳng gọi tên thay vì họ phải không? Và thiết kế omnitrix được sử dụng không phải của tôi nó thuộc về @MisakaLovesYou cùng với đó là date a live không thuộc về tôi nó thuộc về koushi tachibana và ben 10 thuộc về Man of Action…
• Tác giả: -030901-• Độ dài: ?• Nguồn: Weibo• Người dịch: redamancy_23Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả. Truyện được dịch và chia sẻ với mục đích phi lợi nhuận. Không đảm bảo đúng 100% về nghĩa, chỉ đảm bảo về nội dung. Vui lòng không chuyển ver, không reup!…
HeluuĐây là truyện tui viết để thỏa mãn tâm hồn của một cô bé simp Oikawa* Tác giả : Mia Yo* Thể loại : Ngọt , Thanh xuân vườn trường , HE* Couple: Haikyuu char x reader* Nhân vật từ Haikyuu!! CỐT TRUYỆN KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NỘI DUNG CỦA HAIKYUU!!DỰ KIẾN 10 CHAP NHA…
Giới thiệu:Một người đàn ông tài giỏi, vừa có học thức sâu rộng, lại vừa có tiền, đặc biệt nhan sắc thuộc hàng tuyệt sắc nam nhân. Có lẽ người đàn ông như thế chỉ xuất hiện trong giấc mơ của thiếu nữ. Nhưng mà ai biết được điều đó lại trở thành hiện thực khi Cô gặp Anh. Mà người đó lại là Giáo Sư...kiêm luôn...Ông Xã của cô...Đôi lời của au:Chỉ có thể là Sủng :))…
Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…