645 Truyện
Tổng đại lý bán sơn phủ sân tennis thể thao cầu lông giá rẻ tại Sóc Trăng

Tổng đại lý bán sơn phủ sân tennis thể thao cầu lông giá rẻ tại Sóc Trăng

1 0 1

Tổng đại lý bán sơn phủ sân tennis thể thao cầu lông chính hãng giá rẻ chiết khấu cao tại Sóc TrăngLiên hệ 0917041838 Ms Hồng Châu - Phòng tư vấn và bán hàngThông tin liên hệ tư vấn và báo giá chính xác, nhanh nhất Công Ty TNHH Đầu Tư Thương Mại Dịch Vụ Nhất Sơn VP: 79/3A QL13, Phường 26, Quận Bình Thạnh, TPHCM Hotline 0917041838 Ms ChâuTrang web: tongdailyson.vnCUNG CẤP SƠN TRÊN TOÀN QUỐCGIAO HÀNG TẠI TPHCM VÀ LÂN CẬNGỬI HÀNG CHÀNH XE VỀ CÁC TỈNH…

Cô gái anh đào và quá khứ lặng thầm

Cô gái anh đào và quá khứ lặng thầm

78 6 4

Vẫn là một mô típ quen thuộc. Nay mình sẽ thử tài tập viết. Mong mọi người ủng :3Đó là một mùa hoa anh đào đặc biệt hơn những năm trước..Takao - Một anh chàng học sinh năm hai bình thường nhưng lại có xu hướng sống tách biệt với người khác. Nhưng mọi chuyện đã dần thay đổi khi cậu gặp Hazuka - cô gái đứng cầu nguyện bên dưới gốc cây hoa anh đào và cũng là một học sinh chuyển trường đến lớp cậu. Mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào? Tại sao cô lại cầu nguyện? Quá khứ của cô đã từng xảy ra những gì? Hãy cùng Takao khám phá về quá khứ của cô bạn cùng lớp Hazuka và đồng hành với cặp đôi này nhé!…

[DROP] [Shortfic][WooSeob] Có hai bạn mascot ở công viên giải trí

[DROP] [Shortfic][WooSeob] Có hai bạn mascot ở công viên giải trí

6,477 727 7

"Ngày tớ gặp cậu, muôn vàn quả bóng bay bay trên bầu trời xanh, dưới ánh nắng mùa hạ, dập dìu những gam màu sáng chói, rực rỡ đơn thuần"Link wordpress: https://itsgeiduce101.wordpress.com/fanfiction/shortfic/jinseob-co-hai-ban-mascot-o-cong-vien-giai-tri/…

Trăng Lạnh Đáy Sương ( TIỂU THUYẾT TỰ VIẾT )

Trăng Lạnh Đáy Sương ( TIỂU THUYẾT TỰ VIẾT )

36 9 9

Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…

Ngày tay bỗng lạnh

Ngày tay bỗng lạnh

32 6 2

Ta như hai thái cực của cuộc đời. Có những khái niệm riêng, và có cốt cách suy nghĩ riêng. Em là một tách Cappuchino cho những buổi chiều lặng lẽ trong quán trà thân quen bên hè phố vắng vu vơ anh quen thuộc. Vừa ngọt ngào như vị kem sữa, vừa đắng như cái cách em nhìn nhận cuộc sống một cách tầm phào. Anh như một ly trà chanh cho những buổi đêm tấp nập, nơi góc quán nhỏ xinh em thường hay ghé với những mảnh sticker đủ sắc màu ngay đằng sau lưng và đủ mọi âm thanh ngoài dòng đời hối hả. Mát mẻ như những viên đá bé xíu đủ để làm em dịu đi cái oi bức của ngày hạ, nhưng lại không đả đụng gì tới cái họng yếu ớt của em, và thỉnh thoảng cũng thật chua khi em không thả đủ " đường ". Yêu nhau, nên bàn tay ta vẫn níu kéo dù cách xa ngàn dặm.Yêu nhau, nên đôi tay vẫn thật ấm khi mùa đông tới chỉ bằng những tin nhắn vụn vặt và những lần FaceTime trong lúc nghỉ ngơi hiếm hoi của anh và em.Chỉ sợ, khi bàn tay bỗng thấy lạnh lẽo.Cũng chỉ sợ, không giữ được nhau khi không bên cạnh nhau để giữ.…