Uy, nhĩ cấp lão tử phóng thủ! --- Alpenlibe 33-54
…
Một ổ tranh như bao ổ tranh khác trên wattpad OwO…
It's just a small story of two people...…
Mong mọi người đọc truyện với một tâm trạng vui vẻ nhất ạ!!!!!!! Truyện đầu tay có gì sai sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng ạ. Tớ là Bánh Bao Nhân Đậu Đỏ ạ, mọi người có thể gọi tớ là Đậu. Tớ là một hạt đậu nhỏ nhắn và màu đỏ.Màu đỏ nhưng tớ không dữ đâu nên mong mọi người cũng đừng dữ với tớ, với Sữa Kam vị Đào♡Cảm ơn mọi người rất nhiều!!!!!!…
Disclaimer: Đương nhiên các nhân vật trong fic không thuộc về au và au viết fic chỉ mang tính giải trí phi lợi nhuận. (Nếu Woon mà thuộc về au thì WBDS sẽ không bao giờ có cái kết như thế) Rating: TPairings: SooWoonCategory: Angst, SEStatus: On goingAuthor: VAnh Baozi Note: Fanfic SooWoon đầu tiên viết trong cơn bấn loạn... Mong các readers ủng hộ ^^…
đơn giản chỉ vì mik là một A.R.M.Y ....... I'M A.R.M.Y and I LOVE BTS ♡♡♡…
Có H Cảnh cáo: đàn ông mang bầu,cho con bú, mấy em trong soáng Cảm ơn mọi người đã đọc 😁😁…
loạn luân,ko H,Ngôn…
jsbsxjxsmsvavmanskdjvdneoxhnzs92374i58fbxmxmdmnhbjgcbh…
Tôi không ngại việc đợi chú, tôi chỉ sợ cả đời này, người chú cần không phải tôi....…
"Ê thằng bê đê không bố kìa chúng mày!""Con trai gì nhìn ẻo lả như con gái! Tao không tin nó là con trai đâu!" Viên Hữu bị dồn vào góc, cậu đứng sát vào cây cổ thụ đằng sau. Đôi mắt cùng hàng lông mi dài chớp chớp, mắt ngấn lệ nhìn tủi thân vô cùng"Tụt quần nó ra xem nào! Xem nó có cái ấy không!" Cậu nhắm tịt mắt lại mong thời gian trôi qua thật nhanh. Chỉ cần chịu đựng thôi thì mẹ sẽ không phải lo lắng. Cả lũ trẻ con cười ha ha hô hô chỉ chỏ rồi bỗng nghe thấy 1 tiếng thét từ đằng xa vọng lại"Bọn kia! Làm gì thế!" Mộc Nhĩ từ từ đi tới, trên ba lô đeo cặp sách như vừa đi học về. Bọn trẻ con kia quay người lại thấy Mộc Nhĩ thì như thấy ma."Á! Con đàn ông kìa chúng mày! Chạy đi chạy đi!" Mộc Nhĩ từ khi sinh ra đã 4.5 kg. Càng lớn thì càng to, thịt trên người chắc nịch lại thích lo chuyện bao đồng, luôn tỏ ra mình mạnh mẽ hào sảng nên cả xóm này gọi cô là con đàn ông. Ngoài ra vì cha cô là giáo viên dạy Toán ở thôn này nên trẻ con ai cũng sợ đắc tội với Mộc Nhĩ.Lúc Mộc Nhĩ đến, thì quần Viên Hữu đã bị tụt, lộ thiên trước bóng râm của cây cổ thụ. Mộc Nhĩ cũng chẳng thấy ngại ngùng gì, vì ở nhà cô có một đứa em trai 3 tuổi, mà kích thước hiện tại cũng chẳng khác biệt là bao...…
Khi bạn muốn sống yên ổn nhưng cuộc đời không cho phép bạn làm vậy thì bạn sẽ làm như thế nào ? Hãy cùng theo chân cô gái tên Rin này nhé…
Tôi cứ nghĩ ai rồi cũng sẽ thay đổi nếu ta cố quên đi.Nhưng không phải thế,vì muốn quên đi quá khứ phải cần có một dũng khí rất lớn lao.Tôi đã nỗ lực để quên đi cậu.Vì cậu chiếm phần lớn trái tim tôi rồi đấy_Này con kia,sao mày khóc mãi thế,tao vả cho vỡ mồm ra nhé!Nín ngay...Cậu cứ được cái lớn giọng với tôi,sao khong thử bị ngã chảy máu như tôi xem có đau không thì biết_Em không khóc thì cậu chỉ em học vẽ nhéNước mũi tèm lem,cậu trề môi khinh tôi thấy rõ: Ơ hay con này,mày là gì của tao mà tao phải chỉ mày?Xỉa xói tôi ghê lắm,cậu là thế đấy.Cứ tôi nhờ gì là nói giọng lạnh tanh,mà rồi đâu ra đấy,vẫn giúp tôi đấy thôi...…
Tháng 9 mang theo nhiều kỉ niệm…
"Khi tìm đc em anh đã rất vui, vui đến nỗi mà anh muốn chiếm hữu em.... Nhưng anh không thể" bây giơ cả hai đã gặp lại nhau. hãy cố nhớ lại anh...em nhé!…
xin chào tôi là Tomoyo Hoshiko ,tôi lạc vào thế giới bí ẩn và ...à mà thôi các bạn đọc đi rồi sẽ biết :)…
Là nhiều câu chuyện về hai con người :3…
chỉ là hai chương truyện không viết tiếp nữa.…