Nữ phụ gặp nam phụ. Trong truyện này họ là nữ/nam chính không có nghĩa trong chuyện của người khác họ cũng là nữ/nam chính. Mô tả:Lam Mai Phương vì để níu kéo Nga Hoàng mà lừa gạt Lục Nhất Minh.Vũ Đức Hiên coi Lâm Khải Vy như vật thế thân của Ngô Mạn, lừa gạt tình cảm của cô.…
Cậu nói: “Em thích một chàng trai đáng yêu dễ thương và hay cười!”Anh đáp: “Anh không đáng yêu cũng chẳng dễ thương! Mà ngược lại còn rất trầm tính! Nhưng vì em! Nụ cười của anh sẽ luôn thường trực!”Cậu lại nói: “Em thích một chàng trai vui tính, quan tâm tới em!”Anh lắc đầu, lạnh băng: “Anh không vui tính cũng không biết pha trò. Người khác thường rét run khi ở cạnh anh. Nhưng anh sẽ luôn ở bên, bảo vệ và che chở cho em! Dù có chuyện gì xảy ra! Em luôn có thể yên tâm ở yên trong vòng tay anh mà trốn tránh! Để một mình người yêu em gánh chịu là đủ!”Cậu nũng nịu: “Em thích một chàng trai biết nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa!”Anh mỉm cười, ôn nhu đáp: “Anh không thể nấu ăn cũng chẳng thể hạ mình mà lau dọn! Nhưng anh đủ sức để nấu cho em một bát mỳ khi em đói, có thể nấu cháo cho em khi em ốm, cũng có thể mua cả một siêu thị cho em thoải mái lựa chọn. Và cũng sẽ thuê người làm cho ngôi nhà luôn sạch bong!”Cậu cắn môi, dường như sắp bị khuất phục: “Em ghét những con người đào hoa!”Anh ôm cậu vào lòng, khẳng định: “Anh có thể đào hoa nhưng trong trái tim này chỉ có mình em mà thôi!”Cậu chau mày suy nghĩ thêm lý do thì anh đưa mặt cậu gần kề mặt mình rồi đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ. Sau đó mới dùng ánh mắt yêu thương của mình mà thuyết phục cậu, anh nhẹ giọng: “Anh không hề đạt những tiêu chuẩn mà em đề ra mà cũng chẳng hoàn hảo như người ta nói. Nhưng trái tim, tâm can này lại trọn vẹn tới hoàn hảo tình cảm dành cho em … Anh sẽ làm mọi thứ để để em cảm thấy mình là con người may mắn nhất thế gian này! Em có đồng ý lấy anh không?”…
Toke cô ta có một luật cấm.Đó là cấm bất kì ai làm níu loạn khi cô ta đang trong trạng thái yêu đời.---Hằng ngày yêu thương em trai là chính, làm bất luong là phụ.Bất lương thương em trai, bảo vệ nâng niu, chăm sóc, quả là một bất lương có tâm.Ngày ngày khuôn mặt bất cần không cảm xúc, có em trai lại diệu dàng muôn ngàn."Toke Tam Trưởng nghe đâu thương em trai cực""Đúng vậy, ngày nào cùng lạnh nhạt nhưng khi có em trai lại bật mo tê diệu dàng""Diệu dàng lây luôn cơ! ai xung quanh cũng hưởng ké""wao"--Giới bất lương được nghe tin Sói hoang có em trai thì lạ, biết Sói thương yêu em trai thì chấm hỏi, biết nốt Con Sói Hoang đó cưng em trai như trứng mà hứng như hoa thì loạn!.-------Thể loại: Np, xuyên, đn, ngôn lù, tỷ tỷ khống.Tác giả: Sanzu;-;Lưu ý: Hay sai lỗi chính tả, lâu lâu lặp từ và cực không thích ai bê truyện không xin.…
Đoạn trích 1Nghi An dụi dụi đầu vào ngực của Hạc Hiên khiến anh không khỏi thở dài. Một tay anh vỗ lưng cô, tay còn lại xoa xoa đầu:"Sao em khóc dữ vậy, hửm?"Bởi vì quá chén nên cô nghĩ mình đang mơ. Mà trong giấc mơ của cô, lâu lắm rồi không được nghe giọng nói ấm áp của anh, thế nên cảm nhận được giọng nói của anh bên tai mình, bất giác Nghi An lại khóc lớn hơn.Cô nức nở: "Rõ ràng em không thích anh nữa mà, em không muốn thích anh nữa đâu". Vì đang khóc, giọng lại như nũng nịu cào vào tim anh. Giọng điệu giấu đầu lòi đuôi đó khiến lòng anh như bị nhéo mạnh." Được, em không cần thích anh, anh yêu em là đủ rồi".Đoạn trích 2"Sao em lại tới?". Hạc Hiên đẩy mắt kính ngẩng đầu nhìn cô rồi vội tiến lên ôm cô." Bắt gian đấy". Phụt... anh cười rộ." Em nghe ai nói đó?"" Mọi người trong công ty nói đấy".Anh thầm thở dài trong lòng đúng là mang thai vào liền ngốc nghếch. Hạc Hiên gõ nhẹ lên đầu cô: " Không có ai để em bắt đâu. Vào phòng trong nghỉ đi, anh đi lấy trái cây cho em". Nghi An cũng ngờ ngợ theo lời anh bước vào.Vì có cuộc họp đột xuất nên hơn 40 phút sau, Hạc Hiên cầm theo đĩa trái cay bước vào. Không ngoài dự đoán của anh, cô đã ngủ . Cũng 8 tháng nên bụng của cô to hơn nhiều, đôi khi lại bị chuột rút nên hay tỉnh giấc giữa chừng. Hạc Hiên đặt đĩa lên bàn, bước đến giường. Cánh tay anh sờ đến bàn chân lạnh ngắt của cô liền nhíu mày. Anh đến tủ lấy ra đôi tất mang cho cô rồi lại xoa bóp cho cô một hồi. Nhìn cô say giấc, anh bất giác mỉm cười in nhẹ một nụ hôn lên trán cô: "Ngủ ngon bảo bối".Tác giả: MiA…
Team : @Genius_TeamTác Giả : @Mythaole1Nước mắt em rơi vì anh , anh có hay biết Trái tim em đau vì anh , anh có biết không Vì anh em có thể làm tất cả mọi chuyện . Còn anh , anh có thể làm tất cả vì em được không ?…
Truyện được lấy cảm hứng từ ca khúc "Kim Phút Kim Giờ" Câu chuyện kể về mối tình sâu sắc nhưng đầy tiếc nuối giữa Thành An và Trần Minh Hiếu, hai chàng trai từng gắn bó và yêu nhau bằng tất cả chân thành. Tình yêu của họ bắt đầu từ những khoảnh khắc đẹp đẽ thời học sinh, ngọt ngào và mơ mộng, nhưng rồi dần bị bào mòn bởi áp lực công việc, khoảng cách vô hình, và sự thay đổi trong tình cảm.Hiếu trở nên bận rộn, lạnh nhạt và xa cách, trong khi An vẫn cố gắng níu kéo và giữ lại những gì từng là hạnh phúc. Tuy nhiên, những lần thất hẹn, sự thờ ơ và cuối cùng là dấu hiệu phản bội (vết son trên áo) khiến An nhận ra rằng tình cảm này không thể cứu vãn. Cậu chọn cách rời đi, không để lại dấu vết.Cuộc gặp cuối cùng tại quán cà phê là lúc cả hai đối diện nhau lần cuối, nhưng đã quá muộn để hàn gắn. An dứt khoát kết thúc, và Hiếu - dù hối hận - cũng không thể níu kéo nữa. Câu chuyện khép lại trong nỗi tiếc nuối về một tình yêu từng đẹp, nhưng không thắng nổi thời gian và khoảng cách.…
Đoạn duyên này vốn nghịch thiên trái đạo. Vốn dĩ bị nhân gian tiếu ngạo. Cớ sao còn níu giữ?... Chỉ vì một đoạn nghiệt duyên của hai ngươi khiến cho nhân gian loạn thế, tam giới náo loạn, chúng sinh lầm than...Có đáng hay không?...…
Hi Vũ kiệt sức, lết những bước loạng choạng trên nền đường lạnh buốt.Cậu bé thấm thoát 10 tuổi, chân trần kiếm ăn, bữa đói bữa no níu giữ hi vọng sống nhỏ nhoi trên thế giới này.ánh mắt trống rỗng, đen láy như không còn tia hi vọng.hắn ngã xuống.trước khi mất ý thức, thứ hắn nhìn thấy là một cô gái đứng trong bóng tối, ánh mắt đỏ rực của cô găm vào hắn.…
Thích một người căn bản không dám thổ lộ, đợi đến khi cả hai cảm xúc hỗn loạn nghĩ rằng bản thân người nọ không thích chính mình, đến lúc tuyệt vọng sợ người đó vuột mất khỏi tầm mắt rồi mới chầm chậm không rõ ràng mà níu giữ lại. Yêu, một chữ dễ đọc nhưng không dễ làm.…
"đến đây làm gì ?""bỏ tao ra""không có em làm sao anh sống được ?"mình viết mình cũng hỏng hiểu mình viết gì đâu nên keme nó đi há.Chuyện mình viết trong những ngày bị rảnh nhìu chút nên hỏng ra đều đâu. (viết gì đam mê hỏng qutam thành tích lắm đâu)…
nói về một chàng trai trẻ tên Joen Jung Kookanh ta đến từ sao hỏa và đang cố gắng nâng níu một công ty anh ta khá đẹp trai và chiều cao một mét bảy tám rất hay nghịch ngợm và bám theo sáu anh trai làm cái j cũng để cho các anh cười và có một siêu năng lực đó là Làm các anh U Mê ko lối thoát…
Một viên đá nhỏ xô bồ giữa vòng đại dương ,năm dài tháng rộng cô đơn rồi một ngày có một con rồng nhỏ tìm thấy viên đá nhỏ trong đống bùng binh,con rồng ấy lại nâng niu viên đá như bảo bối xoa dịu đi trái tim đã sớm tổn thương của viên đá ấy.…
Những gì cô yêu thương đều lần lượt ra đi. Cuộc đời đầy rẫy những thứ khốn nạn, chúng quấn lấy cô. Tình thương chợt đến rồi ra đi mãi mãi, cô luôn mong chờ 1 sự yêu thương đến với cô và đừng bao giờ bỏ cô lại. Tương lai cô sẽ ra sao nếu cái thứ gọi đà " cuộc đời khốn nạn" cứ níu cô lại và mọi thứ cứ lần lượt ra đi.…
Giữa những lần gặp gỡ và chia ly, giữa những lời chưa nói và những ánh mắt lặng thầm-liệu có ai thực sự quên được ai?Jihoon nhìn theo anh, cậu không chạy theo cũng chả níu giữ. Cậu lựa chọn chờ.Chờ đến khi ngọn gió cuối đông của cậu trở về.-------[Choru]…
Tác giả: Vũ VươngTình trạng: Đang tiến hành ~'^'~Nội dung: Sau khi vượt qua được bài kiểm tra trên mạng của một người bí ẩn tên là Vilder G.12 học sinh thiên tài với chỉ số IQ trên 160 đã được mời nhập học Học Viện Thiên Tài. Học viện nằm trên 1 ngọn đồi hoang. Ngôi trường rộng lớn và tiện nghi dành cho những những thế hệ trẻ tài năng nhưng lại vắng tanh. Sau khi tìm hiểu, cả 12 học sinh đã nhận ra ngôi trường này đã bị ngưng hoạt động. Chúng đã bị nhốt lại, ngôi trường đã bị cách ly với thế giới bên ngoài. Ngôi trường bị điều cai quản bởi con gấu nhồi bông Monokuma do kẻ bí ẩn Vilder G điều khiển. Cách duy nhất để thoát khỏi ngôi trường này là phải âm thầm giết tất cả những học sinh khác. Khi chỉ còn 1 hoặc 2 học sinh, cánh cổng ngôi trường sẽ tự động mở cửa, những người còn sống sót sẽ được giải thoát. Đây là tác phẩm đầu tay mình :)) Trong khi viết sẽ mắc phải nhiều lỗi :)) Mong mọi người thông cảm và ủng hộ mình :33…
Bốn người chúng tôi đã ở đó, mà thực ra thiếu một chỉ còn ba, mở vài lon bia, Vĩnh viễn chẳng thể có một trận say mèm bằng thứ chất lỏng chứa cồn đem theo mùi hăng hắc ấy.Năm hai mươi ba tuổi, tỉnh cũng như say. Tôi dừng lại khi cảm thấy hai má dần nóng lên, tưởng chừng sắp trào ra khỏi khóe mắt, khóe miệng, đôi bàn tay, mái tóc... những cảm xúc không thể nói thành lời, dù của họ hay chỉ mỗi tôi mà thôi. Dù tiếc nuối, điên cuồng hay đẹp đẽ, thì rất nhiều năm sau, mớ kí ức cũn cỡn cũng chẳng đủ để níu giữ một điều gì cả. Hồi ấy tôi cũng loay hoay chật vật với cuộc đời hỗn độn của mình lắm. Nhưng tôi khóc nhè không dấu diếm và thậm chí còn chẳng đánh son khi chụp hình. Đến mãi mãi mai sau mong tôi vẫn sẽ giữ nguyên sự thiếu trưởng thành lúc đó :"mình chẳng biết hạnh phúc là gì, mình thấy vui là được.". Dù có yêu nhau hay không, vẫn được coi như một văn bản đẹp đẽ trong cuộc đời này mà nhỉ,thật tử tế lẫn chân thành.…
Các vụ án giúp các bn tư duy và tập lm thám tử nhá!hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiihAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaddddddddddddddddddddddddddddddddfgthyjutj7ugbkinlolniu0iuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu Cố lên!Quên chưa nói!Mik cũng là fan của Conan đấy!…
Tuyển tập những tản văn nhẹ nhàng, sâu lắng, mang tâm trạng.Thể loại: Tản văn, truyện ngắn, tuyển tậpĐã bao giờ những cái bóng đen xuất hiện quanh bạn?Không biết từ bao giờ, có lẽ rất lâu về trước, từ cái lần đầu tiên tâm hồn bị dao cứaChúng tóm lấy ta, khiến ta dần dần bị gặm nuốt, cắn xé. Chúng thì thầm, khắc sâu trong ta sự yêu thương mà chúng cho là đúng... Theo thời gian, sự kiên cường tự tin cũng chẳng còn bao nữa, nhưng đâu đó vẫn ánh lên tia sáng le lói nhỏ nhoi. Đôi bàn tay cố gắng níu giữ, những cảm xúc ào ạt như vũ bão, dần dần ôm lấy trái tim... Hãy để những cảm xúc đan thành sự liên kết, giữa người với người cũng hãy để những chiếc băng gạc ôm lấy những vết sẹo vô hình, bạn nhỏ dễ thương.…
Truyện au viết hoàn toàn là vì tình yêu với couple JunSeob thần thánh, không tránh khỏi sai lầm, thiếu sót. Mong mọi người bỏ qua cho. Vẫn là vấn đề tình yêu muôn thưở, vẫn là sự hờn ghen, oán hận , thù ghét ... Nhưng vượt lên trên hết là tình yêu chân thành, sâu sắc của hai bạn trẻ. ------------... Hạnh phúc .. Có đôi khi thật gần mà cũng thật xaNếu em đã buông tayVì sao anh còn níu giữ.....Như vậy chỉ làm cho cả anh và emHai chúng ta đều đau khổ Em yêu anh Đó là điều không ai có thể phủ nhận Nhưng liệu có thể được sao?Tình yêu của em làm sao có thể được chấp nhậnKhoảng cách nào cho em và anh đây???-----------------------…