503 Truyện
Gã sở khanh và cô gái trẻ

Gã sở khanh và cô gái trẻ

6 0 1

.Ngẫm mà cười, đời này cũng lắm thằng khốn nạn, dụ dỗ con gái nhà người ta, ăn cho no xôi chén chè, rồi lại đi khoe khoang chiến tích. Mà cũng trách cho những cô gái trẻ, bởi không biết nói như thế nào cho phải nhỉ!. Xin mượn câu nói của một gã sở khanh, nói về các cô gái mà gã đã chiếm đoạt là: (Nói một cách ngọt ngào: "Bạn thật là một người trong sáng, thánh thiện, ngây thơ". Nói một cách thô hơn: "Bạn là người ngu đần". Nói một cách nhẹ nhàng: "Bạn là người sống thiên về tình cảm, không có lý trí và không có bản lĩnh trước cám dỗ". Nói theo kiểu chuyên môn: "Bạn bị yêu mù quáng").Mà rút gọn cuối cùng thì chính bạn là người con gái quá dễ dãi, chứ nếu là gái chính chuyên thì mấy thằng sở khanh chẳng bao giờ có đất dụng võ cả. Xin nói rõ: Dễ dãi ở đây không chỉ có nghĩa là dễ dãi với đàn ông con trai, nhiều khi là dễ dãi với chính bản thân mình, dễ dãi với đạo đức lối sống truyền thống và dễ dãi trước mọi cám dỗ...; thực tế là nhiều cô dễ dãi đến mức, chỉ đơn giản vứt cho một cái hoa hồng héo + một đồng hồ tàu 100k là mấy gã họ sở dễ dàng đưa em vào hạ rồi.Ngẫm, buồn cười hơn nữa là nhiều khi con gái biết đàn ông nói dối đấy những vẫn cứ thích nghe. Cho nên, dù biết đích thị chàng là gã sở khanh chính hiệu, nhưng trăm cô vẫn cứ tranh nhau, xô đẩy nhảy vào, còn đối với những chàng vừa hiền lành, lại vừa không khéo miệng như tôi đây thì các cô tránh xa cả ngàn cây số.Và tôi, xin gửi đến mấy gã họ sở rằng: không biết mấy gã có tin hay không, chứ riêng tôi, tôi vẫn tin vào luật nhân quả. Chún…

Có bình yên nào mà không xóa xa

Có bình yên nào mà không xóa xa

0 0 1

Cứ ngỡ như chưa bao giờ từng ngón tay đan vào nhau, cứ ngỡ lời yêu thương lúc đó chỉ là một giấc mơ ngắn ngủi. Khi ánh nắng chiếu rọi như xóa tan đi tất cả niềm hạnh phúc mơ hồ, để rồi lòng chợt lạnh lại vì sợ cái cảm giác vụt mất yêu thương. Nó không muốn màn đêm kia được kéo lên, chỉ cần mãi thả mình đi theo cơn gió se se lạnh cũng khiến nó muốn một mình thật lâu, trạng thái êm đềm này xin đừng qua đi. Nhưng chẳng có đêm dài nào không kết thúc, nó sẽ lại mệt mỏi bước những bước thật dài nhưng vô định, không thể dừng lại mà cứ phải dẫm đạp lên sự yếu đuối của bản thân mà chạy nhanh để trốn tránh những giấc mơ không có thực.Có ai biết cuộc sống mệt mỏi này sẽ đến đâu mới dừng lại, chỉ là sự luôn cố gắng tỏ ra bình thường vẫn tốt để làm yên lòng người thân, để hoàn thành trọn ven vai diễn quen thuộc của nó. Khi chẳng còn hy vọng nhỏ nhoi là có một cuộc sống bình dị nhất, nó cảm thấy sao không thể mở cành cửa đó thêm một lần nào nữa. Bởi vì niềm vui mà nó khó khăn lắm mới đón nhân được sao ngắn ngủi đến thế, dù nhượng bộ bao lần cũng không phải dành cho nó, chỉ là sự vay mượn có thời hạn mà nó đã phải đánh đổi biết bao nhiêu sự dũng cảm của tuổi thanh xuân.Rồi đây khi trở lại, có bao nhiêu vết sẹo đã liền da nhưng vẫn xấu xí nằm tại đó, những bước chân càng gấp gáp khẩn trương càng dễ dàng gục ngã. Có đôi lúc nó chẳng còn muốn đứng lên, càng run rẩy trốn tránh không muốn bước thêm một bước nào nữa vì nỗi sợ đau đớn kéo dài dai dẳng kia chẳng hề phai nhòa cứ mãi đeo bám. Nó đứng lặng rất lâu, để chờ thế giới của nó kéo đến, sẽ chẳng nhìn thấy gì ngoài tấm màn đen tĩnh lặng kia, Nhưng...nó cũng không thấy sợ hãi bởi vì chỉ cần giữ sự yên bình này cho riêng nó, thế thôi cũng là đủ.…

Mộng cũ 1913 - Đợi anh năm 1913

Mộng cũ 1913 - Đợi anh năm 1913

20 1 2

Dân quốc ba năm không đợi được một trận mưa.Cả đời này của ta chẳng đợi được một tiếng yêu của người.------Công nguyên năm 1904 - 1905, lần đầu gặp mặt ở Jaipur, cầu mong cô dâu không phải ta.Công nguyên năm 1906 - 1907, đầu giường nghe mưa rơi gió thổi, uyên ương đạp nước làn sóng xanh.Công nguyên năm 1908 - 1909, chúc cho người từ nay về sau hoạn đồ thông thiên, cô độc khôn cùng.Công nguyên năm 1910 - 1911, khi xưa tình chàng ý thiếp, giờ đây ta sống ngươi chết.Công nguyên năm 1912 - 1913, chữ "yêu" lại hóa thành tổn thương, hãy buông tay để ta đi thôi.Sau năm 1913, phiêu bạt khắp muôn sông nghìn núi, ta vì người mà tới.Năm 1914, sau khi nếm trải vị đắng của tình yêu, tiểu thư quý tộc Phó Lan Quân bất đắc dĩ phải gả cho tân sĩ quan quân đội Cố Linh Dục. Khoảng thời gian bên nhau cuối cùng cũng xóa mờ khoảng cách giữa cả hai, vợ chồng khăng khít gắn bó. Thế nhưng, cùng với sự suy tàn của triều nhà Thanh cũng như cách mạng Tân Hợi đang đến rất gần, tình cảm của hai người bị mài mòn bởi chính trị và biến cố trong nhà. Vào cái đêm trước khi cách mạng lần thứ hai nổ ra, cả hai ôm lấy những hiểu lầm không đáng có, mỗi người đi một ngả. Khi Phó Lan Quân bay sang nước Anh mà nỗi hận với Cố Linh Dục chẳng thể nguôi ngoai, sự thật năm ấy mới dần dần hé lộ...Tác giả tự giới thiệu vắn tắt:Thẩm Ngư Tảo - con mọt trong đống giấy lộn, nương theo tiếng ca cổ đi tìm người trong mộng, có rất nhiều rất nhiều chuyện xưa muốn kể cho các bạn nghe.Chêm:"Nếu em thật sự muốn về quê thì hay là cho anh theo về cùng đi.""An…