Giống như truyện #những mẩu truyện về butt x muradTruyện xảy ra vào thời học sinh (hiện đại)Mình cũng chỉ làm 20 chap thôi rồi sẽ đến cặp khác (nếu mình rảnh)Cốt truyện giống truyện kia nhưng thay nam9 sẽ là nakroth27-11-2018…
Tên truyện: Tập YêuCouple: Nakroth x Tel'AnnasMô tả:Cô gái chấp nhận kết hôn với người mình không yêu để theo đuổi đam mê. Chàng trai hóa ngốc sau vụ tai nạn không mong muốn."Vợ ơi, đừng bỏ anh."___________Một shortfic nhỏ dành tặng cho shipdom…
Truyện kể về các tướng liên quân khi học chung 1 lớp. Đây là tác phẩm đầu tay nên đề nghị quý khán giả để dép và gạch ở ngoài và ko la hét chửi bới khi đọc,cảm ơn.Khuyến cáo: Fan nak x kri tốt nhất ko nên đọc tránh tổn thương cho bản thân và tránh gây lũ lụt cho hàng xóm láng giềng, sách vở, giấy viết truyện và đặc biệt là đồng bào miền trung. Chấm hết!…
Tên truyện: Không phụ Như Lai không phụ nàng ( Đức Phật và nàng )Tác giả: Chương Xuân Di ( Tiểu Xuân )Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, xuyên không, ngược, cảm hứng lịch sử, cảm động, yếu tố Phật giáo, lịch sử , HE.Số chương: 99 + 1 ngoại truyện Văn án: 1." Nơi ấy , trên lưng lạc đà , những dòng kinh văn bồng bềnh trôi; Nơi ấy , sau bao bão giông , sau những chông gai , một bậc danh sư đã đến với cõi người; Nơi ấy , tình yêu vượt qua thời gian , vượt trên thế tục để trở thành huyền thoại; Nơi ấy , họ đã gặp gỡ , đã tin yêu , đã trao gửi và sánh bước bên nhau..." 2." Lần đầu gặp nàng , nàng hơn ta 10 tuổi. Lần thứ hai gặp nàng , nàng bằng tuổi ta. Bây giờ , ta đã hơn nàng mười tuổi ..." " 33 Rajiva , em quen chàng 10năm rồi..."" Ta 53 tuổi , đã quen nàng 40 năm rồi..."" Nàng có muốn ta hoàn tục không."" Tự thẹn đa tình đoạn kiếp tu nhập thiền không xóa bóng hình xưa...Thế gian ai vẹn đôi đường cảKhông phụ Như Lai không phụ nàng..."…
Hê lô mấy chế thích đọc truyện của ad. Mình là GTV@NAKROTH đây. Mất nick cũ rồi nên tui sẽ đăng truyện trên nick này nha. Truyện sẽ được u như kĩ mỗi tội nó sẽ thành phần 2 của truyện cũ. Mời các bạn đón đọc nha ❤…
- Những cặp trong truyện không liên quan đến cốt truyện của các vị tướng ạ.-Vs lại ra chap sớm hay muộn phụ thuộc và độ lười và ý tưởng , thời gian.mong mọi người ủng hộ.- lần đầu viết chuyện mọi người đừng ném gạch đá…
"Tên khốn khiếp, ngươi đã trải qua bao nhiêu vòng lặp rồi?""Hai trăm sáu mươi chín...""Ngươi điên rồi...""Điên hay dại đều không quan trọng. Sống hay chết cũng chẳng còn ý nghĩa. Chỉ cần nàng ấy vẫn còn sống, ta tồn tại hay diệt vong cũng chẳng còn đáng bận tâm..."Từ thuở hồng hoang, người đời đã hỏi: Tình là gì? Tại sao lại khiến con người rơi vào điên cuồng, lạc vào chốn mê cung tăm tối của nhân thế?"Vì nữ nhân ấy, ngươi dốc cạn tất cả có đáng không?"Hắn gật đầu, bóng đêm ngập trời phủ lên tấm hắc giáp, ánh nguyệt quang lấp loáng trên từng mảnh kim loại. Đôi mắt xích đồng thắp lên ngọn lửa câm lặng trong đêm trường vô tận, chỉ thốt ra duy nhất một chữ:"Đáng!"...Tiếng đàn văng vẳng nơi xa, hòa quyện cùng giai điệu u sầu của gã du hiệp tinh linh. Cả hai như kết thành bài ca oan nghiệt của tình yêu và số mệnh. Một khúc nhạc vừa ngọt ngào, vừa đắng cay như nước mắt của kẻ bị đày đọa giữa trời đêm.Đâu là thực? Đâu là mộng? Hắn cũng chẳng rõ nữa.Cạnh nàng là giấc mộng, ta nguyện nằm đây, chìm vào cơn mộng vĩnh hằng, sống trọn cả đời vì nàng.Bài tình ca ấy lưu luyến trái tim lữ khách.Bài hùng ca ấy vang vọng những kẻ đã ngã xuống, những anh hùng chỉ còn trong ký ức.Bài ca buồn, đẫm lệ, kể về một số phận vô danh bị lãng quên......"Nhớ lấy, chừng nào ta còn một hơi thở, khi tim ta còn đập, khi xương cốt ta chưa tan rã, xác thịt ta chưa mục nát, và linh hồn ta chưa tán biến... Các ngươi, tất cả các ngươi, đừng mơ tưởng có thể chạm vào nàng!"Tiếng gầm của hắn xé tan trời đô…
Tuy không phải là người mạnh nhất trong hội thứ nguyên vệ thần nhưng cô có trách nhiệm chỉ huy,làm đầu não và dẫn dắt cả hội trong những cuộc chiến chống lại những quái vật thứ nguyên.Khát vọng của cô chỉ là gỡ bỏ gánh nặng,được sống,được yêu như một người con gái bình thường chứ không phải là vất vả làm những công việc lặp đi lặp lại nhàm chán này.Trong khi cô cứ sống một cách nhàm chán cho qua ngày thì một chàng trai đã bước đến cuộc đời cô,anh cũng phải gánh trên vai trách nhiệm rất lớn mặc dù không muốn.Anh cũng có khát khao trút hết đi gánh nặng,được sống,được yêu như bao người con trai khác.Trong toán học có nói,âm với âm thì thành dương,hai nỗi buồn gộp lại thành một niềm vui,anh và cô gặp nhau như hai nỗi buồn tìm đến với nhau vậy.Hai con người xa lạ nhờ duyên mà mới gặp được nhau,nhưng phận thì sao?Liệu họ có thể ở bên nhau?…