[DomicMasterD] Your's
✿ "Tại sao lại yêu em ?" " Vì yêu em là điều anh cảm thấy hạnh phúc và chữa lành nhất trần đời !"___✿ Author : Yoshiii✿ Dưới mọi hình thức, xin đừng reup 🐧 Thân ái 💗💗…
✿ "Tại sao lại yêu em ?" " Vì yêu em là điều anh cảm thấy hạnh phúc và chữa lành nhất trần đời !"___✿ Author : Yoshiii✿ Dưới mọi hình thức, xin đừng reup 🐧 Thân ái 💗💗…
Truyện được chuyển ver khi chưa có sự cho phép của tác giả.Truyện sẽ được xoá nếu tác giả yêu cầu, yêu cầu không mang truyện ra ngoài. Xin cám ơn!…
Mỗi người chúng ta gặp mặt trong đời, đôi khi chỉ là thoáng qua những cũng có thể là một đời!!Các mốc thời gian sẽ có chút khác, không bám sát thực tế!!!!Không áp câu chuyện vào người thật, tất cả đều là tưởng tượng của tác giả!!…
Chào mừng tất cả các học viên đã đến với The School!…
Cô bật khóc nức nở, tiếng khóc nghẹn ngào nhai cơm trắng trong miệng. Cô cảm nhận được nỗi đau ngụ trị trong tim, nhói lên từng đợt cô nấc lên.-" Vương Sở Khâm."Anh nghe cô nói, nhưng chẳng dám nhìn cô chỉ biết gục đầu xuống.-" Ưm.."-" Anh có thể có một chút cảm thông được không?"-" Nếu anh rời đi thật sự em rất cô đơn."Tiếng thở gấp gáp hòa lẫn với tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ. Cô ngước lên, đôi mắt đong đầy khát khao nhưng cũng chất chứa giằng xé.Anh vẫn im lặng, chẳng ngước lên nhìn cô. Sự im lặng đến chết chóc của anh khiến cô hoảng loạn bất an, cô yêu anh, yêu đến phát điên. Nỗi đau như dai dẳng, vô hồi vô hạn, có thể xé nát tâm can cô bất cứ lúc nào.Có những cuộc tình không chỉ chết đi vì phản bội, mà cũng chết đi vì sự phai nhạt của năm tháng. Anh yêu cô thật lòng. Cô tin như vậy. Đã từng yêu đến mức chỉ cần nhìn cô thôi cũng cười, chỉ cần nghe giọng cô cũng thấy vui. Đã từng nắm tay cô thật chặt trong đêm mưa, từng chạy xe hàng chục cây số chỉ để đưa cho cô một ly trà sữa còn nóng. Đã từng nói rằng, cả đời này anh sẽ không yêu ai khác ngoài cô.Nhưng một ngày nào đó, tình yêu không còn đủ mạnh để giữ chân một người. Tình yêu của anh đầy nồng nàn và mâu thuẫn.Cô chỉ nghe tiếng thở nhịp nhàng của anh. -" Đừng rời xa em có được không?"…
em sai..…
oneshot…
1000 ánh mắt trông đợi…
oneshot…
ghét của nào trời trao của đó…
Thích OTP nên viết truyện…
chỉ là một ngày bình thường, trong vô số ngày bình thường.…
bờ vai của anh là nơimà em thấy yên bình nhất.…
cái kết này sẽ không thể nào mà đắng hơn...…
thái tử gia có một hũ mật tuyệt hảo" chú ơi, họ nói chú không thương con "" tôi không thương, cổng Trần gia sẽ không bao giờ chào đón em "......" chú Trần, có người bắt nạt em bơ "" bơ thương, nhỏ yêu, em có bị thương chỗ nào không ? "bọn ngu chọc ai không chọc lại đi chọc tiểu tâm can của thái tử gia họ Trần…
đưa em về thanh xuânvề những dấu yêu ban đầu.…
for fcking 8 hours…