Thời Niên Thiếu Và Anh
Văn án:Giờ tan học, ánh nắng cuối ngày len qua cửa sổ, nhuộm vàng cả góc bàn hai người.An Nhiễm chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, vô thức xoay xoay cây bút trong tay. Bên cạnh, Lăng Tư chống một tay lên bàn, hơi nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm như muốn khắc ghi từng đường nét trên gương mặt ấy."Có hối hận khi làm bạn cùng bàn với mình không?" Giọng cậu trầm thấp nhưng mang theo một tia mong đợi.An Nhiễm khựng lại một chút, quay sang nhìn cậu. Đôi mắt trong veo như chứa cả bầu trời mùa thu, không chút do dự mà trả lời: "Không hối hận."Lăng Tư khẽ cong môi, khóe mắt cũng ánh lên một chút dịu dàng hiếm có. Trong lòng cậu, có một suy nghĩ đang dần trở nên rõ ràng-Nhất định phải khiến cô gái này hạnh phúc.…