264 Truyện
TOG - PhantEnryu| Fanta Dâu

TOG - PhantEnryu| Fanta Dâu

45 5 1

ok, shipdom này không tồn tại nhưng vì tôi vã nên tôi sẽ khiến nó tồn tại- real shipname là fanta dâu vì không ai đặt tên ship cho họ cả, nên họ sẽ là fanta dâu- fic là Phantaminum x Enryu . dị ứng thì nút quay lại ở góc trên bên trái-OOC OOC , OOC 100% vì ông thần này bí ẩn đến nổi mình chả biết mống gì về hai chả hết. đến mặt mũi của hai người còn không rõ nữa kia mà😭 enryu là từ des của game còn phantaminum là tưởng tượng. và mình thì khg biết vì sao mình lọt hố được couple này help.…

Thập Nhị Song Kiêu (Thất Anh Hùng)

Thập Nhị Song Kiêu (Thất Anh Hùng)

215 33 5

Nhiều năm trước có 1 ma thần đã gần như hủy diệt azroth đại lục dc 1 vị thần phong ấn lại và không ai biết truyên đó cả. 12 đứa trẻ mạnh nhất được triệu hồi 10000 năm về trước đã đánh bại ma vương giờ đây ma vương và ma thần atula sắp hồi sinh nên đất nước flyofti quyết định sẽ triệu hồi 12 anh hùng 1 lần nữa. main nha ta được 1 vị thần gáo đá "rủ" lên thần giơi chơi và mội truyên bắt đầu từ đây""" để chơi chưa viết kịch bản""""""kiếm dép kinh doan"""…

𝗟𝗖𝗞 𝘅 𝗣𝗵𝗼̂́ 𝗻𝗵𝗼̉ 𝗺𝘂̀𝗮 𝗵𝗼𝗮 𝗿𝗼̛𝗶

𝗟𝗖𝗞 𝘅 𝗣𝗵𝗼̂́ 𝗻𝗵𝗼̉ 𝗺𝘂̀𝗮 𝗵𝗼𝗮 𝗿𝗼̛𝗶

573 73 3

Có một con phố chẳng tên, nằm khuất sau những mùa hoa lặng lẽ.Ở đó, chẳng có gì lớn lao - chỉ là những khung cửa nhỏ, những giọng cười xen lẫn tiếng thở dài, vài câu cãi vã rồi im bặt, vài lần giận dỗi rồi lại quay về.Mỗi ngôi nhà nơi đây là một câu chuyện không kể trọn.Có người ồn ào, có người trầm lặng.Có kẻ tưởng mình cứng cỏi, lại rơi nước mắt vì một ánh nhìn.Có người ngỡ mình là người lớn, nhưng hóa ra vẫn sống như đứa trẻ chưa chịu lớn."Phố nhỏ mùa hoa rơi" không vội vàng dẫn bạn đi.Nó để bạn tự bước vào từng góc, từng căn phòng, nghe từng tiếng gọi gia đình vang lên trong lúc hoàng hôn nghiêng nhẹ qua khung cửa.…

Tiếng đàn lặng câm thay cho lời tiễn biệt.

Tiếng đàn lặng câm thay cho lời tiễn biệt.

9 0 3

"Là Carol of the bells sao? Cậu chơi tốt lắm! Cơ mà vẫn còn lâu mới tới giáng sinh mà nhỉ?"Tôi đã có cuộc gặp gỡ định mệnh với cô gái chơi đàn piano dưới ánh chiều tà, một khung cảnh mà tôi sẽ không bao giờ quên, bởi vì tôi đã trót phải lòng cô ấy từ giây phút đó mất rồi. Nhưng cho đến khi tôi đã thành công chiếm được trái tim của cô ấy thì mọi việc lại bất ngờ kết thúc một cách chóng vánh...Chuyện sẽ chẳng có gì và tôi sẽ cứ mãi ôm trong mình nỗi buồn dai dẳng nếu tôi không nhận được cuộc gọi định mệnh vào ngày hôm ấy.Khi đứng ở ranh giới giữa quá khứ và hiện tại, bằng mọi giá tôi chấp nhận đánh đổi tất cả để có thể được gặp lại cô ấy thêm một lần nữa hòng thực hiện lời hẹn ước còn dang dở của cả hai.Liệu khi mọi sự thật đã được sáng tỏ, khi âm thanh của tiếng đàn không thể vang lên được nữa, thì kết cục nào sẽ chờ đợi chúng tôi ở phía trước?…