⌗ ꒰ 𝐝𝐞𝐟𝐢𝐤𝐨 ꒱⊹ mơ 𝜗𝜚
kết cục của 《antenna xanh trắng》…
kết cục của 《antenna xanh trắng》…
for the anniversary 1600 days keria debuts.…
em dám đăng, anh dám giết.…
no description needed.…
cún con bị ốm thì phải làm sao?…
chúng tôi là những kẻ đối lập, nhưng cũng đồng thời là những kẻ mạnh thu hút lẫn nhau.…
rõ ràng chỉ cần một câu nói là có thể giữ lại mối quan hệ này, nhưng vì sự bướng bỉnh trẻ con mà dần dần đánh mất nhau.…
"you had a bottle of pills but i wouldn't let you swallow them.you said will you love me even more when i'm dead?and i said no, and i threw the pills on the sand.look at them, you said. they look like emeralds."-richard siken, "i had a dream about you"…
𓏲 ๋࣭ ࣪ ˖🎐i was lost within the darkness, but then i found himi found you.…
jeong jihoon kéo tay ryu minseok hỏi, nếu bây giờ chúng ta đều độc thân, vậy có muốn thử ở bên nhau không?…
không có những thăng trầm mãnh liệt đầy đam mê, chỉ có dòng chảy êm đềm và bình lặng.…
là ai đã cướp đi ánh nhìn của ai. for ryu "keria" minseok's birthday.…
Nguyễn Trần Khánh Vân là người thừa kế duy nhất của V&D Group. Cô vừa đỗ vào một trong những trường đại học thuộc top 10 ở Mỹ. Lần đầu tiên trong cuộc đời rời xa gia đình, ngày đầu tiên đến trường nhập học cô vướng phải rắc rối với đàn chị bị ghét nhất trường. Từ đây hàng loạt rắc rối xảy đến với Khánh Vân, bao gồm cả mối tình đầu mà có chết Khánh Vân cũng không thể nào quên.…
cùng là tôi và cậu, nhưng lại chẳng giống nhau.for ryu "keria" minseok's birthday.…
anh hỏi em có nhìn thấy cực quang không, và em nói em đã nhìn thấy anh.…
far away, long ago, glowing dims as an ember.…
vạn lý tương tư, vũ trụ tình.belong to 𝑻𝒊𝒎𝒆 𝒇𝒍𝒊𝒆𝒔 𝒍𝒊𝒌𝒆 𝒂𝒏 𝒂𝒓𝒓𝒐𝒘.…
jeong jihoon nhìn vào gương mặt nghiêng yên tĩnh của ryu minseok, thỉnh thoảng lại nhớ về cậu thiếu niên mà mình gặp lần đầu tại quán net năm đó.…
chúng ta yêu nhau trong những ngày tháng thanh xuân ngây ngô, lạc mất nhau trên con đường trưởng thành, cuối cùng lại gặp lại ở cuối con đường.…
link tác phẩm gốc: https://archiveofourown.org/works/59037568#work_endnotesbelong to 𝑻𝒊𝒎𝒆 𝒇𝒍𝒊𝒆𝒔 𝒍𝒊𝒌𝒆 𝒂𝒏 𝒂𝒓𝒓𝒐𝒘.…