Một câu chuyện về LOEY của chúng ta thoả mơ ước Fangirl nha...Một cô bác sĩ xinh đẹp, tài giỏi JI EUN bất ngờ lọt vào mắt của anh chàng idol CHANYEOL, nhưng đến vs nhau quả là chẳng dễ dàng gì, vậy rốt cuộc 2 người có thể đến vs nhau ko, cùng đón xem và ủng hộ cho mk nhé!!!…
"Này, đố cậu biết, khoảng cách xa nhất là từ đâu đến đâu?" Trần Hiểu Tinh cất tiếng hỏi, mắt vẫn không rời con đường trước mặt, đôi môi khẽ hé nụ cười."...Cậu nói xem." Thần Phi quay qua nhìn Hiểu Tinh, bối rối."Khoảng cách xa nhất chính là, từ đôi mắt đến con tim. Nếu cậu yêu một người không yêu cậu, dù cậu có làm cách nào để họ thấy tình cảm của mình, người ta cũng sẽ không mảy may rung động. Cuối cùng chỉ có thể tự mình đa tình." Miệng Hiểu Tinh vẫn là nụ cười đó, nhưng đôi mắt buồn của cô thì chẳng hề biết nói dối."Nói như vậy, chẳng phải đó cũng chính là khoảng cách gần nhất sao? Khi cậu yêu một người và người đó cũng yêu lại cậu. Chỉ cần một ánh mắt đã đủ để rung động rồi." Thần Phi trìu mến cười thật tươi, nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Hiểu Tinh.Hai người vừa chậm rãi bước về phía trước, vừa khẽ run lên vì lạnh, lại tự hỏi vì sao mùa đông năm nay ấm áp đến lạ kì._________________________________________________________Toàn bộ câu chuyện là trí tưởng tượng của tác giả. Truyện chỉ được tác giả update trên tài khoản WordPress (https://dannloey.wordpress.com/) và tài khoản Wattpad (https://www.wattpad.com/user/DannLoey)Vui lòng không re-up dưới mọi hình thức nếu không có sự đồng ý của tác giả!…
Tôi không biết liệu sau này tôi có thể quên đi tháng ngày ấy,con đường ấy và cả cái tên ấy hay không.Tuổi trẻ của tôi gắn liền với một cái tên,cái tên mà tôi cảm thấy mẫn cảm,gần gũi hơn cả tên của chính mình.…
" Hạnh phúc" đó là thứ mà trên đời này ai cũng muốn nhận được. Nhưng để có được nó chúng ta lại phải trải qua biết bao sóng gió, anh và em tưởng chừng như thanh mai trúc mã ko bao giờ xa rời. Nhưng lại rất tiếc, hai chữ " Hạnh phúc" đó lại vượt quá tầm tay. Chỉ cần với tình yêu bất diệt, tin tưởng và bên nhau cùng nhau vượt qua thì ko gì là ko thể. Điều quan trọng nhất là hai ta yêu nhau ko bao giờ thay đổi ❤️❤️Ý tưởng viết fic này là do mình nghĩ ra và đây cũng là fic đầu tay của mình, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua cho ak 😀…
''Gì chứ!Anh ấy chẳng thể làm gì khác ngoài quở trách em hay sao?''Em chưa thể cảm nhận được hết tầm quan trọng của những câu nói ấy.Nhưng anh nói đúng,không có gì là quá muộn cả,em sẽ không cô đơn nữa,em còn có anh và thằng em trai ngốc nghếch kia mà.…
Cuộc đời không đẹp như mơ mà đời như mơ thì không là đời. Mỗi con người một tính cách mỗi tính cách tạo nên cuộc sống. Có người tìm được chính mình trong thử thách có người lại gục ngã với thử thách. Có phần đoản nhưng có phần là những gì đã diễn ra trong cuộc sống…
Hai người là anh em cùng mẹ khác cha, là vô tình hay hữu duyên mà gặp nhau, sau đó nảy sinh tình cảm. Khó khăn mà họ phải trải qua, thực sự bắt đầu rồi.- Vì đây là thể loại boy love nên nếu ai không thích có thể click back.- Đây là fic đầu tay của mình, hy vọng mọi người sẽ thích và vote cho em bé nha.…
Khánh Huyền chưa bao giờ tin vào câu nói "ghét của nào trời trao của ấy" cho đến một đêm muộn của tháng mười một. Dưới làn sương mù dày đặc của thành phố, cậu ấy mang theo thứ ánh sáng chói lọi bước vào cuộc đời của cô và hãnh diện nói mình là vì sao cuối cùng của cô.…
Có H nhé, hơi bạo.Trần Thiên Nhi mười tám tuổi chúng kiến cha vì vỡ nợ mà tự tử. Công ti phá sản, cô phải về Vương gia làm người hầu trả nợ cho cha. Cô chưa từng làm việc nhà nên vô tình làm vỡ chiếc bình yêu quý của cậu chủ Vương Diệp Lăng. Cô bị nhốt ba ngày không ăn không uống. Cúng từ đó mà tình cảm hai người nảy sinh....…
Văn Phong Dạ trước sau như một ngọt và ngược đan xen, hiện đại, yêu thầm, HE Sau khi kết hônHàn Kinh Niên hỏi lễ tình nhân: " Hôm nay trôi qua như thế nào?"Hạ Vãn An mơ màng ôm chăn đáp: "Ngủ"Hàn Kinh Niên hỏi lễ gián sinh: " Hôm nay trôi qua như thế nào?"Hạ Vãn An không chút để ý ôm gối: "ngủ"Kỷ niệm ngày cưới Hàn Kinh Niên bưng chén nước: " Hôm nay trôi qua như thế nào?"Hạ Vãn An làm tổ trên giường lười biếng mở mắt, cảnh giác nhìn chằm chằm Hàn Kinh Niên ngay lập tức suy nghĩ ba giây nước đổ xuống giường đáp: " Ngủ.... cùng anh"…
Thanh Xuân lấy tên từ hai bạn trẻ Thanh Tịnh và Xuân Tình. Sở dĩ lấy tên này là vì bản nương chưa nghĩ được một cái tên cho cuốn truyện này. Thanh Xuân ai cũng trải qua một cuộc tình mối tình đầu tiên biết bao kỷ niệm. Thanh Xuân bao gồm tuổi trẻ, ước mơ, khác vọng trong tương lai. Nhưng đối với Xuân Tình thì Thanh Tịnh là tất cả của Xuân Tình. Đơn phương là gì? Đó là giao trái tim của mình cho đối phương nhưng nhận lại là tổn thương. Đơn Phương không phải sai. Cái sai đó là yêu người mình không nên yêu. Lúc đầu bổn cung định lấy tên cho tác phẩm là "Thanh Xuân Có Anh Là Đủ" nhưng lại cảm giác hơi cô tịch, bi thương.…
Những sinh vật bất tử ẩn mình dưới bóng tối của con người, một cuộc chiến âm thầm đang dần hé lộ. Những bí mật từ trăm năm trước, những ân oán khắc sâu và những kẻ nắm giữ sức mạnh siêu nhiên cùng giao thoa trong một vũ trụ nơi mọi thứ đều có thể xảy ra.Trong thế giới nơi cái chết không phải là dấu chấm hết và thời gian chẳng hề buông tha ai, liệu họ có thể phá vỡ những xiềng xích định mệnh và viết nên một chương mới, hay tất cả chỉ là quân cờ trong một ván chơi của kẻ mạnh hơn? "Bóng tối luôn có cách của riêng nó để cuốn lấy trái tim ta. Nhưng đôi khi, ánh sáng cũng cần được thắp lên từ những nơi chẳng ai ngờ tới."…