CoverTác giả: Zhihu----Đại tiểu thư Yoo nửa đêm chạy đến nhà tôi trộm chó, trộm được rồi về còn đăng bài lên , nội dung cụ thể là:"Cuối cùng cũng trộm được con gái về rồi."Ảnh đính kèm là hình chụp cô ta và một chú chó Alaska khổng lồ.Nửa tiếng sau, một nữ diễn viên nổi tiếng đăng ảnh selfie ở nhà kèm caption:"Huhu, chó cưng bị mẹ lớn nó dắt đi mất rồi, ở nhà một mình cô đơn quá."Tin này lập tức leo lên hotsearch, mọi người đều tò mò về "chuyện tình thần tiên" của hai người bọn họ.Cũng là tôi lúc trở về biệt thự sau khi quay xong show, nhìn căn phòng trống trơn trước mắt.Á đù! Chó cưng của tôi đâu mất rồi?…
Thay vì 3 chương cho truyện "Cáo Gian Manh, Cún Ngoan Và Một Câu Hôn", mình quyết định viết luôn cái sự dễ thương này cho mọi người, 1 lần full luôn nhé!Tác phẩm được tác giả viết để healing sau cái gọi là FE-final exam cho kỳ học của tác giả…
Woo Seulgi chưa bao giờ thuộc về ánh sáng. Đồng phục cũ kỹ, đôi giày sờn gót, và ánh mắt luôn né tránh - cô bước vào trường trung học nữ sinh Chaehwa như một cái bóng mờ nhạt giữa những nụ cười rạng rỡ và những lời xì xào. Cô chỉ muốn yên ổn sống qua những ngày tháng học đường, tránh xa mọi ánh hào quang và sự chú ý. Nhưng Yoo Jaeyi - "nữ hoàng" của Chaehwa, người mang vẻ đẹp hoàn hảo và nụ cười làm tan chảy mọi trái tim - lại không để cô trốn mãi trong bóng tối.…
"nói với em không ai bằng em đâu..."warning: textfic, social media, ooc, lowercase, bad words, teencode,...sản phẩm của trí tưởng tượng, cốt truyện không liên quan đến phim…
Lee Hyeri - Lý Huệ LợiChung Subin - Trịnh Thụ Bân(Các nhân vật khác do tác giả tự tạo ra, không dựa trên hình mẫu ai khác)"Lưu Quang Mặc Ảnh" (Xuân Sớm Ở Đoan Châu):Trong thế giới nhuốm màu trầm mặc của mực và giấy, nơi những con chữ không chỉ là dấu ấn của trí tuệ mà còn là tiếng nói của tâm hồn, Trịnh Thụ Bân, con gái của gia đình làm mực lâu đời, tìm thấy mình bị cuốn vào một mối quan hệ lặng lẽ nhưng đầy cuốn hút với Lý Huệ Lợi, một thiếu nữ từ gia đình thương nhân quyền quý. Dù có những khác biệt về gia cảnh, họ lại đồng điệu trong tình yêu với cái đẹp tinh tế, giản dị và yên bình.Thụ Bân lớn lên giữa những mẻ mực đen, những công thức chế tạo mực được truyền lại qua nhiều thế hệ, và những phút giây yên lặng lướt qua từng trang giấy. Nàng là người thấu hiểu giá trị của sự tĩnh lặng, của những thứ giản dị nhưng sâu sắc. Lý Huệ Lợi, tuy sinh ra trong một gia đình giàu có, lại tìm thấy mình ở trong sự tĩnh tại, thích yên lặng và nhìn cuộc đời qua đôi mắt đầy suy tư. Cả hai, với những tổn thương và vết thương riêng trong lòng, dần dần tìm thấy nhau trong những khoảnh khắc im lặng.Câu chuyện của họ bắt đầu từ những buổi gặp gỡ trong xưởng mực, từ sự trầm tĩnh của Thụ Bân và ánh mắt đầy ý nhị của Huệ Lợi. Dần dần, tình yêu giữa họ nở rộ trong những không gian yên bình của những ngày tháng đong đầy cảm xúc. Tuy nhiên, sự hòa hợp ấy không phải là một hành trình dễ dàng, bởi gia đình và xã hội, với những ánh mắt dò xét, luôn tạo ra những rào cản vô hình giữa họ.…
từng cái chạm nhẹ nhàng vào nơi sâu thẳm nhấttrong hình hàilẫn trong tâm hồn thối rữahọ vô tình gặp gỡrồi lặng lẽ yêu và nỗ lực vỗ về đứa trẻ bên trong nhau.Note : Sản phẩm của trí tưởng tượng.…
Những bức thư không có nơi nhận mà Seulgi gửi Jaeyi.(Tập trung chi tiết vào khoảng thời gian sau timeskip 6 tháng ở cuối ep 16. Các chi tiết trong fic đều là giả tưởng, không ảnh hưởng đến nội dung chính của phim.)…
"học thuyết sai lệch cảm xúc (misattribution of arousal) cho rằng con người có thể nhầm lẫn nguyên nhân gây ra cảm xúc của mình, đặc biệt là trong những tình huống kích thích mạnhkhi cơ thể phản ứng với các tác nhân gây hồi hộp như sợ hãi, lo lắng hay hưng phấn hay như tim đập nhanh, thở gấp ta có thể gán cảm xúc đó cho một người đang hiện diện gần mình và tưởng rằng đó là cảm giác yêu đương"về mặt lí thuyết theo lí giải của cô em đồng nghiệp subin là như thế, còn lee hyeri chỉ đơn giản nghĩ nàng và em là định mệnh của nhau…
chỉ biết rằng hôm nay là một ngày đẹp trời.và cảm giác được bọc lấy subin trong vòng tay của mình, thật sự là một điều quá đỗi hạnh phúc.;;dựa trên tương tác đời thực đáng yêu của lee hyeri và chung subin.…
Vào đọc đi, không hối hận đâu!__Act__☆Subin: Hửm, ai lại bỏ rơi mèo con ở đây nhỉ?♡...: Meow meow~__&__☆Subin: Yahh!! Mèo đen đần thối đáng ghét! Mau buông em ra mau!♡Hyeri: Hong đó! Tôi nhịn em lâu lắm rồi!__to be continued__The End: ??[•] Khung giờ đăng truyện: 6 giờ chiều mỗi ngày![+] Thể loại: Bách thuần, huyền huyễn, ngọt sủng, chiếm hữu, ngược "nhẹ nhàng, tình cảm"…
Trích đoạn chương 48.Khi Hyeri nhắc đến nụ hôn đầu, ánh mắt cô vô tình dừng lại trên đôi môi mềm và hồng hào của Chung Subin, cô bỗng nhớ tới cái đêm ngủ ở nhà Subin, khi ngón tay mình chạm khẽ lên môi em ấy, cảm giác đó khiến tim cô lại bất giác đập nhanh.Subin thấy Hyeri bỗng im lặng, nàng liếc sang thì phát hiện Hyeri đang nhìn chằm chằm môi mình. Bản thân nàng cũng nhớ lại đêm đó, Subin căng thẳng liếm môi một cái. Lập tức cảm nhận được Hyeri đang siết tay mình chặt hơn.Hyeri ngước mắt lên, nhìn thẳng vào đôi mắt của Subin. Cô vẫn luôn cảm thấy đôi mắt em ấy rất đẹp, sáng trong và hồn nhiên. Nhưng hôm nay, không hiểu sao nó lại như vực sâu mang theo một sức hút chết người.Đúng lúc ấy, đèn tắt phụt. Hyeri chợt hoàn hồn, thấy mình thật kỳ lạ.Trong lòng Subin nghĩ: "Lần sau không thể ngủ chung giường với chị nữa. Cứ mỗi lần ở cạnh nhau, chị lại nhìn mình đầy tình ý thế này, nhất là cứ nhìn môi mình hoài, thật giống như đang công khai quyến rũ mình, tim mình chịu không nổi."…