'tôi chỉ đến gặp anh lần cuối thôi, vì sau này có muốn cũng chẳng gặp được đâu.'chẳng phải giọng nói chế nhạo thường ngày, yorn biết. anh nhìn bóng lưng quay đi mà trong lòng có chút nhói lên. muốn đưa tay ra níu lấy bóng lưng nhỏ bé kia, ôm thật chặt vào lòng. muốn trong đôi mắt xanh sâu lắng đấy không còn vương vấn hơi buồn. nhưng chẳng thể nữa rồi.tất cả chỉ là một khoảng không yên lặng đến bất thường.•'sao vậy, nhớ tôi đến phát điên rồi à?''chỉ cần cậu quay về bình yên thôi''Có một điều ngu ngốc mà có lẽ tôi không nên nói ra...''Khoảng cách giữa ta giờ đây là 1triệu năm ánh sáng.'-YornAlei, Yorn công, Alei thụ.Nhân vật OOC. bạn đã được cảnh báo. Bê truyện đi đâu xin hãy hỏi mình.…
Nhà thờ Đức Bà Paris, tiếng Pháp: Notre-Dame de Paris, xuất bản lần đầu năm 1831, là tiểu thuyết của văn hào Pháp Victor Hugo.Nhà thờ Đức Bà Paris ra đời xuất phát từ việc tác giả muốn viết một cuốn tiểu thuyết về ngôi nhà thờ nổi tiếng ở thủ đô ở thủ đô Paris (Pháp) đã đến với Victor Hugo vào năm 1828. Ông đã nhiều lần đến nhà thờ Đức bà Paris để ngắm kiến trúc cổ của ngôi nhà thờ và nảy ra ý tưởng viết một cuốn tiểu thuyết có tính chất lịch sử lấy bối cảnh Paris thời Trung cổ.Ông muốn ngôi nhà thờ cổ kính tráng lệ vượt lên trên thời gian và tất cả những biến cố. Tác phẩm đã thể hiện được sự vươn đến một tầm cao triết lý, qua cách mô tả một định mệnh đã dẫn các nhân vật gắn liền với ngôi nhà thờ này cho đến chỗ chết, chỗ hủy diệt. Chính cảm hứng bi quan này đã đem đến cho tác phẩm vẻ lớn lao và hoang dại.…
"Nếu như ta có thể gặp nàng sớm hơn, lúc ta đang ở những ngày tháng tươi đẹp của tuổi trẻ, thì tốt biết mấy."Hải Thị nhìn hắn, ánh mắt thâm tình đầy xúc động. Nàng cố cho nước mắt không trào ra, trước mặt hắn giữ gìn nụ cười tươi tắn nhất. Mặc dù nàng biết rằng nụ cười này có khi còn xấu hơn cả khóc. Nàng nhớ đêm đó hắn nằm trên đùi nàng, an nhiên nhắm mắt chìm vào giấc mộng thiên thu. Đêm đó là một đêm rất dài, dài với Hải Thị, cũng là một đêm dài với hắn. Hải Thị vuốt ve mái tóc của hắn, mặc cho trong lòng như có vạn kim đâm kể cho hắn nghe những thứ mà nàng thường mơ tới, kể cho hắn nghe nàngđã từng tưởng tượng rất nhiều lần, chỉ duy nhất lần này là không. Tưởng chừng chuyện tình này đến đó là hết, nhưng không. Vận mệnh trớ trêu một lần nữa đưa nàng về quá khứ, trở thành một Tô Hải Châu với thân phận hoàn toàn khác biệt, nàng như được sống lại, một lần nữa tìm trăm đủ mọi cách tiến vào trái tim hắn.P/S: Sau khi xem hai tập cuối của Hộc Châu mình đã rất xúc động, và chính mình là một author, nên việc thoát cảm xúc nhân vật sẽ khó hơn rất nhiều. Bởi vậy mình đã viết ra Fanfic này để những bạn nhạy cảm như mình đọc, thỏa mãn tinh thần của chúng ta về một mộng tưởng và một kết cục tốt đẹp khác. Ai thấy ổn thì mình cảm ơn, còn nếu mình có viết không hay thì mong mọi người không buông lời cay đắng. Mình khá là cố chấp, không viết xong thì mình sẽ không thể thỏa mãn được. Tất cả đều là trí tưởng tưởng của mình, mong fan nguyên tác hiểu và không ném đá.…
warning: lowercase, bạn đã được cảnh báo.mù.đôi mắt hắn đã mất đi ánh sáng. mất đi sự xinh đẹp vốn có của nó.•hắn yêu em.yêu cái cách mà em chải mái tóc xuề xòa của hắn.yêu ngón tay thon dài chăm sóc hắn ngày qua ngày.yêu tiếng cười khúc khích mà hắn biết rằng sẽ rất đẹp.hay nói đơn giản, chỉ là yêu em thôi, yêu tất cả mọi thứ thuộc về em.•giọng hát em cứ nhỏ dần, nhỏ dần rồi chìm vào im lặng. ngoài kia vang lên những tiếng súng đạn, át đi giọng em. đôi tay ấy vẫn ôm anh mãi không buông ra.'em ngủ rồi sao?''...'hai bờ vai giờ đây, một nhuốm nước mắt, một nhuốm máu.…
Transfic Author: @PinkeusoonhoonBản dịch đã có sự cho phép của tác giảSummary: "Vậy ngài đây thực sự muốn nhận nuôi đứa trẻ này?""Đúng vậy, tôi chắc chắn"Soonyoung khó có thể kiêm chế sự phấn khích của mình.Cuối cùng anh cũng sắp trở thành một người cha."Jihoon, lại đây nào!Có người muốn gặp con.""Đến đây và chào ngài ấy đi, ngài ấy sẽ sớm là ba của con!"…
Trời cao biển rộng, hẹn gặp lại nhau trên giang hồ. Phần II này, Lý Liên Hoa tiếp tục hành trình cùng Phương Đa Bệnh và Địch Phi Thanh tạo lên kì tích của kì tích trong giới giang hồ. Đặc biệt có cái kết hạnh phúc cho tất cả mọi người.…
"Thằng Thọ, mày đứng im cho ông, ông cắt cổ mày!""Có ngu đâu mà đứng.""Mất dép rồi...""Cảnh không khóc, gào luôn cho thằng Trường có động lực đuổi thằng Thọ đi em.""Na mách chị Tâm lấy dép cho Cảnh nhé?"-----Kamen Rider Geats, nhưng nó là vũ trụ Đông Lào.Không có Jamato ở đây, chỉ có bọn trẻ con kiếm chuyện báo làng D nọ từ ngày này qua ngày khác thôi.OOC cực căng, hỏng thích thì pai👌…
*TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD Maison de I'hortensia (@NhacuaHortensia)*TÊN TRUYỆN: DƯ ÂM 余音TÁC GIẢ: TRẦN VỊ MÃN 陈未满ĐỘ DÀI: 30 CHƯƠNG + 5 PHIÊN NGOẠINHÂN VẬT CHÍNH: THẨM TRỊ - DU ÂM---GIỚI THIỆU TRUYỆNQuá khứ của Du Âm rất đơn thuần. Cô từng sống tại Thẩm gia, dựa vào sự giúp đỡ của gia đình này mà trưởng thành. Thế nhưng, giữa cô và Thẩm Trị lại tồn tại mối quan hệ mập mờ, sau đó cô bị đuổi khỏi Thẩm gia.Du Âm không biết cách định nghĩa rõ ràng mối quan hệ của họ. Ở bên nhau, nhưng chưa từng một lần nói đến chuyện yêu đương.Cô luôn ghi nhớ lời mẹ dặn trước khi rời xa cô mãi mãi: "Phải sống lương thiện, kiên cường và tự yêu chính mình."Lời dặn ấy nghe thì giản đơn, lúc thực hiện lại chẳng dễ dàng chút nào.Một câu tóm tắt: Dư âm còn vấn vương mãi, tình duyên chưa một lần dứt.---CONVERT: ThanhNguyen91TÌNH TRẠNG CONVERT: Đã hoàn thànhEDIT BY 𝓱𝔂𝓭𝓻𝓪𝓷𝓰𝓮𝓪BÌA TRUYỆN: Vườn Hồng Hạc - TFGNgày đào hố: 20/04/2020 Ngày lấp hố: 15/01/2022…