Đây là phần truyện mình tính viết trong câu chuyện " Tiêu Nhược Cẩn trọng sinh gặp Đằng Xà xuyên qua " , nội dung của phần này bắt đầu sau khi Tiêu Nhược Cẩn hóa điên, do tâm lí bất ổn khi đệ đệ có nguy cơ biến mất lần nữa. Tuy nhiên, do mình tách phần này ra khỏi truyện gốc rồi, nên mình sẽ đổi 1 ít các chi tiết đi để phù hợp hơn. Lí do mình làm vậy là do nhiều bạn không muốn kết be nên mình mới đổi hoàn toàn cốt truyện, nên phần này mình cx sẽ đổi nốt. Nói chung cái hay nhất thì mình bị ém lại, khá buồn nhưng thôi, giờ mình quên mịa cái cốt rồi còn đâu 🤡…
"Độc lập rồi, anh cưới em nhé""Ừm, anh đồng ý"Quá khứ không bao giờ chếtQuá khứ thậm chí không còn là quá khứ.Quá khứ còn là tổn thương, là những nỗi đau chẳng thể xoa dịu được.…
Tên gốc: 【 忘羡 】 听不见 Bản raw: maimuyueer.lofter-------------------- Nguyên tác hướng ma sửa. ✓ Tranh thủ không viết quá dài. ✓ Não động nơi phát ra với Lam Vong Cơ ở Huyền Vũ động nói khúc danh. ✓ Ngụy Vô Tiện không nghe thấy sự, lúc sau hắn liền đem Kỉ đơn hướng che chắn. ✓----------------------- QT: KieuHoaLau…
Thanh Xuân này, tôi lỡ trao tay cho cậu ấyTrao tay rồi đâu thể lấy lại thời vẹn nguyênLấy lại rồi cũng chẳng thể trao cho người khácVì Thanh Xuân đã nhuộm một màu xanh rất xanhCậu ấy là màu xanh.=============Truyện: Thanh Xuân này, tôi lỡ trao tay cho cậu ấyMain: Thiên Yết - Song Ngữ - Xử NữTình Trạng: Đang Viết (hứa sẽ chăm chỉ nếu các bạn chăm đọc - like - cmt cổ vũ)Cảnh báo: 18+Tác giả: PigMat==Dưới đây sẽ là phần phỏng vấn các nhận vật==Song Ngư là...?Thiên Bình's interview: Song Ngư khờ lắm. Nó chỉ biết đến một thứ cảm xúc duy nhất là thứ dành cho Thiên Yết. Cả thanh xuân, chỉ nhất nhất dõi theo người ta. Chẳng cần biết người ta có quay lại nhìn. Chỉ phía trước luôn có cậu ấy, là đủ.Xử Nữ's interview: Tôi muốn một lần được yêu Thiên Yết như cách Song Ngư dành cho anh ấy. Nó thật thuần khiết, không như thứ tình yêu mệt mỏi mà chúng tôi (Xử Nữ - Thiên Yết) từng mang.Thiên Yết's interview: Màu xanhSong Ngữ's interview: Em á. Em là Song Ngư. Xanh một màu rất xanh.…
Tác phẩm: Mơ Ước Đã Lâu (肖想已久)Tác giả: Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử (讨酒的叫花子)Thể loại: Oan gia, gương vỡ lại lành, thanh mai thanh maiNhân vật chính: Kiều Tây, Phó Bắc (Thợ xăm hình x Giáo sư đại học)Số chương: 79c + 6PNVăn ánNgười trong đại viện đều biết, xưa nay Phó Bắc luôn ổn trọng, tính tình ôn hòa, hoàn toàn khác biệt với một Kiều Tây lệch lạc từ nhỏ. Khi còn niên thiếu Kiều Tây không biết, thời điểm mối tình đầu vẫn luôn không quá thanh tỉnh, không tự ý thức được, chỉ ngây ngốc quấn quít lấy Phó Bắc không tha, cũng không để ý sắc mặt, không biết sớm đã bị chán ghét qua bao nhiêu lần, mọi người xung quanh cũng không nhìn được nữa âm thầm nói không ít lời khó nghe. Lúc ấy chính là tự cảm thấy hài lòng, còn không tự biết khiến người chán ghét, ganh tỵ khắp nơi. Sau này khi đã hiểu được. Cô đã thông suốt, rời bỏ dứt khoát, việc gì nên làm thì đều làm, không nên trêu chọc thì cũng sẽ không chọc, sau đó dứt khoát chạy lấy thân. Sau này, một Phó Bắc nhã nhặn đứng đắn lại không buông tha cô, tình khó kiềm nén mà hôn môi, khắc chế mà ẩn nhẫn, ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ như vậy, hoàn toàn thay đổi thành một người khác. Cô không nói gì chỉ cười cười, hỏi: "Thế nào, luyến tiếc sao?"…
Tác giả: Lục Ngọc BảoNhân vật: Vĩnh Tường-Kiều HạnhNội dung: Chuyển từ một vở cải lương xã hội cùng tên. (đương nhiên có thêm và bớt cho nó hợp lý hóa vấn đề)"Yêu thương đó anh xin gửi vào mây trời xa xôi để kết thành vòng hoa thắm. Yêu thương đó em xin gửi lại anh vào kỷ niệm xa xăm. Hôm nay đây chúng ta lại bên nhau sau tháng ngày khắc khoải. Hạnh phúc này niềm vui này xin nắm chặt mãi người ơi!"…
" ngày em đợi cuối cùng nó cũng đến , ngày 2 ta mang trên mình một bộ vest trắng . Tay anh cầm bó hoa hồng trắng tinh ... Tay trao tay chiếc nhẫn nhỏ ... Để rồi đôi ta chung 1 nhà ! Ko còn dừng ở hai chữ " anh em. " Cũng chẳng dừng ở hai chữ " người yêu " mà là hai chữ " vợ chồng " ... "…
Tên gốc: 别读博,会脱单 (Chớ đọc bác, hội cởi đan)Tác giả: LlosaĐộ dài: 61 chương chính văn + 8 chương ngoại truyệnCP: Phó giáo sư toán học giết người bằng lời nói (công) X nghiên cứu sinh Anh ngữ nói tục chửi thề (thụ)Chút hài hước chút học thuật và xíu dễ thương một cách kỳ quặc.…
Xuyên qua chi khí tử hoành hành Tác giả: Diệp Ức LạcThể loại: Xuyên qua, đam mỹ, cổ đại , hiện đại , tình cảm , tiên hiệp , dị thế , tu chân , xuyên việt , trọng sinh , song khiết , chủ công , hào môn thế gia , sảng văn , thế giới song song, HE, thanh thủy vănVăn án:"Ta muốn cưới hắn!""Diệp thiếu, người ta là phú nhị đại, hồng tam đại, quý công tử nổi danh của kinh đô, hắn sẽ không gả cho ngươi.""Vì sao lại không? Ta anh tuấn tiêu sái, thông tuệ hơn người, nhìn xa trông rộng!""Diệp thiếu, Bạch tam thiếu không phải là người ngươi có thể mơ tưởng."…
Tình yêu của anh, như gió của cánh đồng hoang vu bát ngát, dữ dằn nhưng cũng không kém phần dịu dàng.Đội trưởng Quý của khu bảo hộ động vật hoang dã có tính cách cứng nhắc, vừa không dễ chọc vừa khó hòa hợp.Sau khi vừa đi công tác một chuyến, nghe nói anh đã có bạn gái.Mọi người xúc động: Cô gái nhà ai lại không có mắt như thế.Một ngày nào đó, có một cô gái mắt sáng mày ngài, dịu dàng xinh xắn đến khu bảo hộ.Cô ấy nói: "Tôi tới tìm bạn trai."Lúc ấy trong miệng Quý Bắc Chu vẫn ngậm thuốc lá, cả người dựa vào thân xe việt dã với vẻ lười nhác, phả ra từng vòng khói, nhưng vừa mới nhận điện thoại xong, người đã chạy đi mất hút.Không được sự cho phép của anh, mấy người kia không dám đi, đến khi trời đã tối, bọn họ mới nhìn thấy người nào đó dắt tay cô gái kia đi tới gần.Nhìn mấy người xếp hàng theo thứ tự, cô gái nhỏ hỏi với vẻ tò mò: "Cũng muộn rồi mà, bọn họ đang làm gì thế?"Quý Bắc Chu: "Chắc cũng đi ngắm sao giống chúng ta."Sau đó mọi người lại nhìn thấy đội trưởng nhà mình khẽ hỏi cô ấy: "Em thích ngắm sao, hay là thích ngắm anh hơn?"Mọi người lại cảm khái: "Là chúng ta không có mắt mà!"…
《 Trọng sinh bát linh làm giàu ký 》 Tác giả: Nam Phương Lệ Chi Văn án: Từ nhỏ bị dạy tam tòng tứ đức, đại môn không ra nhị môn không mại chuyên học nữ hồng tô đại tiểu thư còn chưa kịp xuất giá, đã bị một hồi Thu vũ cướp lấy tánh mạng. Trọng sinh đến bát linh niên đại nông gia nữ, vừa làm người cô dâu Tô Đan Hồng trên người, nhưng lại ngoài ý muốn được một ngụm linh tuyền! Đời trước tú nghệ không nghĩ tới đời này lại thành cấp đại sư khác tiêu chuẩn? Đại sư không đại sư , tô đại tiểu thư không thèm để ý, nàng để ý là nàng có thể dựa vào này kiếm tiền, dựa vào này áo cơm không lo. Loại quý báu hoa cỏ, tú cẩm tú sơn hà, cuộc sống quá rất thích ý. Đây là một cái cổ đại tiểu thư khuê các xuyên qua trọng sinh đến tám mươi niên đại đủ loại điền, sinh sôi oa chuyện xưa…