Ai rồi cũng sẽ có một người bạn từ thuở ấu thơ. Nhân vật chính trong câu truyện này cũng vậy nhưng cô ấy không phải có một mà là hai, hai anh chàng này có tính cách trái ngược nhau. Tình cảm ngây dại nhất của cô dành cho người bạn thuở ấu thứ hai còn người thứ nhất luôn lặng lẽ quan tâm cô. Điều tốt sẽ được đền đáp chính đáng trong câu truyện này. Từ tình cảm ngây dại có thể chuyển thành tình yêu chân thực, đó cũng là cái kết cho câu truyện này.Yêu một người không cần lí do, chỉ cần được nhìn thấy nụ cười của họ, những buồn vui lặng lẽ của họ là đủ hạnh phúc rồi.…
Ai cũng biết, Kylian Mbappé làm bạn với cả làng túc cầu. Gặp ai cũng ôm ôm, cười cười, rắc thính lung tung. Không cần biết bạn thuộc đội tuyển gì, chơi cho câu lạc bộ nào, chỉ cần bạn simp Kylian thì hội này là dành cho bạn.Hội simp Kyky: - Ai simp thì vào, không simp thì thôi. - Simp không ép, tùy tâm.- Không sân si, chỉ simp. ----Fic được viết bởi sự hoan hỉ và vô tri của au nên xin đừng dí kpi, vì có dí cũng không chạy. Cảm ơn.…
Truyện mô tả về một cô gái 16 xuân ở vùng xứ Bình Định nơi vua Quang Trung sinh ra Câu truyện rất bình thường đến khi cô nhận ra mình có một năng lực có 1 0 2, chỉ có 5 người trên thế giới được chúa trời chọn làm người đại diện cứu rỗi nhưng linh hồn bị tổn thương đang vở vụn. 5 người họ phải chiến đấu tới cùng trong thế giới của linh hồn vở vụn đó để lấy lại linh hồn trong sáng vốn có ......- Cô sẽ đông ý với thử thách tiếp theo chứ ?-..... Có!! Tôi sẽ làm hết trọn trách nghiệm của mình đến hết ngày cuối của tôi.....- Vậy......Tôi mong là cô có thể làm hết trọn trách nghiệm của mìnhSau đây sẽ là những hành trình của cô với cuộc hành trình với thân phận mới là 1 cô bác sỉ tâm lý .…
Sẽ có một ngày chúng ta phải vẫy chào nhau và ước không bao giờ phải nói lời tạm biệt.Thật ra tạm biệt không phải là chia ly, mà đó chính là một lời hứa hẹn cho lần hội ngộ tiếp theo rất xa. Tất cả những điều bạn làm khi còn là học sinh điều có ý nghĩa, đều là động lực giúp bạn tiếp tục bước đi trên con đường đời của mình..Và hơn nữa, nếu có yêu ai hãy nói ra cho người kia biết... Dù là thành công hay thất bại thì ít ra người ta cũng biết. Đừng như tôi, vì muốn giữ lại cái tình bạn bền vững mà mãi mãi không bao giờ dám thổ lộ... suy cho cùng thì vẫn là do tôi không đủ can đảm.…
Vườn Địa Đàng Của NgàiTác giả: Tiểu Yêu TửTên gốc: "Cừu Non Của Dị Chủng", còn có tên khác là "Con Mắt Huyền Bí", "Dị Biến".Trò chơi sinh tồn liên hành tinh "Dị Biến" sắp được phát hành.Nghe nói, "Dị Biến" có thể khiến con người trở nên giàu có. Vì tiền, kẻ nghèo rớt mồng tơi như Lâm Hy tham gia vào đợt thử nghiệm nội bộ, nhưng lại phát hiện đây không phải là trò chơi, mà là một cơn ác mộng.Cậu và các người chơi khác bị đưa đến hành tinh M, nơi cách Trái Đất tận 4 năm ánh sáng.Cậu đặt chân vào một "thiên đường" nhìn bề ngoài tưởng như hoàn mỹ - một nơi có tên Học Viện Eden, nhưng thực chất lại là nông trại người sống.Giáo viên dịu dàng vuốt ve tóc của những chú cừu non, nhưng thực chất đang chuẩn bị đưa chúng lên bàn ăn của thần linh.Thứ gọi là "thần linh", thực ra lại là những con quái vật khổng lồ và dữ tợn.Muốn sống sót, Lâm Hy phải thoát khỏi số phận làm cừu non, tìm ra sự thật và chạy trốn khỏi Eden.Nhưng hóa ra, quan hệ giữa cừu non và thần linh chỉ là một lớp màn che mắt.Eden, và cả liên bang mà nơi này trực thuộc, vốn chẳng hề tôn thờ nghi thức hiến tế.Thứ bùng cháy trong mắt họ là sự tàn nhẫn và tham lam.Tội ác đã vươn móng vuốt đến Trái Đất, thảm họa sắp sửa ập đến.Bí ẩn mờ mịt được che phủ dưới tầng tầng lớp lớp sương mù, đang đợi Lâm Hy khám phá.Biểu tượng của trò chơi là đôi cánh đầy sắc màu với những đường vân phức tạp, tựa như có vô số con mắt đang nhìn chằm chằm vào Lâm Hy qua màn hình - giống như "Con Mắt Huyền Bí" vậy.Rồi sẽ có một ngày…
Đây là một bản remake của tác phẩm" ǫᴜᴀɴᴛᴜᴍ ᴡᴏʀʟᴅ" tôi đã từng làm vào khoảng nửa năm trước . Với lần quay trở lại lần này thì câu chuyện sẽ phát triển sẽ khác đôi phần , văn phong sẽ chỉn chu hơn . Đặc biệt nhất là nội dung sẽ giảm bớt sự buff bẩn quá lố ở phần trước ( mắc cười là main của tôi đi nhặt đồ đc quả trang bị SSR thì chịu rồi ) -------------------------- Thế giới vào năm 2045 đã phát triển đến cực thịnh về lĩnh vực công nghệ , con người khi này có thể truy cập bộ não của mình vào hệ thống . Tuy nhiên , từ lâu đã có một nhóm hacker của Nga có âm mưu tấn công khủng bố vào toàn bộ hệ thống và biến cuộc sống của hơn 9 tỉ dân trên toàn thế giới thành một "trò chơi sinh tồn " . Liệu Henry - một ông chú 35 nồi bánh chưng có thể giải cứu thế giới với kiến thức của một lập trình viên hay không...? Và có bí mật gì đằng sau đó .Tất cả sự kiện , sự việc , nhân vật , hội thoại đều là hư cấu . Đây không phải tương lai nên đừng ai sống đến đấy rồi kêu t ngáo đâu nhé ?…
Author: MoustachioPenguinTranslator: GiangCategory: (presumably, not given) Family/AngstRatings: T+Summary: Thi thoảng, Akashi ước rằng một lúc nào đó, cha cậu sẽ xoa đầu cậu và nói 'Ta tự hào về con.' Mọi điều Akashi từng mong muốn chỉ là được trở nên quan trọng một lần trong mắt cha cậu; mọi thứ cậu muốn làm chỉ là khiến cho cha cậu hài lòng. Thật tệ, rằng điều đó dường như là quá xa vời so với Akashi. NijiAka.Link fic gốc: http://moustachiopenguin.tumblr.com/post/106955480437/fanfiction-alone-but-not-lonelyDisclaimer: Không có gì thuộc về tôi ngoại trừ bản dịch.…
Mình không sở hữu gì ngoài fanfic và ship SuAi/ShuShi, GinShi/GinSherry, BourbonSherry/TouAi/ReiShi (Nói chung ko quan trọng thân phận, bú tất), ko có mục đích gì ngoài thỏa mãn cơn ship.Tên cp sẽ để ở title từng fic, tránh dẫm phải notp. Những fic có rating đặc biệt cũng sẽ để ở title.Ảnh bìa HSTM Miyano Shiho/SherryLưu ý: Mình không ship ShinShi/CoAi theo hướng lãng mạn mà ship theo hướng brotp =)).Vui lòng không hỏi cp khác trong khoảng trời riêng mình viết cho bias và hardship của mình. Vui lòng không thắc mắc mấy câu kiểu: ShinRan canon rồi sao còn viết ShinShi, ShuShi ko có hy vọng sao còn ship,.....Kệ mình, ship gì kệ mình nha. Bạn không thích có thể click back, đừng buông lời cay đắng và nhổ vào hardship của nhau. Mình đủ lớn để phân biệt thực ảo, không cần dạy mình về grooming/sexual grooming, incest, toxic relationship,..... Mình không áp những suy nghĩ trong fic ra đời thực. .Nếu bạn chung sở thích với mình thì cùng enjoy những cái moments này với nhau nha :))…
Một buổi chiều cuối thu, gió thổi nhẹ cuốn theo những chiếc lá đỏ rơi lả tả trên con đường lát đá. Tiếng đàn piano vang lên từ một quán cà phê nhỏ nép mình ở góc phố yên tĩnh. Giữa những thanh âm dịu dàng, tôi dừng bước, vô thức hướng mắt về phía cửa sổ quán rượu.Bên trong, một chàng trai với mái tóc tím đậm đang yên tĩnh chơi đàn. Đôi mắt vào nửa đêm, ngón tay nhẹ nhàng trên từng phím đàn, tạo nên một giai điệu vừa ấm áp vừa man buồn. Đường như cậu đang kể một câu chuyện qua âm nhạc, một câu chuyện chất chứa những cảm xúc không thể nói thành lời.Tôi bước vào quán, kéo ngồi xuống, ánh mắt không rời khỏi cậu ta. Khi bản nhạc kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên lác đác, nhưng không ai để ý rằng ánh mắt của tôi và cậu ấy đã đến với nhau-một khoảnh khắc khắc ngắn nhưng tựa như thời gian đã dừng lại....Và rồi, dưới ánh đèn ảo giác của buổi đêm, tôi và cậu lại ở bên nhau, lần này không phải trong quán cà phê mà là trên một chiếc giường trắng tinh, được bao quanh bởi những sợi dây đỏ như sợi tơ duyên vô hình buộc chúng tôi lại với nhau. Cả hai nằm đối diện, ánh mắt giao nhau như muốn giải quyết ghi hình bóng của đối phương vào sâu.Cậu cười, đôi mắt tím ánh sáng lên tia dịu dàng thở hoi. "Nếu định mệnh đưa cậu đến bên tôi... thì tôi sẽ ôm cậu bằng chính giai điệu này."Những sợi dây đỏ nhẹ nhàng lay động theo làn sóng gió nhẹ, như chứng nhân cho một câu chuyện được thêu nên bởi âm nhạc, định mệnh và một tình cảm sâu sắc không thể gọi tên.…
Anna là một cô gái xinh đẹp, mái tóc vàng óng ả như ánh mặt trời, đôi mắt xanh biếc như đại dương. Sinh ra trong gia đình giàu có bậc nhất thành phố, cô được nuông chiều từ nhỏ, sống trong nhung lụa và chưa bao giờ phải lo nghĩ về bất cứ điều gì.Nhưng càng lớn, Anna càng cảm thấy chán chường. Cuộc sống của cô quá hoàn hảo, đến mức nó trở nên nhàm chán.Tối hôm ấy, sau một bữa tiệc sinh nhật lộng lẫy, Anna đứng bên cửa sổ, lặng lẽ nhìn xuống thành phố rực rỡ ánh đèn. Cô thở dài.- "Nếu mình không phải là Anna... nếu mình không có tất cả những thứ này, liệu cuộc sống sẽ ra sao?"Cô không biết rằng, chính câu hỏi đó đã thay đổi cuộc đời mình mãi mãi.Cơn buồn ngủ kéo đến bất chợt. Đầu óc Anna quay cuồng, rồi tất cả tối sầm.Tiếng ồn ào của phố xá, tiếng còi xe, tiếng bước chân vội vã. Anna mở mắt, nhưng điều đầu tiên cô cảm nhận không phải là chiếc giường mềm mại, mà là mặt đất lạnh lẽo, gồ ghề.Cô bật dậy. Xung quanh là những bức tường cũ kỹ của một con hẻm nhỏ, rác rưởi vương vãi khắp nơi. Cô cau mày, cố gắng trấn tĩnh, nhưng ngay lúc đó, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng.Cô đưa tay lên đầu. Không còn mái tóc vàng mềm mại nữa, mà thay vào đó là những sợi tóc rối bù, bẩn thỉu. Đôi bàn tay trắng nõn nà giờ đây trở nên gầy gò, chai sạn. Cô nhìn xuống bộ quần áo rách rưới, đôi chân trần bám đầy bụi bẩn.Anna muốn hét lên, nhưng cổ họng khô khốc, chỉ phát ra được một tiếng rên yếu ớt.Bỗng, trong đầu cô vang lên một cái tên.- An.Tim cô đập mạnh. Mình không còn là An…