Văn án:Vào một ngày đẹp trời như bao ngày khác. Lạc Băng Hà và Thẩm Thanh Thu đang ngự kiếm đến Thương Khung Sơn thì hệ thống đột nhiên nhảy ra...."Ủa! Sao các người lại ở đây hết vậy???"_ Thẩm Viên.Ai đó mau nói cho ta biết đã có chuyện gì đi!!!!Câu chuyện đoàn tụ gia đình và sự thật bị giấu kín đã được phơi bày, khuất mắt được gỡ bỏ.Happy ending 👏👏👏_________Truyện vẫn đang trong quá trình viết. Mong mọi người đón nhận.Tất cả nhân vật đều trong truyện Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện.Không KY…
Hôm nay là một đêm trăng tròn nhưng sự chú ý của bọn người hầu không nằm ở đó, bọn chúng đang chạy tất bật khắp nơi để hầu hạ phu nhân Elin Lorderina sinh nở.Trong dinh thự, đèn đuốc sáng trưng chiếu rọi vào từng mảnh vàng được dát trên những bức tường, trước cửa phòng của phu nhân Elin và ngài Baldric, từ trên nhìn xuống, từ ngoài nhìn vào dinh thự chẳng khác gì một tòa lâu đài biết phát sáng.Ngài Baldric đứng ở bên ngoài phòng, mặc bộ giáp màu vàng sáng chói, trên đó còn đọng lại vài vệt máu không biết là của ông hay của phe đối địch. Ngài cầm con đao to bự, nghiêm nghị đứng ở đó cùng với bộ râu rậm rạp che gần hết nửa gương mặt của mình chỉ chừa ra cái mũi với đôi mắt, cứ như muốn tuyên bố với tử thần: Nếu đêm nay thần chết đến đây để đoạt đi sinh mạng của phu nhân Elin, thì ta sẽ cho ngươi được chết lần thứ hai.Khoảng một hồi lâu sau, tiếng la hét rên rỉ từ căn phòng bên trong chấm dứt, tiếng trẻ con khóc oe oe vang lên ngày một lớn, lớn đến mức bọn người hầu trong dinh thự ai nấy đều phải bịt tai của mình lại, nhăn mặt, rồi bắt đầu cúi đầu xuống đất nhằm tránh cho tiếng khóc kia làm hỏng tai của họ.Qủa là một màn chào đời ấn tượng!Bất cứ một người nào sinh ra trên đời này đều mong muốn mình có thể được đầu thai vào một gia đình giàu có, quyền quý. Nhưng có một số người không cần mong muốn làm gì, bởi vì từ khi còn trong bụng mẹ đã được người khác định sẵn cho cái mác "cao quý".Người dân ở vùng đất Adinson được cai quản bởi Ngài Blurt Lorderina truyền tai nhau một lời đ…
"Nếu Hạ chẳng lại và mây chẳng ngừng rơiTình tôi chẳng đậu và nắng chẳng xa vờiThời gian ngừng lại cho tôi yêu thêm đằm thắmCho chút yêu bơi về nơi thu đã rời."Thể loại: Đời thường, Học đường…
Tình yêu tuổi học trò là đẹp nhất đời người, Nhưng thật sự họ đã bỏ lỡ thanh xuân đẹp đẽ của mình. Thật đáng tiếc !- Thanh xuân cùa tớ chỉ để chờ cậu.....- Vẫn chưa muộn nhỉ ?- Nó chưa muộn đối với cậu.- Ý cậu là ?- Thời gian không chờ đợi ai cả....---------Lần đầu viết truyện mong mọi người ủng hộ ạ !Love Love Love…
Mình vẫn còn khá nhỏ nên chưa có nhiều kinh nghiệm. Truyện này mình tự viết nên có chút " dở ". Hi vọng mọi người góp ý và ủng hộ truyện để mình có thêm động lực. Mãi yêu ❤️…