Bảo Lam, cô gái đến từ thảo nguyên Zeya, với nụ cười tươi như mặt trời, mang trong mình sự tự do, vui vẻ và tràn đầy năng lượng. Khi cô đặt chân đến thành phố lớn, một thế giới hoàn toàn mới mở ra, và tại đó, cô gặp Trịnh Thiên - tổng tài lạnh lùng, nghiêm khắc và không dễ bị lay động. Nhưng giữa hai con người khác biệt ấy, sự ngây thơ và tươi sáng của Bảo Lam dần dần làm tan chảy trái tim băng giá của Trịnh Thiên. Liệu anh có nhận ra rằng cô chính là ánh sáng mà anh vô tình tìm kiếm, hay sẽ tiếp tục quay lưng lại với tình cảm mà chính anh không hề nhận ra? Mối quan hệ của họ sẽ dẫn đến đâu khi hai thế giới trái ngược bắt đầu xích lại gần nhau?…
Hellooo!Mình là Nam Hà đây!Đầy là lần đầu viết truyện nên không thể tránh khỏi sai xót, mong mọi người bỏ qua hoặc góp ý nhe nhàng thui !!!!Sẽ có khá là nhiều lỗi chính tả tại máy mình nó bị lỗi á!Truyện viết khi mình rảnh rỗi hoặc như tiêu đề " Câu chuyện về những giấc mơ từ kẻ kích thích lúc 4:00 sáng"Bạn nào máy có cái dịch tự động thì tắt đi nhá, để TA đi vì tin mình, TV nó buồn cười lắm. Mình không nhận ra văn phong của bản thân cơ mà :)Hêhe chúc các bạn đọc vui vẻ !…
"Chào mừng đến Review Shop , làm ơn đặt hàng giúp chúng tôi và nhớ, nó miễn phí"NƠI ĐÁNH GIÁ CÁC TÁC PHẨM TRUYỆN CỦA BẠN.nhận làm mọi thể loại truyện.…
**Tóm tắt(c1)Lần Đầu Gặp Gỡ** Hoàng Quang Dũng, một học sinh hiền lành, gặp Lăng Gia Bảo, cậu bạn mới chuyển trường lạnh lùng, tại lớp 7A. Ban đầu, cả hai không trò chuyện nhiều, nhưng Dũng nhận thấy sự cô đơn trong ánh mắt Gia Bảo. Sau khi Dũng chủ động bắt chuyện, mối quan hệ giữa họ dần trở nên thân thiết. Cả hai cùng nhau chia sẻ niềm đam mê và sở thích cá nhân, như khi Gia Bảo bị ấn tượng bởi tài năng chơi guitar của Dũng. Tình bạn của họ ngày càng khăng khít, nhưng những ánh mắt tò mò và lời bàn tán từ bạn bè bắt đầu tạo nên những thách thức. Liệu tình bạn đặc biệt này có thể vượt qua thử thách?…
Tấn Giang 2013.07.19 hoàn kếtTình trạng: hoàn + phiên ngoạiThể loại: Chủ công, nguỵ thúc chất, niên thượng, ôn nhu công x lạnh lùng thụ, chữa khỏi, ấm áp.Văn án:Thúc chấtQuét mìn: Cúc không khiết, chủ công, tam quan bất chính......[ nghĩ đến liền bổ ]Ấm áp văn, ôn nhu công x lạnh lùng thụHạ Tử Cường lĩnh trở về một tiểu cháu, này tiểu cháu vẫn muốn câu dẫn hắn.Hạ Tử Cường kiên trinh bất khuất, rất nhanh liền từ tiểu cháu.Vì thế hai người bọn họ vui thích cùng một chỗ .Nội dung nhãn: Đô thị tình duyên bất luân chi luyến cận thủy lâu đài thiên tác chi hòaTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Hạ Tử Cường, Lục Huyền ┃ phối hợp diễn: Sở Hoà Chí, Sở Quang, Nguỵ Hoà, Lê Chân, Đường Đường, Ninh Phi Trầm...... ┃ cái khác: Cường ca chi luyến, bị trói buộc thúc thúc, Cường tử học sao cổ…
Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…
Nàng là 1 sát thủ đứng đầu thế kỉ 21 Bạch Linh Lung nàng chỉ về nhà thăm cha mẹ bằng máy bay lại bị nổ chết. Có 1 tiên nữ mặc hồng đi nói sẽ cho nàng được sống tiếp nhưng lại ở 1 thế giới tu tiên trở thành con gái của trưởng ông chúa Bạch Mặt Lăng, được hoàng thượng ban chức hiệu Linh Thiên quận chúa ban cho 1 kinh thành là Thiên Hồng thành,nương dặn thân chủ là trước khi nàng 18 tuổi sẽ đến đón nàng đi, còn nói là đi tìm cha của nàng. Nhưng khi mẫu thân của thân chủ vừa đi có 2 năm thì lúc đó là năm nàng 11tuổi liền bị di nương hạ độc mà chết . Nàng được ban hôn cho người nàng không yêu Mộ Dung Lưu Thiên chiến thần thất hoàng tử của Huyền Nguyệt quốc. Sau này sẽ ra sao mời các bạn đón chờ.…
Các bạn ai đã đọc truyện tình buồn trong những mẩu truyện của thị dung đào chưa nếu đọc rồi . Truyện này là mik viết dựa vào truyên đó hãy ủng hộ mik nhé cô nghĩ rằng cưới tôi sẽ sung sướng sao tôi sẽ cho cô biết thế nào là địa ngục trần gian Erza . Một người đàn ông nói với roi da trên tay…
Thầy giáo dạy Văn tâm huyết mãnh liệt với nghề với trò chỉ mới 25 tuổi - Hòa Viên - bất ngờ xuyên thư trong hoàn cảnh éo le vào một cuốn tiểu thuyết Đam mỹ cường cường《Cơn sóng ngàn dặm》của tác giả Đương Hi Trạch.Tại đây, cậu trở thành một nam phụ độc ác. Vì sao độc ác ư? Nguyên chủ này đấu đá cả với hai nam chính chủ suốt ngày qua tháng lại, lẽ ra đất diễn này phải là của nhân vật phản diện nhưngnguyên thân sau này lại yêu em của công chính mà giúp cho cả hai đấu đầu với phản diện có cái kết tốt đẹp. Nhưng vào tình tiết chiến đấu cuối cùng, nguyên chủ bị lừa tình bởi tên tra công mà cậu đã hết lòng vì hắn bỏ đi hận thù với công thụ 9 - em trai công 9 - lẽ đó mà nguyên chủ đã bị đả kích một cước rất lớn và cậu đã đánh một đòn vào hai ánh hào quang sáng đó.Một nam phụ sao có thể đánh hạ được nhân vật chính, thế là cậu cùng phản diện phải ăn cơm nhà nước và sống trong cửa sắt mãi đến hết đờiHòa Viên:...ặcThật là nhân vật có số khổ, nhọ đen quáMay rằng cậu xuyên đến trước cảnh tam tai đó, vừa đủ để xử lý chuyện của mình.Hòa Viên chia tay em trai công chính cũng chính là tra công sau này sẽ đâm cậu nhát chí mạng.Cách xa công thụ chính. Vì để không ảnh hưởng tới cốt truyện mà Hòa Viên đối với 2 người họ lạnh nhạt, không liên quan một chút nào. Cậu sẽ chuyển đến một nơi khác mà sống hưởng thụ bởi hình tượng này của cậu được tác giả xây dựng cũng chỉ làm nền cho cuộc tình của hai người bọn họ thôi. Vả lại lúc cậu xuyên vào đã có sự thay đổi giữa cậu và 2 ng…
Trọng sinh phía trước, hắn là mỗi người khí chi;Trọng sinh sau, hắn là mỗi người thưởng chi.Sài lang hổ báo, rục rịch,Đều muốn đưa hắn nhét vào ôm ấp, tận tình ‘Yêu thương’.Hắn cười:“Lấy hảo bài, luân xếp hàng, đẳng bổn hoàng tử khâm điểm nói sau.”Lãnh cung hoàng tử phiên thân biến thành nhiều sủng hoàng tử…[ đồng thời đại trọng sinh,HE]Hoàng sủng mấu chốt tự: Hoàng sủng, điên cuồng phán quan, trọng sinh, nhiều người sủng ái, nhất vũ Khuynh Thành…
⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…