2,383 Truyện
Always [Severus Snape/Female!OC]

Always [Severus Snape/Female!OC]

42 4 4

Truyện viết về một sinh viên đại học người Việt Nam, trong một chuyến đi du lịch đến Anh Quốc thì gặp tai nạn và qua đời. Điều đó vô tình khiến cô xuyên vào bộ tiểu thuyết Harry Potter với một thân phận khác. Liệu cô có thể thay đổi cốt truyện và đưa nó đến một kết cục khác? Tốt hơn hay tệ hơn? Liệu cô có thể đưa người cô thương khỏi cái chết và đau đớn dằn vặt gần như cả một đời? Liệu cô có thể mang đến tình yêu, hạnh phúc và một đời an yên cho người cô thương? Bằng cách nào để người ấy chấp nhận mở lòng mình đón nhận một tình yêu mới, một hạnh phúc mới, một gia đình mới và mọi thứ tốt đẹp mà người ấy xứng đáng nhận được?Hoặc, một cô gái vô tình xuyên không vào bộ truyện Harry Potter, quyết tâm bù đắp và yêu thương người đàn ông luôn chiếm giữ trái tim cô từ trước đến nay. Thay đổi kết cục của cuộc đời người ấy và cả bộ truyện.!Warning! Có đề cập hoặc đi sâu vào vấn nạn tấn công tình dục, bạo lực học đường, bạo lực gia đình, mưu sát, giết người có chủ đích, máu và những hành động nguy hiểm. Sẽ không quá thân thiện với các nhân vật khác ngoài Hoàng tử của tôi, nhưng sẽ cố gắng không quá khắc nghiệt với họ. Marauders sẽ được nhắc đến, không nhiều, nhưng chắc chắn sẽ khiến người hâm mộ của họ khó chịu. Rời đi nếu muốn. Alan Rickman là một diễn viên tài năng, nhưng người tôi yêu là Severus sách, và tôi sẽ không miêu tả anh ấy theo hình ảnh của Alan Rickman.…

Cô Thành Bế

Cô Thành Bế

16 0 12

Tác giả: Milan LadyMô tả:Tuyết trên thềm, trăng trước đình, hãy còn chập chờn nơi đáy mộng. Yến tan tác, người bặt thinh, chẳng buồn ngoảnh trông xuân năm nào.Vốn là một thiếu niên tài tuấn, qua lại giữa nhân sĩ danh thần, nhân sinh tưởng chừng như nước chảy róc rách, như xuân xa um tùm, chàng lại chẳng chạy thoát được vòng xoáy vận mệnh cuốn vào vực sâu. Lưu ly dễ vỡ (*), cửa cấm nặng nề đóng lại, ngăn cách với trần duyên.May còn có nàng, cùng thưởng nến bạc trăng thu, cùng vượt giá lạnh cung khuyết, thấm thoắt đã mười năm."Ta thích nhìn công chúa rạng rỡ rộ cười, phục dịch nàng thôi cũng đủ khiến lòng ta sung sướng muôn phần. Ở nơi u tối lạnh lẽo này, nàng là nguồn sáng duy nhất của lòng ta, còn sáng hơn cả mảnh trăng thượng huyền treo trên kia."Sống trong nhung lụa gấm hoa, được đế vương cưng chiều cũng chẳng cách nào mở được cánh cổng đóng chặt của tòa thành cô độc. Trên bước đường đời, dù yêu hay hận cũng đều không phải chỉ cần một lòng là đạt được."Hoài Cát, chúng ta đều bị vây hãm trong đây rồi." Câu nói đùa thuở thơ bé đã trở thành lời sấm.Một bức tường thành, chia lìa đôi ngả. Tiếng đồng hồ nước văng vẳng xa xôi chẳng thể phá vỡ được lời thề ước: "Nếu người là bông sen, thần sẽ là gợn sóng vờn dưới hoa lá người, năm năm tháng tháng, theo gió đuổi mưa hướng bạn lòng."Bóng hình trên gối đầu, dáng ảnh dưới lần áo, đến cùng lại hóa cơn ác mộng mùa xuân. Cầm bức tranh cuộn của câu chuyện khi xưa, bước ra khỏi nơi sân sâu đương độ thắm sắc, khóa nỗi lưu luyến hồng…

Macaron, Xin Hãy Yêu Anh Lần Nữa.

Macaron, Xin Hãy Yêu Anh Lần Nữa.

448 137 54

Văn án:Biển người rộng lớn, tìm người tốt rất dễ, tìm người hợp mới khó. Có câu: người bên bạn suốt thời thanh xuân tươi đẹp chưa chắc là người đi cùng bạn đến cuối đời. Thật may, em đã phí hoài thanh xuân của mình cho người khác, để nguyện phí hoài cả cuộc đời cho anh.Cô, một cô gái quá đỗi bình thường không ngờ cũng có ngày vì chia tay mối tình 9 năm mà bị biến thành "mất trí". Con người chững chạc, dịu dàng, hiểu chuyện đã sớm trở nên phóng khoáng, vô âu vô lo, tính cách còn thêm mấy phần xốc nổi. Anh, người đàn ông không có gì đặc biệt nhưng lại là hình mẫu của biết bao cô gái. Từ ngoại hình đến năng lực đều có thừa. Nhưng đối với cô trước đây có lẽ kẻ vô vị như anh chỉ là lớp sương mờ nhạt không đáng để vào mắt.Giữa bọn họ chính là không có cái gì gọi là định mệnh. Nói chính xác hơn là ra đường quên xem ngày nên lỡ đụng trúng. Nếu không phải ở thời điểm này thì anh và cô vốn mãi chẳng còn cơ hội tìm thấy nhau. Cả đời, anh sẽ không bao giờ yêu thích nổi loại phụ nữ không đứng đắn như cô. Ngược lại, bấy giờ cô là hoa đã có chủ.Thế mà mối quan hệ vô duyên vô cớ lại bắt đầu bằng câu:Chúng ta kết hôn đi!Đoạn tình cảm của bọn họ chẳng khác gì cơn mưa đầu mùa, tưới mát tâm hồn hai kẻ héo úa trong tình yêu...Trích:- Tôi có thể giúp anh.- ...có cách sao?- Đương nhiên rồi, nhưng mà tôi đâu thể giúp anh không công được.- cô muốn gì?- Muốn anh...muốn anh kết hôn với tôi.…