Tôi gặp anh vào cuối thu se lạnh Tôi yêu anh vào những ngày mùa đông lạnh giá tình yêu ấy vội chớm nở Anh bên tôi , sưởi ấm trái tim vốn đã chẳng còn hơi ấm Tôi ngỏ lời vào giáng sinh an lànhNhững ngày tháng tôi cố gắng có được trái tim anh Anh chấp nhận chúng vào mùa xuân cũng là mùa đôi ta bắt đầu cuộc đời mới "Tôi có thể yêu anh , có thể ở bên anh đuổi hết tất thảy đau đớn của anh được không "…
Người giàu họ lạ lắm. Họ vung tiền không ghê tay như một phương pháp thể hiện sự quyền lực của bản thân. Họ muốn gây ấn tượng, dù tốt hay xấu, với sự tồn tại mạnh mẽ mà vô số kẻ phải khao khát chiếm hữu kia.Cre bìa: @lz48y_3…
thì ra tình yêu quả thật là thứ có thể khiến người ta cùng thề nguyền sống chết, thứ tưởng chừng đẹp đẽ lại có thể khiến người ta vì nó mà từ bỏ cuộc đời. có lẽ hắn là điều còn lại duy nhất, nếu hắn đi rồi thì cô cũng chẳng còn gì để mất nữa. giống như que diêm, một khi đã tắt thì không thể thắp lại được nữa, nhưng ít nhất nó cũng từng được một lần toả sáng trong đời.…
Choi San nhất kiến chung tình với người còn chưa gặp mặt ngoài đời bao giờ mà chỉ dựa vào tấm hình sinh viên được dán trên thẻ sinh viên mà anh vô tình nhặt được, nhờ anh em gợi ý mới có thể tìm ra người đó mà trả lại thẻ sinh viên, cũng là chủ động tìm thấy in4 người ta để nhắn tin làm quen các thứ. Với nhan sắc đỉnh cao của mình Choi San tin rằng có thể khiến đối phương rung động, nhưng người tính không bằng trời tính, lần tỏ tình đầu tiên Choi San thất bại thảm hại.…
Cái máy nghe nhạc cũ rích và đống máy bay giấy đủ màu trong góc phòng vẫn luôn ám ảnh, bám lấy từng mảng tâm hồn của em. Bong Jaehyun chẳng biết vẽ gì cho cuộc tình bỏ ngỏ của hai người. A story inspired by the movie "Perfect Blue" (1997)Highest ranking: #1 bongjaehyun #1 beombong[12•02•21 - 2:02 am]…
Đừng quá si tình để rồi đánh mất lí trí. Đừng quá tin tưởng để sau này phải hối hận. Đơn giản chỉ vì cuộc sống không như ta mong muốn. Đơn giản chỉ vì cuộc sống... vốn dĩ không công bằng! =Juvia Lockser=…
Translator: Lé-chanTags: age regression, little! Felix, caregiver! Seungmin+Jeongin, fluff, angst,......Chan để Felix cho Seungmin và Jeongin chăm sóc trong ba ngày, ban đầu, em có vẻ như là một cậu bé nhút nhát nhưng, họ đã nhầm rồi....T/N:Hồi quy tuổi tác (Age Regression) xảy ra khi một người nào đó quay về trạng thái tâm trí trẻ hơn tuổi thật. Sự thụt lùi này có thể chỉ trẻ hơn vài năm hoặc dài hơn là quay về thời thơ ấu hoặc thậm chí là trẻ sơ sinh.Trong fanfiction có thể hiểu sự hồi quy tuổi tác là một cơ chế bảo vệ vô thức để tự bảo vệ bản thân khỏi chấn thương, căng thẳng hoặc tức giận.Hồi quy tuổi đôi khi được sử dụng trong tâm lý học và liệu pháp thôi miên. Nó cũng có thể được sử dụng như một công cụ self-help hoặc giúp giảm căng thẳng.Một số thuật ngữ thường gặp trong thể loại Age Regression:Little: Người hồi quy tuổiCaregiver: Người chăm sócLittle space/head space: Không gian nhỏ aka không gian mà Little bước vào khi hồi quyCglre = care giver little regressor: Cách gọi mối quan hệ giữa Caregiver và LittleVui lòng đọc kỹ tags trước khi đọc fic.Bối cảnh ở fic này sẽ hơi khác một chút, little ở đây khá là phổ biến trong xã hội…
• Tác giả: Seyi肆一• Editor: Bummie• Thể loại: Park Seoham x Park Jaechan, 1x1, giới giải trí, SONG TÍNH, ngọt sủng, hơi cẩu huyết, có H, HE. • Độ dài: 18 chương + ngoại truyện• Tình trạng: HoànĐÃ ĐƯỢC TÁC GIẢ CHO PHÉP CHUYỂN NGỮ. VUI LÒNG KHÔNG ĂN CẮP Ạ!…
Nằm trong hệ liệt "Summer is calling" - truyện nói về cuộc sống hàng ngày của thế hệ đời sau trong vũ trụ tiểu thuyết Đạo TìnhCouple chính: Tề Du - Tạ Cố ThươngTruyện có hệ liệt của bốn couple khác:+ Tề Thiên Vũ & Lam Tịch Dao (Bồ Công Anh Không Bay Ngược Gió)+ Lam Nhiên & Hạ Miên (Gấm Rách Vì Gió Đông)+ Lam Cảnh Thần & Vân Chi (Trà lạnh, Hương Nồng)Tất cả tình tiết đều là hư cấu.…
Jimin, một nhà tiểu thuyết gia đang mắc kẹt trong sự bế tắc sáng tác, quyết định rời xa thành phố ồn ào và đi du lịch cùng cô bạn thân. Tại một quán cà phê nhỏ nép mình bên sườn đồi, cô phát hiện ra một cảm xúc lạ lùng khiến cô không thể rời đi. Để tìm lại cảm hứng, Jimin xin làm nhân viên tại quán cà phê cũ kĩ, nơi cô sẽ gặp gỡ một cô gái ngồi xích đu đầy bí ẩn, người không chỉ là chủ sở hữu quán mà còn là ca sĩ riêng, sống cùng một quá khứ đầy đau đớn. Khi hai con người lạc lối gặp nhau, liệu họ có thể tìm lại được đam mê và cảm xúc thật sự, hay chỉ mãi vẫy vùng trong cô đơn? ---------------------------------Trong một buổi chiều muộn, không gian trong quán cà phê dường như lắng lại, chỉ còn lại âm nhạc jazz nhẹ nhàng và tiếng xích đu đều đặn. Jimin đang đứng gần cửa sổ, ánh mắt cô hướng ra ngoài nhưng tâm trí lại quay về với Minjeong. Cô gái ấy luôn tĩnh lặng, như thể chẳng bao giờ để lộ cảm xúc thật. Jimin không thể dừng lại, cảm giác trỗi dậy trong lòng cô như một cơn sóng không thể kìm hãm.Jimin nhẹ nhàng, nhưng đủ để Minjeong nghe thấy:- "Không dịu dàng với em thì dịu dàng với ai? Không để ý đến em thì để ý đến ai? Không tương tư em thì tương tư ai?"Minjeong từ từ quay lại nhìn Jimin, đôi mắt em như có một điều gì đó chưa từng bộc lộ, sự tĩnh lặng bấy lâu dường như đang dần tan biến.…