|GP999| The Story
Những mẩu truyện nhỏ cho xóm 999Begin:13/9/21End:10/02/22…
Những mẩu truyện nhỏ cho xóm 999Begin:13/9/21End:10/02/22…
Nguyên Tác: Nghịch Tập - Chi Ái Thượng Tình ĐịchTên: Nghịch Tập: Quách Soái Trích ĐoạnNguồn: caumieudong.wordpress.comCouple chính trong nguyên tác: Trì Sính - Ngô Sở Úy.ĐÂY LÀ TẬP HỢP CÁC TRÍCH ĐOẠN CỦA QUÁCH THÀNH VŨ VÀ KHƯƠNG TIỂU SOÁI MỘT COUPLE PHỤ TRONG TRUYỆN NGUYÊN TÁC TỨC SẼ BIẾN THÀNH COUPLE CHÍNH TRONG "NGHỊCH TẬP: QUÁCH SOÁI TRÍCH ĐOẠN"Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, bá đạo cao phú soái ôn nhu trung khuyển công x ngạo kiều phúc hắc kiều mỹ bác sĩ thụ.Văn Án cho- Quách Soái Trích ĐoạnKhương Tiểu Soái là bác sĩ và là bạn rất thân của Ngô Sở Úy, trong khi đó Quách Thành Vũ là người có mối quan hệ quen biết với Trì Sính. Sự đụng độ của Trì Sính với Sở Úy đã kéo theo sự dây dưa giữa Khương Tiểu Soái với Quách Vũ Thành. Cứ như một sợi dây chun người kéo qua người sẽ kéo lại liệu họ sẽ đi đến đâu đây?-"Cậu rất đẹp trai." Quách Thành Vũ ánh mắt ngả ngớn.Khương Tiểu Soái nói: "Năng lực kém thì mời đến bệnh viện Đồng Nhân khám.""Cậu thích đàn ông đúng không?""Bệnh tâm thần thì mời đến bệnh viện An Định khám."Quách Thành Vũ rút bệnh án dưới khuỷu tay Khương Tiểu Soái, u oán hỏi: "Vậy nếu là tâm bệnh thì sao?"Khương Tiểu Soái lạnh lùng nói: "Xin trực tiếp bấm 110."Quách Thành Vũ rũ mắt cười: "Khương - Tiểu - Soái, tôi sẽ nhớ kỹ."-Ai có ý định phản đối xin mời click back. Nhớ ủng hộ Thành Chiếu và Trần Thu Thực (diễn viên trong phim) Tôi không tin có tồn tại định nghĩa "là bạn thân" giữa hai con người này!…
ko thích bang pink thì biến, once biến, merry biến nốtbangpink.... zô đây…
Tác giả : Sữa Chúi ( mng gọi tui là Gold Gia cũng được) LƯU Ý : TRUYỆN KHÔNG CÓ THẬT,TRUYỆN SE NHÉ MỌI NGƯỜI.VÀ ĐÂY LÀ TRUYỆN ĐẦU TAY CỦA TUI NÊN TUI CÓ VIẾT SAI CHÍNH TẢ HAY LÀ VIẾT CÒN THIẾU TỪ THÌ MNG HÃY GÓP Ý GIÚP TUI NHEN! TRUYỆN NÀY NGỌT TRƯỚC NGƯỢC SAU NHÉ…
Tác giả: 狗落在东北街道Nick đăng truyện của tác giả đã dừng hoạt động khá lâu, và dù mình đã inbox nhưng không thấy tác giả rep nên bản dịch này vẫn chưa có sự cho phép của tác giả. Nếu có bất kì ý kiến phản đối nào từ tác giả mình sẽ gỡ truyện xuống. Mọi người có thể vào ủng hộ tác giả qua link gốc:Lofter: https://mydeadgirlfriend.lofter.com/…
Ngai vị chỉ có một, thế giới lại có những hai kẻ tranh giành.Cuộc chiến giữa các vị thần kéo dài suốt 3000 năm, cho đến khi kẻ thứ ba xuất hiện!Đứa trẻ đó tồn tại, chống lại cả chúa trời, những kẻ sáng tạo ra thế giới...P/s: Truyện có rất nhiều bug và đa thể loại. Nữ chính không bàn tay vàng. Những thứ mà các bạn nghĩ rằng là bàn tay vàng thực chất lại không phải. Theo dõi đến cuối cùng để hiểu nhé. Bản thân nữ chính là bug, nhưng không buff :)))…
Tôi đang ngồi làm bài tập trong thư viện trường, thì có ai đó đến rồi ngồi vào chỗ bên cạnh tôi. Tôi quay sang thì thấy Bảo đang nhìn tôi cười."Bé An chăm chỉ ghê ta, tao có cái này cho mày nè". Nói xong nó đưa cho tôi một thanh kẹo vị đào và một hộp sữa.- Tôi cười cong cả mắt: "Cảm ơn bé iu của chị nhiều".Nó vừa cười vừa bẹo má tôi, trong đôi mắt ấy là sự ôn nhu và sủng nịnh chỉ dành riêng cho một mình tôi.*Ngày viết: 27/08/2023*…
*Lưu ý: Xin chào mọi người! Đây là lần đầu mình viết truyện, nên sẽ không tránh khỏi việc lặp từ hoặc viết chưa chi tiết mong mọi người bỏ qua hoặc góp ý nhẹ nhàng cho mình nhé.*Truyện được dựa theo trí tưởng tượng của tác giả, sẽ có một số chi tiết hơi hư cấu hoặc cẩu huyết một chút.______Một ngày đẹp trời, Trịnh Nhật Dương bỗng ngõ lời yêu thêm một lần nữa với tôi.…
Việt hoá cốt truyện và tiểu sử nhân vật của EPIC 7©EpicSeven…
Tác giả: XtarThể loại: Fictional girl, HETruyện này kể về 7 cô gái thực tập sinh đã gặp được một nửa của mình. Nhưng vì nổi tiếng nên 7 cô gái ấy giấu tình cảm trong lòng không cho tiền bối biết. Mà tiền bối ở đây chính là BTS. Liệu bọn họ có chấp nhận tình cảm của 7 cô gái thực tập sinh này không hay là chỉ thương hại ? Hãy đón xem chap của mình. Vì đây là chap đầu tay nên viết còn hơi dở hihi…
Chỉ vì một lần khi bé, Duy Minh đã cho Thảo Phương một hộp sữa dâu và một vài viên kẹo sữa, Thảo Phương đem lòng yêu thích cậu suốt biết bao năm trời. Gần 10 năm trời, không cầu mong được cậu đáp lại tình cảm. Cô luôn là chiếc đuôi nhỏ của Duy Minh, cậu ở đâu thì cô sẽ ở đó. "Tớ biết tớ phiền, nhưng đừng đẩy tớ ra xa. Ở bên cậu suốt bao nhiêu năm trời, tớ thật sự vui vẻ. Dù cậu không đón nhận tình cảm của tớ, tớ vẫn chấp nhận mà." Thảo Phương nói với Duy Minh, ánh mắt sâu thẳm nhìn cậu một cách trực tiếp, không trốn tránh. "Mày định làm cái đuôi nhỏ của thằng Minh đến khi nào nữa? Nhìn mày chả khác nào đeo bám nó." Thảo Phương bị một bạn cùng khối chặng đường cảnh cáo: "Đồ sao chổi!""Bạn gái tao, đi với tao là phải." Duy Minh đi từ đằng sau, cất giọng to, cảnh cáo. Cậu đi đến đứng bên Thảo Phương, lẳng lặng choàng tay sau lưng, ôm eo cô. Cô gái nhỏ bị hẫng một nhịp, Duy Minh siết chặt eo cô một chút, quả là một chiếc eo nhỏ."Con nhỏ này ăn gì mà ốm vậy?" Cậu thầm nghĩ, chẳng mấy chốc tai đỏ lên.Cre ảnh: Pinterest…
Thể loại: Viễn tưởng, tình bạn, tình cảm, hành động, phiêu lưuNhân vật chính: Kori, AmeSố chap: chưa rõ~Nội dung: Kori và Ame là một đôi bạn thân từ nhỏ, cùng học chung trường, cùng sống trong một thôn nhỏ và cùng nhau lớn lên. Vào ngày lễ hội mùa xuân, hai cô cậu bé đã vô tình trao cho bản thân 100 điều ước. Và không biết vì lí do gì mà cả hai đều không gặp được nhau nữa. 8 năm sau đó, cô bạn Ame bắt đầu đi tìm lại người con trai mà mình đã động lòng. Hành trình đi tìm lại cậu ấy sẽ ra sao?…
Vào ngày mưa năm ấy ấy, Hạ An chỉ có một điều ước rằng bản thân mình là một chú cá vàng."Giá như tôi có thể trở thành một chú cá, giá như tôi có thể 5 giây để ghi nhớ, để có thể quên đi hết những hồi ức về cậu.""Cậu là hồi ức mà mình muốn lãng quên nhất."Liệu sau những nỗi đau của ngày định mệnh ấy mang lại, Hạ An có thể bước tiếp không?Ngày mai, đông tàn hạ sẽ về nhanh...Liệu ngày mai có đến với em không? Chuyện kể về Hạ An và cuộc hành trình của cô để thoát khỏi những kí ức đau thương, để tìm câu trả lời cho sự tồn tại của chính mình trong thế giới...Liệu sau bao cuộc hành trình, Hạ An có thể tìm được câu trả lời của mình không?Cuốn 1 là "Trước ngày hạ đến " là về câu chuyện của Hạ An và những kí ức thời đi học của cô dẫn đến việc mà cô quyết định rời bỏ nơi đau thương để bắt đầu hành trình tìm câu trả lời của mình.…
Tác giả : RuanyuxingTổng số chương : chưa xác định Tình trạng : chưa hoàn Thể loại : Xuyên thư ** Bộ truyện thuộc cùng một hệ liệt với The youth train **Văn án :Tôi không tin , trên đời này có món quà miễn phí , cũng không tin , trên đời này có chuyện cổ tích .Mỗi khi có ai đó ca ngợi vì tôi có một cuộc sống cổ tích , tôi đều cảm thấy buồn cười .Họ quả là ngây thơ .Gặp chuyện như thế , tôi chỉ cười xoà :" Cậu không biết hết được đâu !"Cuộc đời tôi , hai kiếp , đều có một điểm chung .Cô đơn và đau khổ .Tôi tự hỏi , khoảng thời gian hạnh phúc nhất đời tôi là khi nào ...Khi được sinh ra ?Khi đạt được đỉnh cao ?Có lẽ là thời niên thiếu ngông cuồng ấy ...Có cậu , một điều hơn cả một tình yêu . Người đầu tiên cho tôi cảm giác " yêu " của bọn nhóc ranh , mãnh liệt mà non nớt đến cỡ nào .Như một thước phim .Nhưng chẳng thể tua đi tua lại .Chỉ có thể dựa theo kí ức , nhớ về cậu , cảm nhận hơi ấm năm đó .Một mùa thu ấm áp , trên chuyến tàu , tôi đã gặp cậu .1.09.1991Tàu Tốc hành Hogwarts .Draco Malfoy - my first love .Mối tình đầu độc nhất .Một mối tình đầu độc nhất của Selena Silver .__________________________** Lưu ý , KHÔNG reup tác phẩm dưới mọi hình thức , truyện CHỈ ĐƯỢC cập tại Wattpad .Vui lòng không sao chép , đạo văn , hãy tôn trọng chất xám và công sức của tác giả , xin cảm ơn **…
"Sau này...tao sẽ bảo vệ mày, nhất định !!"…
sẽ nhận đơn nhưng trả hơi muộn…
Huy di chuyển từng chút một càng ngày càng đến gần tôi rồi ngổi xụp xuống , đưa đôi tay mềm mại nhưng hơi thô của nó nhéo má tôi nhưng tôi lại cảm thấy không hề khó chịu. Có lẽ là bởi vì tôi nghĩ rằng hành động này là nó đang trêu ghẹo tôi thôi , bởi vì từ nhỏ mặc dù vẫn hay đánh nhau nhưng mà cái hành động mà nó thích làm với tôi nhất là véo má tôi . Có lẽ cũng bởi chính tôi có chiếc má bánh bao , tôi cũng chẳng biết cái hành động của nó là tốt hay xấu nữa , nhưng không hiểu sao bình thường tôi cũng không thích người khác nhéo má mình , bình thường thì tôi cũng chỉ cho con bạn thân tôi nhéo má thôi . Ngoài nó ra thì tôi cũng chẳng cho ai nhéo má cả , nhưng nhìn hành động của nó dành cho tôi thì bao nhiêu đứa con gái cũng nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt ghen tị . Haizz , có lẽ cũng do nó đẹp trai quá thôi trách sao tôi được .Tôi bèn quay sang người nó " Này mày nhéo đủ chưa ? " , nó nhìn tôi cười đôi đồng tử màu nâu nhạt kia nheo lại " Chưa ". Ôi đệt sao nó lại đẹp trai như thế nhỉ , mặc dù là tính nó cũng hơi dở dở ương ương nhưng tôi công nhận là nó đẹp trai thật đấy , có lẽ là do nó đẹp trai nên tôi cho nó nhéo má chăng ? Hay là do tôi kén chọn ???…
Tên truyện: I Swear, I'll have to block your Number when I'm Around my Family(Tạm dịch: Mình thề là mình sẽ phải chặn số cậu mỗi khi mình ở gần gia đình mình)Tác giả: browneyedgirl998Người dịch: Samantha TaniaPairing: Bram Greenfeld/Simon SpierTình trạng: Oneshot, CompletedLink gốc: https://archiveofourown.org/works/17345591Tóm tắt:Một ý tưởng thoáng qua, sẽ thế nào khi Simon thức dậy vào sáng hôm sau chuyến Đu Quay Tốc Độ với Blue/Bram…
Đôi mắt chàng nhìn tôi sâu thẳm, và tôi chợt thấy tất cả nhẹ bẫng, như thể tôi đã tan biến vào cơn gió lộng trên đỉnh đồi đó.....…
Một buổi sáng đẹp trời không mưa không nắng, tôi nhìn thấy anh người yêu của mình đang đứng trước sảnh của tòa nhà thế kỉ- nơi mà tôi chuẩn bị học tiết tiếp theo. Tôi cứ tưởng anh đi từ Kiến trúc qua bên này để tạo bất ngờ cho tôi ấy thế mà bất ngờ thật. Anh với bạn " thân " cũ của tôi từ hồi cấp hai đang ôm ấp nhau. Sao mà tình cảm thế không biết? Đ thể tin được, lúc yêu tôi anh ta có thế này đâu? Con người lúc nào cũng tỏ vẻ trưởng thành với tôi chết quách đâu rồi? Tôi lấy điện thoại, vào danh bạ lướt đến một dãy số quen thuộc " Anh"" Alo! Anh à?"" Ừ, anh đây, sao đấy?"" Anh đang làm gì thế?"" Anh đang làm dự án, sao thế?"" Ò, dự án lần này lớn anh nhỉ?"" Đúng rồi, dự án lần này rất lớn, nhưng mà có mọi người cùng làm mà!"" Anh lại điêu rồi, cái dự án cao 1m6 nặng 48 cân mà mỗi mình anh gánh vác chứ có ai làm chung đâu!"…