tranminhhieu x nguyenthaison hieuthuhai x jsol-------------------------------------Fic gốc: DaChuu - Bé conAu: Rose_White619Chuyển ver đã có sự đồng ý của tác giả!Thể loại: Fanfiction, Boylove, Sinh tử vănTóm tắt: Bé con - được sinh ra nhờ men say, nhờ giây phút ba nhỏ yếu lòng…
Đêm ấy, pháo hoa rực sáng như xé toạc bầu trời lạnh buốt.Đêm ấy, ánh mắt họ chạm nhau trong im lặng, như hai kẻ lữ khách lạc nhau giữa cơn bão của đời người.Một người phải bước vào ánh sáng vinh quang được định sẵn.Một người bị bỏ lại trong đêm tối lạnh đến thấu xương.Không lời hứa hẹn, không một lần quay đầu, họ buông tay nhau giữa ngàn vạn tiếng pháo nổ, giữa ngàn vạn người đang reo hò hạnh phúc.Từ khoảnh khắc ấy, thế giới của họ không còn giao nhau.Từ khoảnh khắc ấy, mùa đông trong lòng một người sẽ không bao giờ kết thúc."Cậu không còn nhìn tôi nữa...Pháo hoa nở rộ, nhưng trái tim tôi đã sớm tàn tro."Đêm ấy, pháo hoa nở rộ, ánh sáng rực rỡ như muốn đốt cháy cả bầu trời.Tôi đứng giữa biển người, nhìn theo bóng lưng cậu dần khuất xa.Là bầu trời đẹp nhất.Là khoảnh khắc đẹp nhất.Cũng là giây phút... chúng ta bỏ lỡ nhau mãi mãi."Chúng ta yêu nhau, nhưng thua cuộc trước số phận.""Gặp nhau dưới pháo hoa, chia tay dưới tro tàn."…
Văn ÁnNguyễn Thái Sơn - một người sống vì ước mơ và không ngừng lao mình vào những mục tiêu cao cả. Và bên cạnh anh, luôn là một chàng trai có đôi mắt sáng, dịu dàng như ánh bình minh, Trần Phong Hào. Với anh, cậu chẳng khác nào mặt trời - âm thầm chiếu sáng phía sau, là điểm tựa để anh có thể vững bước tiến về phía trước.Nhưng cuộc đời đôi khi đòi hỏi những hy sinh không ngờ. Hào đã lặng lẽ chọn rời xa, chọn hy sinh giấc mơ của chính mình để Thái Sơn được bay cao, bay xa. Trong trái tim đầy yêu thương nhưng cũng đầy dằn vặt của mình, Hào chỉ mong một điều giản dị: *Thái Sơn có thể mỉm cười và sống trọn vẹn với lý tưởng của mình*.Thái Sơn cuối cùng đạt được những gì mình hằng mong muốn. Đứng giữa ánh hào quang rực rỡ, anh là biểu tượng của thành công, là niềm tự hào của biết bao người. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, giữa biển người tung hô, Sơn đột nhiên thấy trái tim mình trống rỗng. Bởi trong cái lặng im sau tiếng vỗ tay, anh nhận ra rằng *người đã luôn ở đó, soi sáng sau lưng anh* - Phong Hào, không còn ở bên nữa."Mặt Trời Sau Lưng Anh" là một câu chuyện về yêu thương và mất mát, về những lựa chọn đầy đau đớn của tuổi trẻ. Phong Hào đã chọn đứng trong bóng tối để người mình yêu được tỏa sáng, và Thái Sơn đã đánh đổi hạnh phúc của mình cho thành công. Nhưng liệu anh có thể tìm lại ánh sáng đã mãi lụi tàn? Hay bóng hình ấy chỉ còn là một ký ức đẹp mà trái tim anh sẽ giữ mãi mãi?…
Năm 199X hồi đó ở Miền Tây (Tiền Giang),gia đình nhà Hào nghèo nên cậu đã bị bán đi cho nhà bà hội đồng Hương để trả nợ cho gia đình. Vô tình ở đó,cậu đã thương thầm anh là cậu út con nhà họ Phạm từ khi nào không hay và sau đó là những chuỗi ngày địa ngục liên tiếp của cậu.…
"R-Rốt cuộc thì anh là cái thực thể quái quỷ gì vậy hả...!?""... Là phù thủy."- - -Mọi tình tiết trong câu chuyện đều là tưởng tượng nên sẽ không đúng với thực tế, nếu có gì sai sót xin vui lòng độc giả thông cảm bỏ qua. Tất cả những gì xuất hiện trong truyện đều là do tôi nghĩ ra, bản quyền là của tôi, xin mọi người nếu có ý định mượn ý tưởng hãy liên hệ với tôi. Xin trân trọng cảm ơn và chúc các bạn một ngày tốt lành.…
nơi tổng hợp các oneshot là "thương".nhưng mà "thương" trong lòng giờ chỉ còn lại cún meo.disclaimer: lowercase! badwords! trích tất cả các oneshot có góp mặt của hieusol từ "thương" và sẽ hoàn toàn dừng đăng tải lại. lưu ý: có 3 chapters cue couple khác 🙏…